Bạn đang xem bài viết ✅ Tập làm văn lớp 5: Tả người anh trai thân yêu của em 3 Dàn ý & 21 bài văn tả anh trai lớp 5 ✅ tại website Wikihoc.com có thể kéo xuống dưới để đọc từng phần hoặc nhấn nhanh vào phần mục lục để truy cập thông tin bạn cần nhanh chóng nhất nhé.

Tả anh trai thuộc đề bài Tả một người thân của em, với 21 bài văn hay nhất sẽ giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều ý tưởng mới để hoàn thiện bài văn tả anh trai lớp 5, tả anh trai của em thật hay.

Tả anh trai

Cũng tương tự khi tả chị gái, các em cũng cần miêu tả chi tiết về hình dáng, những thói quen, sở thích, rồi tình cảm mình dành cho anh, anh dành cho mình ra sao. Mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Wikihoc.com để có thêm nhiều ý tưởng mới cho bài văn tả người của mình.

Tập làm văn lớp 5: Tả người anh trai thân yêu của em

  • Dàn ý tả người anh trai của em (3 mẫu)
  • Bài văn mẫu Tả người anh trai của em (21 mẫu)

Dàn ý tả người anh trai của em

Dàn ý 1

1. Mở bài

  • Giới thiệu về anh trai của em.

2. Thân bài

* Giới thiệu khái quát về anh trai:

  • Anh trai em tên là gì? Tuổi?
  • Nghề nghiệp (Học sinh hay đã đi làm)

* Đặc điểm ngoại hình:

  • Dáng người cao gầy, phong thái chững chạc, trưởng thành
  • Khuôn mặt góc cạnh, nam tính
  • Lông mày đen, rậm, mái tóc ngắn để lộ vầng trán cao thông minh
  • Đôi mắt đẹp, sáng, khuôn miệng tươi tắn

* Tính cách:

  • Trầm tính, ít nói
  • Không chỉ thông minh mà anh còn chăm chỉ, cần cù, vì vậy thành tích học tập của anh rất tốt.
  • Luôn yêu thương, chăm sóc các em
  • Giàu tình thương –> Anh chọn nghề bác sĩ
  • Anh còn là người ham học hỏi và rất đa tài

3. Kết bài

Tình cảm của em với anh trai mình:

  • Yêu quý, tự hào về anh trai
  • Cố gắng noi theo tấm gương của anh để trở thành người con ngoan, trò giỏi

Dàn ý 2

1. Mở bài:

* Giới thiệu chung:

  • Người được miêu tả là ai? (Anh Đức).
  • Có quan hệ với em như thế nào? (Anh trai em).
  • Được tả trong hoàn cảnh nào? (Đi bộ đội về thăm nhà).

2. Thân bài:

– Hình dáng bên ngoài:

  • Độ tuổi.
  • Tầm vóc (cao, thấp), dáng người (mập mạp hay săn chắc… )
  • Màu da (trắng, đen… ).
  • Gương mặt (tròn hay vuông chữ điền), mắt, mũi, miệng…?
  • Mái tóc (đen, nâu, dày, thưa… ).

Lưu ý: Chọn những chi tiết nổi bật, dễ nhớ.

– Tính nết:

  • Giản dị, vui vẻ, dễ gần.
  • Thông minh, hiếu động.
  • Có kỉ luật…

– Tài năng:

  • Chơi đàn và hát rất hay.
  • Khéo léo, cẩn thận

3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ về anh em

Dàn ý 3

I. Mở bài: giới thiệu nhân vật em định tả

Nhà em sống ở quê, cuộc sống giản dị và chan hòa. Nhà em có 4 người là bố mẹ, anh của em và em. Gia đình em rất yêu thương và chăm sóc nhau. Bố mẹ luôn yêu thương và dạy chỗ chúng em nên em và anh rất yêu bố mẹ. Anh em từ nhỏ đã học rất giỏi mà từ nhỏ đến giờ anh đều xa nhà để lên thành phố học, cuối tuần mới về nhà. Chính vì thế mà bố mẹ rất yêu thương anh, em cũng vậy.

II. Thân bài:

1. Tả bao quát

  • Anh em nay năm 16 tuổi, học lớp 11
  • Anh em cao 1m75
  • Anh rất thương em, mỗi khi về nhà là mua bánh cho em ăn
  • Anh học rất giỏi, cả gia đình đều tự hào về anh.

2. Tả chi tiết

a. Tả hình dáng

  • Anh có dáng người cao ráo
  • Gương mặt đầy đặn và rất đẹp trai
  • Anh có mái tóc mượt và để tóc rất mốt
  • Anh ăn mặc rất giản dị nhưng rất hiện đại
  • Anh có đôi mắt long lanh, hiền hòa
  • Đôi môi dày nhưng rất đẹp và quyến rũ
  • Mũi anh rất cao

b. Tả tính tình và sở thích

  • Anh luôn yêu thương em và bố mẹ
  • Luôn ân cần chăm sóc và dạy em học bài mỗi ngày
  • Luôn giúp đỡ việc nhà của mẹ khi rảnh rỗi
  • Anh học rất chăm chỉ
  • Anh thích đi giày, mặc áo sơ mi
  • Anh rất thích ăn cá rán
  • Anh có tính tình ôn hòa, dễ chịu
  • Luôn luôn tận tình giúp đỡ những ai khó khăn
  • Anh đá bóng giỏi, hát hay, chơi đàn giỏi,….

III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về anh trai

  • Em rất quý và yêu mến anh
  • Em sẽ cố gắng nỗ lực để được học giỏi như anh.

Bài văn mẫu Tả người anh trai của em

Tả người anh trai của em – Mẫu 1

Tôi là đứa bé từ ấu thơ đã gắn bó với anh trai của mình. Hai anh em được ngoại nuôi nấng tới tận lúc trưởng thành. Tôi quý và thương anh nhiều lắm, anh trai của tôi.

Anh tôi đã ngoài hai mươi tuổi. Vì bố mẹ bươn chải ở nơi đất khách quê người, để lại hai anh em tôi cho ngoại chăm sóc. Tôi lớn lên trong sự đùm bọc của ngoại và sự dạy dỗ của anh. Anh tôi từ nhỏ đã trở thành trụ cột vững chắc của hai bà cháu tôi. Anh không được học hết Đại học như bao bạn bè cùng trang lứa khác bởi gia đình thiếu thốn, không có điều kiện kinh tế. Anh thường bảo tôi: “Ước mơ Đại học đỗ đạt của anh nhờ em thực hiện hết đấy, giúp anh nhé! ” Những lúc ấy, anh thường cười rất tươi, nụ cười tiếp thêm cho tôi động lực, niềm tin vào cuộc sống, tiếp bước cho ước mơ của anh.

