Nghị luận về sống thật với chính mìnhgồm 7 bài văn nghị luận hay nhất, giúp các bạn lớp 12 có thêm nhiều tư liệu tham khảo, trau dồi kỹ năng viết văn nghị luận ngày một hay hơn.
Cuộc sống của bạn là do bạn chọn, con đường của bạn là do bạn tự đi, mỗi người đều có một cuộc sống của riêng mình. Vì vậy bạn đừng cố gắng làm hài lòng người khác mà hãy làm những điều mà mình muốn. Sống chân thật với cảm xúc của chính mình.
Nghị luận sống thật với chính mình – Mẫu 1
Sống ở đời mỗi người đều có một cách sống riêng, một quan điểm riêng, nhưng dù là ai, dù mang quan điểm sống thế nào, mỗi con người vẫn cần phải là một thể thống nhất giữa bên trong với bên ngoài, một sự kết hợp hài hoà giữa tâm hồn và thể xác. Ai từng đọc vở kịch “Hồn Trương Ba, Da Hàng Thịt”, của Lưu Quang Vũ có lẽ khó quên đoạn thoại: “Không thể bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được.Tôi muốn được là tôi toàn vẹn”. Vì vậy, “Hãy sống thật với bản thân, gia đình và xã hội” là một quan niệm cần được lưu ý trong hành trang sống của chúng ta.
“Bên trong”, nghĩa đen dùng để chỉ nơi khuất tầm mắt, nơi không nhìn thấy được, nhưng ở đây lại có nghĩa là phần nội tâm, phần sâu sắc trong tâm hồn của mỗi con người, nơi chứa đựng tất cả những suy nghĩ, đánh giá của con người về những gì diễn ra xung quanh. Còn “bên ngoài”, là nơi có thể quan sát được rõ ràng,nơi không có gì che lấp, nhưng ở đây, ta hiểu “bên ngoài” là nơi con người dùng để biểu lộ cảm xúc của trái tim, cảm xúc của tâm hồn. “Toàn vẹn”, toàn vẹn không phải là không có sai sót, toàn vẹn không phải là phải hoàn hảo đến từng chi tiết nhỏ nhặt, toàn vẹn ở đây chỉ đơn giản là con người ta được sông thật với lương tâm, với bản thân của mình.
Con người ta cần nên sông thật với chính mình. Vì con người vốn là một thể thống nhất giữa tinh thần và thể xác, và nếu không sống thật với chính mình, con người sẽ gây ra đau khổ, tai hoạ cho gia đình, cho những người xung quanh và làm cho chính mình bị tổn thương khi suốt ngày phải giấu cảm xúc, phải mang bộ mặt giả tạo như mang một chiếc mặt nạ, như thế thì làm sao có thể sống tốt, làm sao có thể mang đến hạnh phúc cho những người thương yêu xung quanh họ.
Nhưng giữa đời thường, có mấy ai dám sống thật với chính bản thân mình? Còn vướng bận giữa những toan tính đời thường, mấy ai có can đảm nói thật hết những suy nghĩ của mình.Ví như một công nhân đi làm, khi nghe giám đốc nói về một vấn đề nào đó, nghĩ rằng giám đốc nói sai, nhưng là công nhân, có ai dám nói thẳng thừng rằng cấp trên của mình đã sai. Hay như một học sinh đứng trước giáo viên, khi được hỏi rằng có hiểu bài cặn kẽ hay không, thì dù thế nào, người học trò ấy vẫn sẽ trả lời rằng có, dù đôi khi sự thật không phải là như vậy. Chối bỏ bản thân có đôi khi là đánh mất luôn cả cơ hội để thay đổi mọi thứ. Nếu như người công nhân sống thật với chính mình, có thể sẽ gây được ấn tượng với cấp trên, và có thể được thăng tiến hơn, học sinh nếu nói thật lòng mình với giáo viên, khi đó, khoảng cách giữa thầy và trò sẽ được rút ngắn hơn, và kết quả học tập cũng sẽ được cải thiện hơn nhiều. Ngay từ bây giờ, cần xây dựng cách sống thật với bản thân cho mọi người, cho xã hội, để xã hội ngày càng tốt đẹp hơn. Để không còn những lúc dối người, dối mình, để mỗi cá nhân trong một tập thể có thể có thể phát huy được toàn vẹn năng lực của bản thân. Khi biết sống thật với chính mình, người ta sẽ biết cách trân trọng chính mình và rồi sẽ là đến trân trọng những người xung quanh, sẽ không còn ai làm hại ai, cuộc sống sẽ được xây dựng tốt đẹp hơn rất nhiều.