Từ khi còn là một đứa trẻ mười lăm tuổi, anh đã vừa học vừa làm thêm để giúp đỡ ngoại. Cái nắng cái gió cuộc đời mưu sinh hằn lên mái tóc cháy nắng đỏ hoe của anh. Cái nắng gió cuộc đời ấy cũng làm làn da anh tôi sạm đen lại, làn da của sự dãi dầu sương gió. Ấy vậy mà khi đó, anh tôi mới tuổi mười lăm – cái tuổi vô tư mà nhiều đứa trẻ khác chỉ học và chơi, anh đã lao mình vào cuộc đời để giúp gia đình như thế. Tuổi thơ của anh là những buổi tối mịt phục vụ ở quán ăn vặt đầu xóm, là những bài giảng say sưa cho đứa em anh gia sư gần nhà,… Thời gian rảnh rỗi của anh thường rất ít. Có chăng là những khi anh dạy tôi bơi, chỉ tôi cách thổi sáo hay cùng tôi thả diều trên triền đê lộng gió…

Tôi biết anh thương tôi nhiều lắm. Có gì ngon anh cũng nhường phần tôi. Anh không bao giờ để tôi thua kém bè bạn. Những ngày ngoại ốm, anh chăm ngoại và thay ngoại chăm sóc cả tôi. Tôi rất nhớ ngày hôm đó, trên đường đi học về, tôi bị một đám học sinh lạ mặt chặn đánh và đòi tiền. Mắt tôi đẫm lệ trước những đòn giáng đau đớn mà không biết phải làm thế nào. Chợt anh tôi xuất hiện, ra tay giúp tôi. Tôi bất ngờ trước sự có mặt của anh khi ấy. Thì ra, anh thấy tôi về muộn hơn mọi ngày, anh sốt sắng đi tìm, lo tôi làm sao. Lúc nào anh cũng nghĩ tới tôi và lo lắng cho tôi nhiều như thế.

Ngoại dạo gần đây yếu hẳn đi. Công việc của anh ngày càng bận rộn. Nhưng anh ơi, đứa em này đã lớn, sẽ thay anh chăm sóc ngoại và viết tiếp ước mơ dang dở kia, anh nhé!

Tả người anh trai của em – Mẫu 2

Tháng 6, anh Đức trúng tuyển nghĩa vụ quân sự và đã lên đường nhập ngũ. Anh trở thành một chiến sĩ hải quân đóng trên quần đảo Trường Sa – mảnh đất nổi tiếng của Tổ quốc Việt Nam bao đời nay vẫn đứng hiên ngang giữa muôn trùng sóng gió. Từ ngày anh Đức đi xa, cả nhà rất nhớ và mong được gặp anh. Mơ ước ấy đã thành hiện thực vào dịp cuối năm vừa qua, khi anh Đức được vào đất liền để dự Hội nghị thanh niên tiên tiến toàn quốc tổ chức tại thành phố Nha Trang.

Không gì có thể so sánh được với niềm vui của gia đình em lúc ấy. Bố em ngạc nhiên đến sững sờ trước sự xuất hiện của một anh lính hải quân cao to, vạm vỡ, nước da nâu bóng như đồng hun, đang tươi cười đứng trước mặt. Anh dập chân đứng nghiêm rồi giơ tay chào kiểu nhà binh: “Con chào bố! ” Em vừa đi học về, chỉ kịp ơ… lên một tiếng thì đã được siết chặt trong vòng tay mạnh mẽ của anh. ôi! Anh trai của em! Người anh thân thiết nay đã trở về! Em ngắm mãi gương mặt trẻ trung, nụ cười tươi rói và đôi mắt đen sáng của anh. Bà con hàng xóm đã kéo sang chia vui cùng gia đình em. Căn nhà nhỏ xôn xao tiếng chào hỏi.

Trong bữa cơm tối hôm ấy, mẹ em làm những món mà anh Ưa thích. Vừa ăn, anh Đức vừa kể chuyện về cuộc sống quân ngũ nơi đảo xa và những thành tích mà anh đã đạt được. Qua câu chuyện của anh, em hình dung ra khung cảnh trời biển mênh mông, những đàn hải âu chao liệng trên mặt nước, tiếng sóng vỗ dào dạt và những người lính trẻ ngày đêm nâng cao cảnh giác, chuyên cần luyện tập, nắm chắc tay súng bảo vệ từng tấc đất của Tổ quốc thân yêu.

Anh Đức ân cần hỏi thăm bố mẹ về chuyện làm ăn, hỏi em về chuyện học hành và hướng dẫn em cách học môn Toán sao cho có hiệu quả. Hồi học lớp 12, anh đã đạt được giải nhất trong kì thi học sinh giỏi Toán cấp thành phố. Em rất phục trí thông minh và tính linh hoạt, năng động của anh.

Sáng hôm sau, anh Đức dậy rất sớm tập thể dục rồi chạy bộ trên những con đường quen thuộc. Nhìn chăn màn gấp gọn gàng xếp ở đầu giường, em cảm thấy tính kỉ luật mà quân đội rèn giũa cho anh được thể hiện rõ trong từng hành động. Anh chọn bộ quân phục đẹp nhất để đi dự Hội nghị. Trông anh mới mạnh mẽ và chững chạc làm sao!

Kết thúc Hội nghị, anh Đức còn được ở nhà thêm hai ngày nữa. Anh đã tranh thủ đóng cho em một chiếc bàn xinh xắn và sắp xếp lại góc học tập của em thật ngăn nắp, gọn gàng. Công việc xong xuôi, anh ngồi trên thềm, vừa gảy đàn ghi ta vừa hát Bài ca người lính biển. Giọng hát của anh ấm và vang, ngân nga trong bóng chiều đang sẫm lại.

Sáng hôm sau, anh Đức lên đường trở về đơn vị. Cả nhà lưu luyến tiễn anh. Mẹ em cứ dặn đi dặn lại là đến nơi anh phải viết thư về ngay cho gia đình yên tâm. Anh khoác vai em, căn dặn hãy thay anh giúp đỡ bố mẹ và em hứa là sẽ làm theo lời anh dặn. Đêm ấy, em thao thức nhớ anh – người bạn lớn gần gũi và thân thiết. Em mơ ước sau này cũng sẽ khoẻ mạnh, cường tráng và trưởng thành giống như anh.

Tả người anh trai của em – Mẫu 3

Gia đình em có bốn thành viên, ba, mẹ, em và anh trai. Em là con út trong gia đình nên được mọi người hết mực cưng chiều, yêu thương, đặc biệt là anh trai em, người anh mà em hết mực yêu quý, người anh luôn đem lại cho em cảm giác an toàn, luôn bảo vệ em.

Anh em hơn em 4 tuổi, mọi người ai cũng khen ngợi anh em vì rất ra dáng làm anh. Ngày em mới sinh, anh trai mới có bốn tuổi thôi nhưng đã biết phụ mẹ trông em. Em cũng thừa nhận mình là một cô bé khá bướng bỉnh nên anh phải nhường nhịn em rất nhiều. Dáng người anh cao ráo, da hơi ngăm đen vì anh cũng mê chơi lắm, hay nô nghịch nữa.

Anh có đôi mắt đen nháy, mái tóc mượt và quá đỗi dày nên anh phải cắt tóc rất thường xuyên. Anh trai em học rất giỏi, các thầy cô giáo đều khen ngợi anh rất thông minh, tiếp thu bài nhanh lại hay hăng hái tham gia phát biểu ý kiến. Việc đoàn thể trong lớp anh tham gia rất nhiệt tình nên rất được các thầy cô và bạn bè yêu quý.

Ở nhà, tuy còn nhỏ, nhưng dường như anh rất hiểu trách nhiệm của bản thân là người anh cả trong gia đình, luôn luôn quan tâm, săn sóc cho em. Hàng ngày ba mẹ bận đi làm, anh đều một mình đảm nhiệm công việc nhà, dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, băm bèo thái rau cho lợn, còn đưa đón tôi đi học, tối đến anh còn dành thời gian giúp tôi học bài.

Có một lần, em bị các anh chị lớp trên bắt nạt, anh em đến rất kịp thời, bảo vệ em gái. Anh không đánh hay chửi nhau với họ, chỉ nói khuyên nhủ họ, anh rất dõng dạc: “Em gái tao, tao không cho phép ai bắt nạt hết” khiến em thấy cảm động vô cùng.

Em rất tự hào vì có một người anh như vậy. Có anh, tôi dường như mạnh mẽ hơn không thấy sợ sệt bất cứ chuyện gì vì luôn có anh chở che, bảo vệ. Anh là một người anh trai thực thụ, tôi yêu thương anh rất nhiều, tôi mong những điều tốt đẹp sẽ đến với anh.

Tả người anh trai của em – Mẫu 4

Các bạn của em đều bảo em sung sướng, hạnh phúc vì có anh trai cưng chiều, điều này rất đúng. Anh trai của em hơn em bốn tuổi, đang học lớp tám ở trường Trung học cơ sở Nguyễn Du.

Anh trai của em tên Nghiêm và đúng như tên bố mẹ đặt cho, anh có tính điềm đạm, trang nghiêm tự nhiên. Năm nay anh đã mười bốn tuổi, cao một mét năm mươi lăm, người thon lẳn. Khuôn mặt anh xương xương, thon gầy với đôi mắt hơi dài, chân mày thưa, môi tươi hồng, bờ môi hình trái tim rõ nét.

Tóc anh bao giờ cũng cắt ngắn gọn gàng. Tóc anh rất mềm, hơi mảnh, đen nhánh. Anh trai em có bàn tay thon dài, những ngón tay tháp bút đẹp, thanh mảnh. Bố em bảo những người có bàn tay như thế thường khéo léo. Nhưng thực tế không như bố nghĩ, anh trai em học rất giỏi nhưng không khéo léo. Mọi việc mẹ giao cho anh, anh đều làm được nhưng chậm, vụng về chứ không tươm tất gọn gàng. Nhưng dù sao anh cũng hoàn thành nhiệm vụ mẹ giao với sự trợ giúp nhiệt tình của em.

Tham khảo thêm:   25 quán cafe đẹp ở Nha Trang có không gian bình yên

Bù lại, mỗi khi em có việc gì khó làm như giải toán khó, thủ công… anh lại ân cần giảng giải và giúp em vui vẻ. Ở nhà, anh mặc quần bò, áo thun ngắn tay. Đi học anh mặc đồng phục học sinh: áo sơ-mi trắng và quần âu màu xanh dương. Đi chơi xa, anh mặc áo pô-lô kẻ sọc. Tất cả quần áo anh mặc đều rất phù hợp với dáng người và trông anh rất bảnh trai.

Anh trai em rất thương em. Anh nhường nhịn, để phần cho em từng ly kem flan, từng củ khoai lang luộc. Sách vở, bút mực học tập, anh đều mua loại tốt cho em. Anh chăm lo cho em từng cây bút chì, từng lọ keo dán thủ công. Anh chiều em trong mọi việc. Hai anh em rất yêu thương nhau. Anh trai em không chỉ học giỏi, anh còn rất chăm học và là một lớp trưởng gương mẫu. Kì thi học sinh giỏi tỉnh, anh đạt giải nhì môn Toán. Thầy cô, bạn bè đều yêu mến anh.

Noi gương anh, em gắng sức học giỏi, tham gia công tác trường đều đặn, tích cực. Em rất quý anh trai em và tự hào có một người anh học giỏi, chăm ngoan, được thầy yêu bạn mến.

Tả người anh trai của em – Mẫu 5

Trong gia đình em là con út. Trên em còn có một người anh trai. Em luôn thấy mình là một người may mắn bởi có một người anh trai yêu thương và chiều chuộng em hết mực. Anh là một người con hiếu thảo và một người anh trai số một trong lòng em.

Anh trai em tên Lâm, hơn em 6 tuổi. Dáng người anh cao và gầy. Khuôn mặt anh trông rất hiền. Nước da ngăm ngăm đen khiến anh trông thật khỏe khoắn. Anh có đôi mắt rất đẹp, đen láy và trong vắt, ẩn dưới hàng lông mi dài. Cặp lông mày của anh sậm đen nổi bật hẳn trên khuôn mặt vuông và góc cạnh.

Anh rất hay cười, mỗi khi anh cười lại làm lộ ra hàm răng trắng và đều như hạt bắp. Trong nhà, anh luôn chứng minh mình là một người đàn ông của gia đình. Mỗi khi ba đi vắng, những việc nặng trong nhà anh đều đảm đương hết. Như việc sửa chữa điện nước, đi chợ với mẹ anh cùng tranh xách đồ nặng để mẹ cầm đồ nhẹ hơn.