Người Trung Hoa có câu nói rất hay “Trung ngôn nghịch nhĩ”. Quả vậy, lời nói thẳng thật khó nghe. Tuy nhiên người viết bài này chợt nghĩ ra rằng tuy nói thẳng khó nghe nhưng vẫn dễ nghe hơn những lời ngọt ngào dối trá. Sống thật với lòng mình với mọi người dù sao vẫn tốt hơn. Như vậy, quan niệm sống thật với bản thân mình và mọi người là một trong những chuẩn mực cao nhất của nhân cách con người.
Nghị luận sống thật với chính mình – Mẫu 2
Là những con sóng li ti trên dòng sông hiền diệu, không thể so sánh với những đợt sóng mạnh mẽ vùng vẫy giữa biển khơi mênh mong; là một con quạ xấu xí nó không có quyền cho phép mình nghĩ đến một ngày nào đó sẽ xinh đẹp như công. Không cần thứ gì đó quá xa vời, bạn chỉ cần là bạn, sống tốt với những gì bạn đang có và sẽ có, hãy là chính mình không là ai khác.
Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, trong đôi mắt ta thấy được sự chân thật. sự chân thật làm tỏa sáng cả một vùng trời đen tối. Hãy sống là chính mình, chân thành, thật thà, sẵn sàng giúp đỡ khi người khác khó khăn thì bạn sẽ trở thành một bông hoa đẹp nhất rừng hoa đời người.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng, cũng suôn sẻ, sẽ có những lúc bạn cảm thấy mệt mỏi, bất lực, bạn khát khao được sống hết mình, khát khao đem đến sự công bằng nhưng bạn biết đấy “Cuộc sống vốn không công bằng hãy tập quen với điều đó”. Bạn thất vọng khi công sức mình bỏ ra lại bị người khác cướp đi, những người bạn yêu thương bỗng quay lưng với bạn- những người mà bạn có thể quay lưng với cả thế giới để đi cùng họ mà giờ lại…, những tình cảm của bạn dành cho người khác quá nhiều nhưng với họ bạn vô nghĩa. Cuộc sống lúc nào cũng tồn tại song song hai mảng sáng tối, bạn nghe được âm thanh của cuộc sống, nghe tiếng chim hót mỗi sáng, bông hoa ngoài người hôm nay nở thật đẹp, hay lũ trẻ đầu ngõ vui chơi, những nụ cười hồn nhiên luôn nở trên những gương mặt non nớt chưa từng biết đến mùi đời, giúp tôi thấy được trong cuộc sống bộn bề này vẫn còn giá trị và ý nghĩa. Hãy trân trọng những gì mình đang và sẽ có, sống hết mình, nghe theo những suy nghĩ của mình, nổ lực vì công việc sẽ có một ngày bạn thành công.
Cuộc đời là một sân khấu, sống thực với chính mình bạn sẽ là người đẹp nhất trên sân khấu đó.
“Biết người biết ta trăm trận trăm thắng” chỉ cần biết mình là ai, mình muốn gì và nổ lực hết mình để theo đuổi giấc mơ, “ Tôi mơ mình vẽ và tôi vẽ giấc mơ”.
Ta còn trẻ, còn sức khỏe, có tuổi trẻ thì hãy tận hưởng, sống như những đứa trẻ hồn nhiên nhất, chân thành nhất, đúng với chính mình. Sống đúng với chính mình là mùa xuân tràn đầy nhựa sống, là mùa hạ tươi vui, sảng khoái, là mùa thu mát mẻ, trong xanh, là mùa đông thuần khiết, trầm lắng. Là chính mình đừng phù hoa khoát lên mình chiếc xiêm y giả dối.