Anh em luôn nhường nhịn em trong tất cả mọi việc. Chúng em chẳng bao giờ xích mích với nhau, vì anh em thương em lắm. Đôi khi em làm biếng không chịu làm việc nhà. Anh em lại lắc đầu cười rồi làm thay em. Có những khi bài tập khó, em không biết cách làm. Anh lại thay ba mẹ ngồi giảng bài cho em tới khi em hiểu.

Anh còn rất hay giúp đỡ ba mẹ trong việc nhà. Những khi mẹ bận việc không thể về nhà nấu cơm. Anh em lại vào bếp thay mẹ nấu cơm cho em và ba mà lại nấu ăn chẳng kém gì mẹ. Ai nhìn vào cũng bảo sau này ai mà lấy được anh em thì là nhất rồi.

Anh em tính tình rất hiền lành. Chẳng bao giờ anh to tiếng hay xô xát với ai. Đối với mọi người xung quanh anh rất hòa nhã và hay giúp đỡ người khác. Có lần đang đi trên đường, thấy có một bà cụ đang không biết sang đường như thế nào. Anh liền dừng xe lại, chạy ra giúp bà cụ qua đường.

Em rất yêu quý anh trai. Vì có anh trai nên em luôn được chiều chuộng. Đôi khi còn được làm nũng với anh. Em tự hứa sẽ luôn nghe lời anh và ba mẹ, để anh và ba mẹ được vui lòng.

Tả người anh trai của em – Mẫu 6

Trong nhà, em là con út, trên em có một anh trai rất thương em. Đối với em, anh là người anh trai tốt nhất trên đời. Từ ngày con bé, anh trai em đã như một người kị sĩ luôn luôn bảo vệ chăm sóc cho em.

Anh trai em tên là Khánh, anh hơn em năm tuổi, năm nay anh đã học lớp mười một. Anh em có dáng người cao, hơi gầy, nước da bánh mật khỏe khoắn rắn rỏi. Mái tóc đen mượt cắt gọn gàng để lộ cái trán cao, trắng, lộ vẻ thông minh lanh lợi.

Nổi bật trên khuôn mặt thanh tú là đôi mắt to đen, kiên định, chỉ cần nhìn vào đôi mắt ấy cũng đủ biết anh là người thông minh, quyết đoán.

Anh trai em có một nụ cười rất đẹp, mỗi khi anh cười, để lộ hàm răng đều trắng muốt, đó là một nụ cười luôn tươi tắn, rạng rỡ, làm sáng bừng cả không gian. Anh trai em có tính cách trầm ổn, đôi lúc rất vui tính, là một người dễ gần và dễ mến.

Anh không chỉ học giỏi mà còn là một kiện tướng thể thao. Đá cầu, cầu lông, bóng bàn, anh đều thông thạo, đặc biệt là anh mê bóng đá và là một hậu vệ vô cùng tài năng. Mỗi khi đứng trên vũ đài cổ vũ anh đá trên sân trong những trận đấu dù là lớn hay nhỏ em đều thấy anh rất hăng hái, nhiệt tình và hết mình với trái bóng tròn lăn trên sân.

Mọi người thường nói anh trai là một tấm gương tốt cho em noi theo, anh không chỉ học giỏi mà còn ngoan ngoãn. Em cũng rất tự hào về anh, em chưa thấy anh cãi lại lời ba mẹ bao giờ, hơn nữa tuy là con trai nhưng công việc nhà anh làm rất tốt, những lúc ba mẹ vắng nhà, anh còn nấu cơm cho em ăn và chăm sóc cho em.

Ai nói chị gái mới đảm đang? Anh trai em cũng rất đảm đang mà! Và điều đặc biệt mà em hạnh phúc đó là vì anh rất yêu thương em. Em vẫn còn nhớ hồi lớp hai, em là một cô bé nhút nhát, hay bị các anh chị lớn trong trường bắt nạt, một lần, khi đi học về, anh thấy em bị một đám anh chị bắt nạt liền chạy tới đánh nhau một trận với những người đó để giải vây cho em.

Tuy sau đó, bị ba mẹ mắng nhưng anh vẫn cười và nói với em rằng chỉ cần em không sao, nếu sau này ai bắt nạt em, anh sẽ đánh cho người đó một trận bất kể người đó có là ai. Cho đến tận bây giờ em vẫn không quên được câu nói và nụ cười anh lúc đó, không chỉ hiện tại mà mãi mãi sau này em cũng sẽ không bao giờ quên.

Em rất yêu quý anh trai em. Dù sau này lớn khôn, tình cảm của em dành cho anh trai cũng không bao giờ thay đổi.

Tả người anh trai của em – Mẫu 7

Mẹ sinh hai anh em em cách nhau đến mười tuổi nên khi em học lớp năm thì anh trai em đã học năm thứ ba trường Đại học Bách Khoa Thành phố Hồ Chí Minh. Mỗi kì nghỉ hè, anh em đều mang nhiều tài liệu ôn thi, tự học về. Anh em là người chăm học. Gần như hình ảnh chăm chỉ học tập của anh in sâu vào tâm trí em.

Sách của anh em rất nhiều, tài liệu các môn học quyển nào quyển nấy dày cộm. Cơm nước xong, anh ngồi chơi với cả nhà một lát rồi ngồi vào bàn học bài. Anh bật đèn bàn và mở máy vi tính. Dáng anh gầy gầy nghiêng mình trên bàn phím. Những sợi tóc mai lòa xòa trước trán nên anh thường lấy tay hất tóc lên.

Anh em có cái nhìn tư lự nhưng cương quyết. Hình như anh lúc nào cũng bận suy nghĩ về cách giải toán. Dưới vầng trán rộng, đôi mắt của anh đưa đi đưa lại theo dõi màn hình. Ánh đèn bàn chiếu sáng sống mũi cao, bè bè của anh, soi rõ đôi môi hình trái tim xinh xinh của anh. Anh tập trung học tập, lúc thì gõ phím, lúc dùng bút ghi chép, gạch xóa, tính toán.

Ánh sáng của màn hình thay đổi theo nhịp gõ phím, tay anh thoăn thoắt lướt trên bàn phím. Công nghệ phần mềm là ngành mà anh theo học, là môn học mà anh yêu thích nhất, cũng là môn anh giỏi nhất trong tất cả các môn. Những ngón tay thon dài của anh lướt trên bàn phím, tiếng lốc cốc vang lên theo nhịp gõ nghe to hơn trong không gian yên tĩnh của căn nhà.