Tuổi xuân không có quy tắc, bạn hãy nhớ rằng, sau này khi nhìn lại ta sẽ không phải hối hận vì mình dã cố gắng sống hết mình, mỗi người một tuổi trẻ, đừng mang ra so sánh với bất kì ai. Tuổi trẻ mỗi người giống như hộp bút chì màu vậy, bạn vẽ nó màu hồng, tôi vẽ nó màu xám, có ai kia đang vẽ màu xanh hy vọng, còn riêng tôi, tuổi trẻ của t không màu, mỗi người một góc nhìn, quan điểm riêng, hãy là một họa sĩ vẽ nên cuộc đời mình đừng thuê ai vẽ hết.
Bạn có quyền đi con đường bạn, tôi có quyền đi con đường tôi, chúng ta khác nhau. Thanh niên chúng ta hào khí ngất trời, lí tưởng rộng dài, chúng ta có rất nhiều thời gian để phát triển để đi và học hỏi, khi vấp ngã tự đứng dậy đi tiếp, tuổi trẻ vấp ngã mới trưởng thành, hãy nhớ chúng ta có khả năng, đừng mãi mô phỏng ai nó, họ nói hay đi là kệ họ, mình là mình bởi vì “Tuổi trẻ không có quy tắc”.
Hãy sống với chính mình, đừng đào bới sự cô đơn trong tâm hồn đã chết, đừng tô điểm thêm gì cho tượng gỗ vô hồn, đừng theo đuổi cái giả dối thiếu chân thực, đừng hùa theo trào lưu phù phiếm xã hội.
Nghị luận sống thật với chính mình – Mẫu 3
Đôi mắt sáng long lanh như hai vì sao, sự chân thật cảm động và thuyết phục người khác đến lạ thường; đôi mắt trong ngần như hai quả cầu thủy tinh, sự chân thực tỏa ra ánh hào quang chói lọi; đôi mắt ngập tràn sự chân thật giống như rừng hoa bạt ngàn, tỏa hương thơm ngát. Hãy sống chân thực để mình trở thành đoá hoa tươi đẹp nhất trong rừng hoa đời người.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng tràn ngập niềm vui, cũng suôn sẻ, thuận lợi như chúng ta mong muốn. Sẽ có lúc bạn cảm thấy mệt mỏi với những lo toan, tất bật của đời thường. Sẽ có lúc bạn chán nản với những bon chen, đố kị. Sẽ có lúc bạn thấy bất công vì những nỗ lực của mình không được ghi nhận, những thành quả bị người khác giành giật. Cũng có lúc bạn thấy mất lòng tin khi những người bạn hằng tin tưởng lại quay lưng phản bội bạn … đó chính là cuộc sống. Thế nhưng, những âm thanh tươi vui, những sắc màu rực rỡ, những tiếng cười rộn rã, những khoảnh khắc bình yên, những khoảnh khắc bình yên, những giây phút hạnh phúc… cũng được tìm thấy trong cuộc sống đó thôi. Vì vậy, bạn hãy lắng nghe những suy nghĩ của mình. Hãy trân trọng những cảm xúc đang ùa đến. Hãy phát huy những thế mạnh dù là nhỏ nhất mà bạn có. Hãy phát huy những năng lực tiềm tàng của chính bạn. Hãy mỉm cười đón nhận cả cơ hội lẫn thách thức. hãy kiên trì nuôi dưỡng hoài bão, khát khao và không ngừng theo đuổi, chinh phục những ước mơ.
Sống thực, chúng ta sẽ là người đẹp nhất trên sân khấu cuộc đời. Các bé trai cũng có thể làm Sumo để đấu vật, chỉ cần chọn cho mình một nghề thích hợp và quyết tâm theo đuổi đến cùng để bạn toả sáng tài năng đích thực của chính mình. Các bé gái có thể chăm ngoan học tập, không tham gia vào các hoạt động người lớn nhằm tránh tổn thương đến sụ non trẻ thơ dại thuần khiết yếu đuối của mình. Khi tuổi còn trẻ thì chúng ta nên tận hưởng và sống trong sáng nhất với những ngày tháng hồn nhiên, thơ mộng của tuổi thơ, như thế mới đích thực là sống đúng với chính mình.