Ngồi học chăm chú trong hai giờ liền, anh đứng dậy vươn vai cho đỡ mỏi rồi đi ra hàng hiên hóng mát. Nghỉ ngơi một chút cho đỡ mỏi mắt, anh lại ngồi vào bàn. Dáng anh cần mẫn, chăm chỉ như chú ong thợ xây tổ. Anh đang xây từng viên gạch kiến thức cho mình để đủ năng lực phục vụ ngành Công nghệ thông tin mai sau.

Anh em cần cù học tập là tấm gương tốt để em noi theo. Trong bao nhiêu thăng trầm của gia đình, sự siêng năng học tập của anh chính là niềm an ủi của ba mẹ em. Anh thường tâm sự với em: “Bất cứ giá nào, anh phải đạt được ý nguyện: tốt nghiệp ra trường với bằng kỹ sư giỏi.” Lời anh nói cũng chính là lời khuyên nhủ em học tập. Em hứa sẽ noi gương anh học tập giỏi, chuyên cần.

Tả người anh trai của em – Mẫu 8

Trong gia đình em, người mà em yêu quý và thân thiết nhất chính là anh trai của em. Anh là người rất vui tính và tốt bụng.

Anh tên là Tuấn. Dáng anh cao cao, ốm ốm với nước da ngăm ngăm. Anh có gương mặt hình trái xoan. Đôi mắt to tròn màu nâu đen với hàng mi cong vút. Với đôi mắt đẹp hút hồn ấy mà mẹ em bảo anh giống con gái. Anh chỉ cười hiền thôi. Anh có cái mũi dọc dừa và đôi môi hình trái tim lúc nào cũng căng mọng như thoa son. Bởi thế mà ai cũng nói nếu anh là con gái chắc sẽ hợp hơn.

Vẻ ngoài là thế nhưng thực ra anh rất nam tính. Anh rất ga lăng với phái nữ và luôn giúp đỡ mọi người. Mỗi khi hư điện, rỉ nước hay muốn bắt thêm đèn trong nhà, anh đều làm được hết, không cần gọi thợ làm gì. Ngoài giờ làm, anh thường giúp bố trồng kiểng và dạy em học bài. Từ chữ cái đầu tiên cho đến những phép tính phức tạp như bây giờ, anh đều chỉ dạy em cẩn thận. Thành tích của em cũng vì thế mà càng ngày càng tốt hơn.

Ngoài công việc làm điện lạnh thường ngày, anh còn đi học thêm về sửa chữa xe máy cuối tuần. Bởi xe cộ là đam mê của anh. Thỉnh thoảng anh thường dắt em đi về miền tây quê mẹ, chỉ có hai anh em, đi câu cá, bắt chim. Anh còn luôn nhường nhịn những món ngon cho em ăn và dỗ dành mỗi khi em bị mắng.

Em thương anh trai của em lắm. Em ước gì anh mãi luôn vui vẻ và hạnh phúc và dồi dào sức khỏe để dạy em những điều hay lẽ phải. Em hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để trở thành người đa tài và có ích cho gia đình, xã hội như anh.

Tả người anh trai của em – Mẫu 9

Trong gia đình, em là con út nên được bố mẹ và mọi người vô cùng chiều chuộng, trong đó người yêu thương và luôn lo lắng cho em là anh trai em. Em vô cùng yêu quý và kính trọng anh.

Anh trai em năm nay tròn mười bảy tuổi. Anh có dáng người cao khỏe mạnh với làn da màu bánh mật. Mái tóc của anh được cắt tỉa gọn gàng càng làm cho anh trở nên năng động và hoạt bát hơn trong mắt mọi người xung quanh. Gương mặt vuông chữ điền của anh lúc thì toát ra vẻ nghiêm nghị, lúc lại dí dỏm hài hước.

Anh em có đôi mắt sáng và tinh tường. Đôi mắt ấy như biết nói, biết cười, biết động viên mỗi khi em gặp chuyện buồn, biết sẻ chia mỗi khi em có chuyện vui. Ngoài ra anh còn có nụ cười rất đẹp, mỗi khi cười sẽ khoe ra hàm răng đều như hạt bắp và trắng như muối biển. Anh có giọng nói khá trầm và hơi khàn vì đang trong giai đoạn vỡ giọng, vậy nhưng em cảm thấy giọng nói ấy rất thân thương.

Anh em tuy hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc. Đặc biệt là trong học tập, anh ấy không bao giờ cho phép em sao nhãng và chủ quan dù là điều nhỏ nhất. Hồi còn nhỏ, em rất ghét phải ngồi vào bàn học, có học cũng chỉ là qua loa cho có lệ sau đó sẽ nhân lúc bố mẹ không để ý mà nhanh chân chạy đi chơi. Chính vì vậy mà kết quả học tập hồi đó của em rất tệ, suốt ngày đội sổ toàn không với một. Vào lúc đó, anh đã ngồi suốt nửa tiếng đồng hồ giảng cho em hiểu lợi ích của việc học và bắt đầu kèm cặp em. Nhờ sự kiên trì và kiên nhẫn của cả anh và em mà bây giờ em đã vươn lên đứng ở top đầu của lớp.

Không chỉ vậy anh trai em còn rất gọn gàng và ngăn nắp. Điều này thể hiện ở cách sắp xếp phòng ốc vô cùng gọn gàng và trật tự của anh. Phòng của anh sạch sẽ và thoáng mát bao nhiêu thì phòng của em lại bừa bộn và bức bối bấy nhiêu. Anh luôn bảo em rằng: “Em phải sắp xếp phòng cho gọn gàng để lúc mất thứ gì việc tìm sẽ không tốn quá nhiều thời gian”. Tính cách hai chúng em trái ngược nhau như vậy chẳng hiểu sao vẫn dính lấy nhau như hình với bóng, có lẽ là bởi em yêu quý anh và anh nhường nhịn em nên chúng em mới thân thiết đến vậy.

Em rất yêu quý anh trai em. Em chỉ mong chúng em sẽ mãi mãi thân thiết như bây giờ. Anh quả thực là một tấm gương sáng cho em để em học tập và noi theo. Em yêu anh nhiều lắm!

Tả người anh trai của em – Mẫu 10

Anh Vũ là anh trai ruột của em. Anh là học sinh lớp 12 chuyên Toán trường Trung học Năng khiếu Trần Phú, Hải Phòng.

Anh 16 tuổi, tuổi Mão. Bà nội vẫn yêu quý gọi anh là “thầy của hổ”. Anh biết đọc, biết viết năm lên 6 tuổi, do bà nội dạy anh ở nhà. Từ lớp 6 đến lớp 12, anh là học sinh các lớp chuyên Toán. Năm nào anh cũng là học sinh giỏi. Năm lớp 9, anh giật giải Nhì toàn thành phố về môn Toán. Năm học lớp 11, thi học sinh giỏi quốc gia môn Toán, anh thi vượt cấp giành được giải Ba. Bà nội và bố mẹ em rất tự hào về anh. Anh khiêm tốn, chu đáo nên ai cũng quý mến. Anh có nhiều bạn thân, bạn từ hồi học Tiểu học.

Mẹ nói: “Từ nhỏ đến giờ, anh Vũ của em đã có tinh thần độc lập rồi, nhất là trong học hành và lao động”. Lên lớp 6, anh tự giặt quần áo. Mọi việc vặt trong nhà như là quần áo, quét nhà lau nhà, thu dọn vệ sinh, anh đều làm nhanh, làm khéo giúp bố, mẹ. Anh rất hiền, tuy hơn em 6 tuổi, nhưng vẫn bị em “bắt nạt”. Anh vẫn dạy em học Toán, học tiếng Anh, dạy về phương pháp tự học và đọc sách. Bàn học của anh, sách vở và mọi thứ, anh xếp đặt rất đẹp. Bên cạnh đồng hồ báo thức là một con mèo bằng sứ, tặng phẩm của bạn anh nhân ngày sinh nhật 15 tuổi.

Anh Vũ thích mặc quần âu kaki màu xanh, màu cỏ và áo sơ mi trắng. Gương mặt thanh tú, vầng trán rộng, cặp mắt tinh anh, hàm răng trắng đều. Nhiều người khen anh đẹp trai. Anh cao hơn bố, cách đi đứng, cách ăn cơm uống nước và tính nết rất giống bố. Chỉ có dáng người, cặp mặt và nụ cười, tóc và nước da là giống mẹ.

Tham khảo thêm:   Văn mẫu lớp 6: Đoạn văn về chủ đề tình cảm gia đình (10 mẫu) Những bài văn mẫu lớp 6

Anh sống rất chu đáo, hiếu thảo. Một chục cam ngọt biếu bà, cái kính lão biếu bố, bó hoa hồng và đôi bít tất biếu mẹ, cái bút máy Hê-rô mạ vàng, tuyển tập truyện cổ Gơ-rim tặng em gái, là những tặng phẩm sinh nhật gần đây nhất anh mua biếu bà, biếu bố mẹ và tặng em gái – “Con chim chích chòe”, anh đặt tên cho em. Mẹ cảm động khi nhận bó hoa anh biếu.

Lịch học tập ở trường, ở lớp, ở nhà, anh sắp xếp rất khoa học. Giờ chơi, giờ giải trí anh bố trí đâu vào đó. Anh thích đọc sách, ham học tiếng Anh, sử dụng thành thạo máy tính nhưng anh không chơi điện tử.

Bố em là kĩ sư đóng tàu, mẹ em là bác sĩ Bệnh viện Việt Tiệp. Nhà có 5 nhân khẩu ở trong ngôi nhà tập thể cấp 4, nhưng anh giúp bố mẹ sắp xếp gọn gàng, sạch sẽ.

Cách sống giản dị, tiết kiệm, tinh thần học tập chăm chỉ của anh đã trở thành gương sáng cho em gái noi theo.

Nhiều tối, quá 12 giờ khuya, anh vẫn chong đèn bàn ngồi học. Bà và mẹ lại nhắc: “Vũ ơi, khuya rồi, đi ngủ đi cháu Vũ ơi, 12 giờ rồi, ngủ đi, mai còn đi học đi con”.

Anh trai của em là như thế đó. Em nhớ lời anh dặn: “Học hôm nay cho Ngày mai”:

Tả người anh trai của em – Mẫu 11

Bạn bè thường ghen tị với em vì em có anh trai còn các bạn thì không. Quả thực, anh trai em chính là niềm tự hào lớn của cả gia đình.

Anh em vừa mới tốt nghiệp hết cấp 2 năm vừa rồi. Trong khi bạn bè lo lắng ôn thi chuyển cấp thì anh em nghiễm nhiên có một suất vào thẳng trường chuyên của tỉnh vì đạt giải Nhất trong kì thi học sinh hỏi tỉnh môn Toán năm lớp 9. Đó là một thành tích rất đáng tự hào.

Từ nhỏ, anh trai em chưa bao giờ khiến bố mẹ phải phiền lòng. Lúc nào anh cũng tỏ ra là một người con hiếu thảo, một người học trò gương mẫu. Đối với riêng em, anh cũng rất người lớn, thường xuyên chỉ bảo cho em những điều tốt đẹp.

So với anh, em học môn Toán không giỏi bằng. Chính vì vậy mà mỗi tối anh đều dành ra 30 phút đến 1 tiếng để giúp em ôn tập các kiến thức môn Toán. Nhờ có anh mà em không bị thua kém bạn bè trong quá trình học tập.

Một phần vì học và đọc sách khá nhiều nên anh em phải đeo kính từ khi học lớp 5 tức là bằng em bây giờ. Tuy nhiên, đằng sau cặp kính ấy trông anh em lại rất đẹp trai. Mỗi khi em trêu “anh bốn mắt đẹp trai” là anh em thường véo mũi em. Vậy là hai anh em cùng cười.

Vậy là năm nay anh em đã là học sinh cấp 3 rồi, đã lớn và trưởng thành hơn rất nhiều. Nhưng dù thế nào anh vẫn mãi là anh của em, là người anh mà em vẫn luôn yêu quý.

Tả người anh trai của em – Mẫu 12

Hầu như tất cả anh chị của bạn bè em đều hơn tuổi bọn em. Chỉ riêng em có một người anh thật đặc biệt. Anh không chỉ bằng tuổi mà còn giống em như hai giọt nước.

Em và anh trai là hai anh em sinh đôi. Chúng em may mắn được sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm. Từ nhỏ, chúng em được lớn lên bên nhau, được dùng đồ giống nhau và đi đâu cũng có nhau. Điều ấy đối với em thật kì diệu.

Mặc dù chỉ sinh trước em đúng 5 phút nhưng lúc nào anh em cũng tỏ ra mình là anh, là người lớn hơn và muốn bảo vệ cho em. Mẹ nói khi hai anh em còn nhỏ, không bao giờ anh giành đồ chơi với em. Ngược lại, anh còn thường dành cho em những món đồ chơi đẹp nhất.