Sống đúng với chính mình là mùa xuân tràn đầy nhựa sống, là mùa hạ tươi vui sảng khoái, là mùa thu mát mẻ trong xanh, là mùa đông thuần khiết và trầm lắng. Những người sống đúng theo lời kêu gọi trong tận sâu thẳm lòng mình, việc làm của họ chính là sự bày tỏ tình cảm chân thực nhất của mình. Họ đã sống một cách chân thực để toả sáng hết tài năng trên sân khấu cuộc đời, nhờ thế họ chiếm được tình cảm và sự sùng kính của quần chúng nhân dân. Đó là những thành quả đáng trân trọng, đáng khâm phục khi họ sống với chính mình, không như những thứ phù hoa lòe loẹt khi khoác lên mình chiếc xiêm y giả dối.
Hãy sống với chính mình, đừng đào bới thêm sự cô đơn trong tâm hồn đã chết, đừng tô điểm thêm gì cho tượng gỗ vô hồn, đừng theo đuổi cái giả dối thiếu chân thực, đừng hùa theo trào lưu phù phiếm của xã hội.
Nghị luận sống thật với chính mình – Mẫu 4
Mỗi người chúng ta sinh ra là một cá thể riêng biệt, mang một cá tính riêng, màu sắc riêng, không ai giống ai và cũng không có ai sống để làm bản sao của người khác. Vì vậy, “Sống là chính mình” là một quan niệm sống rất đúng đắn trong hành trang của chúng ta.
“Sống là chính mình” ở đây giống với một khái niệm trong tâm lý học là “sống thật”. Tức là nó xuất phát từ việc bạn thực sự là ai. Khi bạn sống được là chính mình tức là bạn đang sống với những gì tự nhiên vốn có trong con người bạn, không cần phải gò bó hay ép buộc mình phải sống giống bất kỳ ai.
Vậy tại sao chúng ta phải sống thật với chính mình? Thật ra câu hỏi này rất dễ để trả lời. Đáp án của câu hỏi trên nằm ở đây: liệu bạn có muốn trở thành bản sao của người khác? Trên thực tế, không ai muốn bị nói rằng mình giống người này, người kia bởi mỗi người đều có cái tôi của họ. Và thử nghĩ mà xem, nếu không được sống là chính mình bạn sẽ phải mang một chiếc mặt nạ đối diện với rất nhiều người. Chắc chắn rằng điều đó sẽ khiến bạn mệt mỏi vô cùng bởi bạn không thể làm vừa lòng được tất cả mọi người.
Chối bỏ bản thân mình là bạn đang đánh mất đi cơ hội để bạn được hoàn thiện mình hơn. Bạn có thể không học giỏi nhưng bạn lại có tài vẽ đẹp, hát hay. Bạn có thể gầy nhưng bạn lại có gương mặt xinh đẹp. Bạn có thể không xinh nhưng bạn lại có giọng nói ấm áp. Bạn có thể không giỏi cầm, kỳ, thi, họa nhưng bạn lại biết nấu ăn ngon… Bất kỳ ai sinh ra cũng có những điểm mạnh nhất định của mình mà chính bản thân ta phải tự mình tìm lấy nó. Tôi từng xem một bộ phim kể về cuộc thi âm nhạc quốc tế dành cho các idol. Để có thể dành quán quân các bạn trẻ trong phim phải vượt qua rất nhiều thử thách nhưng một trong số đó phải nói được ba ngôn ngữ. Rất nhiều người đã bỏ cuộc nhưng cuối cùng quán quân của cuộc thi là người chỉ nói được một ngôn ngữ duy nhất. Điều mà ban tổ chức đòi hỏi ở đây không phải là một người có thể nói được ba thứ tiếng mà là một người dám vượt lên những thiếu sót của mình.
Nhưng cũng phải đặt câu hỏi rằng có bao nhiêu người ngoài kia chấp nhận bản thân thật sự của những người xung quanh họ? Tôi từng đọc một bài báo với tựa đề “Body shaming và cách thức giết người bằng lời nói”. Không phải ai chúng ta cũng chấp nhận vẻ ngoài không hoàn hảo của những người xung quanh mình. Chính điều này đã khiến họ trở nên tự ti vì thế mà chúng ta mới xuất hiện những con người ngày nào cũng phải đeo những chiếc mặt nạ để tránh đi ánh mắt dò xét của mọi người. Xung quanh ta có quá nhiều hay phán xét người khác chỉ qua vẻ bề ngoài hoặc qua những hành động rất nhỏ của họ. Mọi người cần phải hiểu rằng ai cũng có những ưu điểm và khuyết điểm riêng và chẳng có ai là hoàn hảo cả. Vì vậy, chúng ta cần phải tôn trọng chính những người xung quanh mình cho dù bản thân họ có thiếu sót như thế nào đi chăng nữa.