Có lần em lỡ đánh vỡ lọ hoa mẹ yêu quý. Em đã rất sợ hãi. Không ngờ anh đứng ra nhận lỗi thay cho em. Hôm ấy, bố mẹ tra hỏi anh rất nhiều nhưng anh vẫn không nói ra sự thật. Bố mẹ nói bố mẹ không phạt tội làm vỡ lọ hoa, bố mẹ chỉ phạt tội nói dối. Người nào nói dối sẽ bị phạt không được ăn cơm tối. Em sợ anh bị phạt nên đã thành thật nhận lỗi. Hôm ấy, bố mẹ đã dạy cho cả hai anh em một bài học quý báu về sự trung thực.

Cho tới bây giờ, khi chúng em đã lên 10 tuổi, anh vẫn là anh, vẫn là người bạn đồng hành của em trên mỗi bước đường đến trường. Đó quả là một điều không thể tuyệt vời hơn.

Em biết rồi chúng em sẽ lớn lên, mỗi người sẽ có một cuộc sống của riêng mình. Nhưng đối với em, người anh trai sinh đôi này sẽ người ở trong tim em mãi mãi.

Tả người anh trai của em – Mẫu 13

Nhà tôi có 4 người, tôi, ba mẹ và anh trai. Tôi là con út nên được bố mẹ chiều chuộng, đặc biệt là anh trai rất thương tôi, một phần có lẽ là anh hơn tôi nhiều tuổi, một phần là vì tính cách anh ấm áp và rất coi trọng gia đình nên vậy.

Anh tôi hơn tôi 13 tuổi, nên năm nay anh đã 24 tuổi rồi, đang là bác sỹ thực tập tại một bệnh viện lớn. Vì là con trai đầu nên cha mẹ tôi đặt cho anh một cái tên rất hay, Hứa Minh Hoàng, anh là niềm hy vọng và tự hào của bố mẹ. Anh tôi di truyền từ bố cái dáng người dong dỏng cao, tư thái đĩnh đạc, trưởng thành. Anh có khuôn mặt hơi dài và góc cạnh thể hiện vẻ nam tính, mạnh mẽ. Đôi lông mày của anh đen và rậm, mái tóc đen tuyền cắt ngắn được chải gọn gàng để lộ vầng trán cao và rộng, thể hiện một tư chất thông minh sáng sủa từ tấm bé, thế nên anh học rất giỏi, đạt nhiều thành tích khiến cha mẹ tôi tự hào lắm. Anh giống mẹ ở đôi mắt, mẹ tôi có đôi mắt rất đẹp, thế nên mắt anh cũng vậy, đó là một đôi mắt lấp lánh, mỗi khi anh cười thì lại cong lên, người ta hay bảo anh có đôi mắt người làm xao xuyến trái tim bao thiếu nữ mộng mơ. Mũi anh cao, khuôn miệng cũng vừa phải, môi không dày cũng không mỏng, răng anh vừa trắng lại vừa đều, mỗi lúc cười là như tỏa nắng vậy. Tôi là con gái mà cũng phải ghen tị với anh về làn da, không hiểu anh tôi sao lại có làn da vừa trắng vừa đẹp như thế, chắc có lẽ là giống mẹ tôi, mẹ tôi cũng có nước da trắng mịn như vậy.

Anh là người trầm tính, nên khá ít nói, thời tấm bé tôi chỉ thấy anh chăm chỉ học hành, chứ ít khi đi chơi với bạn bè. Thay vào đó anh đi học võ, rồi lại tự mày mò học cả ghi-ta, anh thường đàn cho tôi nghe những bản nhạc anh mới tập được, có lẽ bẩm sinh cảm thụ âm nhạc tốt nên anh học nhạc cũng nhanh, ngoài đàn anh còn biết thổi sáo nữa. Bình thường cha mẹ tôi hay đi công tác xa, thế nên anh là người chịu trách nhiệm chăm sóc tôi, kiêm luôn cả việc dạy kèm tôi học. Tôi ngưỡng mộ anh lắm, vì cái gì anh cũng biết, nấu ăn ngon, có khiếu sư phạm, anh bảo anh thích làm thầy giáo để sau này dạy lũ trẻ chúng tôi học.

Thế mà chẳng hiểu sao anh lại chọn ngành bác sĩ, anh thi đậu trường y, chấp nhận học một ngành vất vả. Có lần tôi thắc mắc, anh bảo làm thầy nào cũng là làm, được cống hiến cho xã hội, được cứu chữa người bệnh là vinh dự của anh. Anh là người ấm áp và yêu thương gia đình, nhất là chiều tôi vì tôi bé nhất nhà. Những ngày phải đi trực không ngủ, nhưng anh vẫn cố gọi điện về hỏi thăm nhà cửa, anh chưa bao giờ than thở nỗi vất vả vì sợ bố mẹ phải lo lắng. Cứ mỗi dịp được nghỉ lễ anh lại về nhà ngay, anh mua cho tôi rất nhiều đồ đạc bằng đồng lương ít ỏi của mình, rồi lại động viên tôi học hành.

Tôi rất yêu quý anh, hy vọng anh sẽ mãi đối xử với tôi tốt như vậy. Anh là tấm gương sáng cho tôi học tập và noi theo, trở thành một người con ngoan mẫu mực, không làm bố mẹ phiền lòng. Mong anh sẽ trở thành một bác sĩ xuất sắc và có một người vợ tốt, có thể yêu thương anh hết lòng.

Tả người anh trai của em – Mẫu 14

Anh trai em là con trai cả trong gia đình, vì vậy mà có phần thiệt thòi hơn so với em, tuy chỉ hơn em có hai tuổi nhưng trong lời nói và cách hành xử thì luôn ra dáng một người anh lớn, anh luôn nhường nhịn em từ những thứ nhỏ nhất, có gì ngon thì luôn phần em, cho em phần nhiều. Điều này khiến em hạnh phúc lắm, mọi người trong gia đình đều yêu quý và cưng chiều em nhưng không vì vậy mà anh trai của em ghen tị hay ghét bỏ em, ngược lại anh luôn quan tâm và thậm chí anh chính là người yêu thương em nhất,luôn bênh vực, che chở cho em.

Anh trai của em học rất giỏi, anh luôn đứng trong tốp năm những người xuất sắc nhất của lớp, không những vậy, anh còn là một người lớp trưởng gương mẫu, một học sinh tiêu biểu có hạnh kiểm tốt; luôn tham gia hăng hái vào các phong trào, hoạt động của trường, của lớn. Vì vậy mà anh luôn nhận được sự yêu thương, tôn trọng từ thầy cô và bạn bè cùng lớp. Em luôn tự hào vì có một người anh xuất sắc như vậy.