Nói vậy không có nghĩa là bạn được thể hiện cái tôi cá nhân của mình một cách quá mức. Hãy lắng nghe người khác nói khi họ góp ý cho mình. Hãy biết nhận lỗi khi làm sai. Sống là chính mình không có nghĩa là bảo thủ không chịu lắng nghe góp ý của người khác. Giá trị của bạn không phải bạn sinh ra ở đâu, bạn bắt đầu như thế nào mà ở cái đích bạn đạt được có bao nhiêu sự cố gắng nỗ lực của bạn.
Để đi đến được thành công chưa bao giờ là dễ dàng và quá trình bạn đi trên con đường đó sẽ giúp bạn tìm ra giá trị đích thực của bản thân. Hãy tự nhìn nhận đúng đắn giá trị của bản thân mình, biết mình là ai và mình muốn gì để có thể phát triển bản thân tốt nhất.
Nghị luận sống thật với chính mình – Mẫu 5
Hãy luôn sống đúng với con người thật của chính bạn!
Bạn có biết những linh kiện điện tử được làm trẽn cùng một dây chuyền không? Chúng giống hệt nhau, chẳng khác một li, một tí nào cả. Khi bạn trông thấy những linh kiện điện tử này xếp cạnh nhau, hẳn bạn sẽ thấy rất chán. Chính cái sự đơn điệu, không phong phú ấy gây nên sự nhàm chán cho người nhìn.
Con người cũng như vậy thôi, giả sử ai cũng giống ai thì thế giới này sẽ tẻ nhạt vô cùng. Trái lại, nếu mọi người có những điểm đặc sắc riêng thì cuộc sống này sẽ tươi đẹp làm sao, đáng yêu làm sao. Do đó sống thực với con người bạn trước hết là để tạo ra một cuộc sống đặc biệt và thoải mái cho chính bạn. Hãy thử tưởng tượng, bạn là một cô bé rất năng động và hơi “nghịch” một tí, rất thích bay nhảy, ham thích hoạt động. Thế mà, do một số nguyên nhân như “người ta phần lớn đều thích thế”, bạn bỗng bó mình lại, đeo vào mình một chiếc mặt nạ làm một cô bé ngoan hiền, thuỳ mị, nhẹ nhàng, thậm chí ra vẻ “tiểu thư” thơ ngây. Bạn thay đổi những chiếc giày vải thoải mái bằng các loại giày búp bê chật ních “cho chân nhìn thon và nữ tính”. Khi được ai đó hỏi thì lại nhỏ nhẹ: “Tớ là một cô bé yêu màu hồng, ghét màu đen, sợ màu đỏ”, mặc dù có thể là bạn rất thích màu đen… Lúc đó thử xem có còn nhiều người khen bạn cá tính như cái thuở còn bay nhảy không? Bạn có thể đeo mặt nạ được một lúc chứ có đeo được cả đời đâu. Tới một lúc nào đó, cái mặt nạ nhạt nhẽo đó sẽ làm bạn mệt mỏi và chán nản vô cùng. Và cuối cùng thì bạn vẫn phải lột bỏ ra thôi. Thế bạn có sợ bị người ta bảo là: “giả vờ nai con” hay thậm chí là “đồ hai mặt” không?
Bạn ơi, sống thật với chính mình có thể quyết định cả tới cuộc sống và tương lai lâu dài của bạn nữa đấy. Để tôi kể cho bạn nghe câu chuyện về nhà vật lí xuất sắc người Nga Piotr Nikolaevish Lebedev. Ông là con trưởng của một gia đình buôn bán giàu có, cha ông luôn hướng con mình tới ngành kinh doanh. Nào ngờ, Lebedev lại không có hứng thú với mấy việc buôn bán mà chỉ chú trọng vào vật lí. Khi người cha bắt ép ông phải theo con đường kinh doanh, ông đã không chịu, vẫn đi theo con đường vật lí học, thậm chí chấp nhận bị đuổi ra khỏi nhà. Vượt qua rất nhiều khó khăn và trở ngại, ông đã thành công: chứng minh được rằng ánh sáng cũng có áp suất vào vật rắn và cả phân tử khí.
Hãy nghĩ xem, nếu Lebedev không sống thật với chính mình, nghĩa là bỏ qua sở thích của mình và đi theo con đường người khác đã sắp đặt sẵn thì nhân loại ngày nay có biết đến ông không? Vì vậy sống thật với chính mình sẽ ảnh hưởng tích cực tới cuộc sống của bạn. Chẳng nói ở đâu xa, bạn có biết ca sĩ Mỹ Linh không? Nếu biết thì hẳn bạn sẽ rất thích bài Tóc ngắn của chị ấy. Trong bài hát này có đoạn: Xinh tươi cớ gì em tóc dài, để cho em giống như bao nhiêu người… Thế đấy, trong lĩnh vực nào, người ta cũng đề cao cá tính. Sự đặc sắc của cá tính luôn gây được ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người khác.
Tuy nhiên, có một số người lại “sống thật với chính mình” một cách “quá đáng”. Tôi đã gặp trường hợp thế này, một bạn rất thích màu xanh, nhưng bạn lại nghĩ là màu xanh nhiều người thích rồi, mình mà nói ra thì sẽ “mất cá tính”, thế là bạn ấy không thích màu xanh nữa, chuyển sang một màu “quái” hơn, như màu xám chẳng hạn. Thế thì chẳng phải bạn cá tính đâu, mà bạn lại đang cố tạo ra cái cá tính đó.
Hãy nhớ rằng bạn là một, là duy nhất, ngàn vì tinh tú của trời đất cũng chẳng đa dạng bằng hàng tỉ tỉ tế bào có trong bạn. Đừng để những đặc sắc riêng biệt của bạn bị tan vào với cái gì khác. Hãy cứ là bạn. Hãy luôn sống với đúng con người thật của chính mình!
Nghị luận sống thật với chính mình – Mẫu 6
Lúc còn nhỏ, ta mong muốn được lớn lên, làm được những việc lớn lao của người lớn. Khi lớn lên, ta ngưỡng mộ những người than công và khao khát trở nên như họ. Những động lực ấy có vai trò thúc đẩy ta nỗ lực không ngừng nghỉ để đạt đến thành công nhưng đôi khi, ta lại quên hoặc tệ hơn là đánh mất chính mình. “Hãy sống là chính mình, bình thường nhưng không tầm thường” của Nick Vujicic là một lời khuyên khiến ta phải dừng lị để suy nghĩ.
Mỗi người đều có một sự vĩ đại riêng mà không ai giống ai cả. Mỗi người đều có một sự khác biệt mà chính họ phải khám phá ra. Bởi thế, hãy dũng cảm, không ngần ngại sống trọn vẹn cuộc đời của chính mình. Người khác thấy bạn như thế nào không quan trọng. Quan trọng là bạn nhìn bản thân mình như thế nào. Đừng bao giờ mơ ước rằng ta sẽ được giống như một ai đó. Bởi mỗi người có mỗi sự vĩ đại và mỗi nỗi khổ riêng. Khi ta so sánh với người khác rồi cảm thấy mình nhỏ bé hoặc ganh tỵ với họ thì cũng có nghĩa rằng ta đang sỉ vả chính mình. Vì khi so sánh với người khác, ta đã quên đi sự độc đáo mà mỗi người đều có. Và chỉ những kẻ tiểu nhân mới đi ganh tỵ với người khác. Thân ai người ấy lo, phận ai người ấy giữ. Không ai có thể sống thay cho ta được. Sâu thẳm bên trong mỗi người là một sức sống tiềm tàng vô cùng mạnh mẽ.
Tuổi trẻ bồng bột là lúc mà con người có rất nhiều sai lầm xảy ra. Nhưng đừng lo, sau những sai lầm mà biết sửa chữa còn tốt hơn là không có sai lầm và sự sửa chữa nào. Thành công tạo ra hạnh phúc. Thất bại gây nên khổ đau. Hạnh phúc và đau khổ là hai kẻ song hành trên đường đời. Dù hạnh phúc hay khổ đau; vui hay là buồn, mỗi sự việc xảy ra cũng dạy ta một bài học và giúp ta có kinh nghiệm, có thêm động lực để vươn lên. Cứ tiếp tục sống, rồi cuộc đời sẽ dạy ta thêm những bài học quý báu.
Bạn có thể trải nghiệm thay đổi lớn một khi bạn học được sức mạnh của việc buông tay. Đừng để bất cứ ai hay bất cứ điều gì kiểm soát, giới hạn, đè nén, hay làm bạn nản lòng không sống thật với bản thân! Ngày hôm nay là ngày CỦA BẠN để định hình và chinh phục – giải phóng bản thân khỏi những người và sự việc đầu độc hoặc làm suy giảm tinh thần bạn.
Nghị luận sống thật với chính mình – Mẫu 7
Mỗi người đều có cá tính và tài năng khác nhau, vì vậy chúng ta không nên sống trái ngược với bản chất tự nhiên vốn có, điều đó có nghĩa là bạn đã tự làm khó mình. Dù bạn là ai thì bạn cũng nên cảm thấy hạnh phúc vì tạo hóa cuộc sống đã ban cho, bạn chỉ là bạn chứ không thể là ai khác. Không nên trở thành bản sao của người khác, cố gắng tự tìm hiểu, khám phá bản thân và hãy mang đậm cá tính của riêng mình.
Điều đó thật đơn giản, sống thật tự nhiên, bạn không cần phải tìm cách thay đổi. Dám làm và dám chịu trách nhiệm với những gì mà mình đã lựa chọn, không lệ thuộc vào suy nghĩ và quyết định của người khác. Không nên che giấu cảm xúc của mình quá nhiều, cố tạo ra vẻ bề ngoài thật vui vẻ, người khác sẽ dễ dàng nhận ra đó không phải tính cách của bạn.
Đừng mãi so sánh mình với người khác, cố gắng bắt chước để giống họ, cuộc sống của bạn sẽ trở nên vô vị. Hãy cứ là mình, điều đó giúp bạn cảm thấy thoải mái hơn, nếu phải giả tạo quá nhiều, bạn sẽ tự mang đến cho mình sự mệt mỏi. Học cách yêu bản thân, hài lòng với những gì mình đang có. Nếu bạn biết trân trọng bản thân, thì mới có thể mong người khác yêu quý mình. Một trong những điều bạn cần làm là tạo ra sự phù hợp với tính cách của bạn.
Cũng không nên đặt ra những tiêu chí cao quá, nên biết năng lực của bản thân, để đặt ra mục tiêu rõ ràng, thích hợp. Luôn sống lạc quan, sẵn sàng đương đầu và đối diện với những thách thức, rủi ro của cuộc sống. Học cách chấp nhận và tìm cách phát triển tài năng của bản thân, cho dù bạn có thành công hay thất bại thì cũng cần phải cố gắng vươn lên trên con đường sự nghiệp.
Quyết định sự thành bại của bạn hoàn toàn phụ thuộc vào chính bản thân mình, bạn có đủ tự tin, lòng kiên nhẫn và nỗ lực để bước lên đỉnh cao của thành công hay không. Muốn đi đến thành công, bạn không nên quá thận trọng, mà cần phải mạnh dạn hơn khi làm việc gì nếu có cơ hội, luôn tự tin vào giá trị của bản thân. Dù có thất bại, bạn cũng không cảm thấy hối tiếc vì đã dám sống hết mình để thực hiện những ước mơ của mình.
Muốn có được sự chân thành trong cách ứng xử với người khác, trước hết bản thân mỗi chúng ta phải sống thật với lòng mình. Khi chúng ta không chân thật, thì khó có thể nắm bắt được hạnh phúc. Hạnh phúc nằm trong suy nghĩ của bạn, cách bạn nhìn nhận bản thân. Sống thật, ta sẽ biết cách thể hiện đúng con người mình, biết yêu thương, trân trọng những gì mà mình có. Nếu có yếu kém, không cố gắng che đậy, mạnh dạn nhìn thẳng thực tế để thay đổi chính mình.
“Ta không được chọn nơi mình sinh ra. Nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống”. Vì vậy bạn hãy sống cuộc đời của chính mình và rồi mọi người sẽ yêu mến chính con người thật của bạn.
Cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết Văn mẫu lớp 12: Nghị luận về sống thật với chính mình (7 Mẫu) Những bài văn hay lớp 12 của Wikihoc.com nếu thấy bài viết này hữu ích đừng quên để lại bình luận và đánh giá giới thiệu website với mọi người nhé. Chân thành cảm ơn.