Em học không được tốt như anh trai mình, đặc biệt là môn toán, nhưng anh trai em không những không chê bai, coi thường mà thường xuyên dạy em học, đối với những bài toán khó, anh thường hướng dẫn tỉ mỉ, tìm ra những cách giảng dễ hiểu để em có thể tự mình làm bài. Nhờ vậy mà thành tích môn toán của em được cải thiện rõ rệt, em có thể tự mình làm những bài toán từ đơn giản đến phức tạp.

Tả người anh trai của em – Mẫu 15

Anh Lợi là học sinh lớp 9 Trường Trung học cơ sở Yên Hoà. Năm nay anh 15 tuổi, anh ăn rất khoẻ, học rất chăm. Mẹ em hay đùa: ‘‘Nhà ta có ông Trạng Cơm”. Anh chỉ cười khì.

Tóc anh cắt ngắn, vầng trán cao, cặp mắt đen lay láy, lúc nào cũng mở to. Anh có nước da trắng hồng, rất đẹp. Anh ham đọc sách, rất giỏi Toán và giỏi Tiếng Anh. Tủ sách của anh có hơn 200 quyển, anh xếp cẩn thận, giữ gìn, nâng niu từng cuốn một. Anh đang tích cực học và ôn luyện để thi vào lớp 10 chuyên Toán trường Trung học phổ thông Chu Văn An. Tối nào anh cũng học đến 11 giờ. Sáng nào anh cũng dậy lúc 6 giờ. Hễ chuông đồng hồ báo thức reo lên là anh dậy gấp chăn màn, tập thể dục rồi ôn bài,.. chuẩn bị đi học.

Anh có một số bạn tâm giao, học giỏi. Tiếng ồ ồ nhưng anh lại hay hát. Anh bảo luyện giọng để thi đơn ca toàn quốc! Mẹ và em cùng cười khi nghe anh nói thế. Em rất yêu quý người anh trai của mình.

Tả người anh trai của em – Mẫu 16

Tình cảm gia đình bao giờ cũng là thứ tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất. Thứ tình cảm đó đã nuôi nấng tâm hồn mỗi con người và khiến nó trở nên ấm áp hơn. Đối với em ngoài cha mẹ thì anh trai chính là người mà em yêu quý và kính yêu nhất.

Anh trai em hơn tôi 8 tuổi liền, nghe mẹ nói thì năm đó nhà chưa có điều kiện nên bố mẹ để anh lớn rồi mới dám sinh em vì sợ không nuôi được. Anh em tên là Thắng đang là sinh viên năm nhất của một trường đại học trên Hà Nội. Thỉnh thoảng cuối tuần anh mới được về thăm nhà. Đối với em, anh là một tấm gương để em học tập và phấn đấu noi theo.

Anh em có dáng người dong dỏng cao của bố còn khuôn mặt lại có những đường nét của mẹ. Anh cao lắm, phải gần mét tám. Chân tay anh dài. Anh em có làn da rám nắng đây chính là kết quả của một quãng thời gian học tập miệt mài và đi làm thêm để phụ giúp bố mẹ.

Mắt sáng, vầng trán rộng mà có lần em nghe nói những người có vầng trán này thường rất thông minh. Quả đúng như thế nói về học lực thì anh là một tấm gương điểm sáng để cho lũ trẻ em hàng xóm trong đó có em noi theo. Suốt 12 năm liền anh đều đạt học sinh giỏi, trong nhà khắp nơi đều lưu giữ bằng khen của anh. Nào là học sinh giỏi vật lí cấp huyện, học sinh giỏi toán toàn quốc.

Anh em chơi thể thao rất giỏi hầu như trò nào anh cũng biết. Hồi bé em thường thấy anh mỗi buổi chiều đi học về là lại theo các anh trong xóm đi đá bóng, lớn lên thỉnh thoảng thấy anh đá cầu, chơi cầu lông, đánh cờ tướng, cờ vua. Anh em rất đa tài ngoài thể thao còn biết chơi ghi ta.

Anh em là một người ít nói hình như cái tính đó di truyền từ bố thì phải. Thế nhưng không vì thế mà anh em em xa cách, thậm chí anh còn rất yêu quý và quan tâm em. Mỗi lần đi học xa về anh đều mua quà bánh cho em, khi thì quyển sách, khi thì cái bút. Anh lúc nào cũng mong cô em gái bé nhỏ học hành thật tốt, thật ngoan để bố mẹ vui lòng.

Giờ anh xa nhà thỉnh thoảng em lại thấy nhớ anh lắm nhớ những lúc anh nấu cơm dỗ em ăn khi em ốm còn bố mẹ bận công chuyện, những lần anh dạy em học bài mặc dù em mải chơi nhưng chẳng đành quát tháo…. Chỉ mong anh cố gắng học hành thật tốt rồi sẽ là chỗ dựa vững chắc cho cả nhà. Em vô cùng yêu quý anh trai của mình. Em thầm hứa với mình sẽ học tập và noi gương anh trở thành một con ngoan trò giỏi để bố mẹ vui lòng.

Tả người anh trai của em – Mẫu 17

“Dậy, dậy đi, dậy đi chứ!” – Một giọng nói vang lên bên tai tôi. Rồi một bàn tay lạnh ngắt áp vào má tôi. Đang cuộn tròn người trong lớp chăn bông ấm áp, tôi giật mình, cáu kỉnh. “Em đang ngủ ngon, hơn nữa hôm nay là chủ nhật.”. Anh tôi giận dữ: “Không xem thì thôi, hoa li nở thì anh mới gọi em chứ!”. Vừa nghe thế, tôi vùng dậy, tỉnh hẳn ngủ.

Hoa ly nở, đối với tôi đó là một sự kiện. Tôi líu ríu theo anh ra vườn, lòng ngập tràn sung sướng. Anh tôi hơn tôi những sáu tuổi. Anh giống bố, dáng cao gầy và giống mẹ ở đôi mắt đen sâu thăm thẳm. Mọi người đều khen anh đẹp trai nhưng có lần, tôi nói với anh, trông anh xấu tệ, như một con mèo mướp. Anh cười và nói rằng mèo mướp cũng có cái đẹp của nó, có điều tôi chưa nhận ra thôi.

Tham khảo thêm:   Toán 8 Bài 7: Hình vuông Giải Toán 8 Cánh diều trang 116, 117, 118, 119

Ai cũng nói anh giống bố nhưng khuôn mặt của anh gọn hơn chứ không vuông vắn như bố. Nước da của anh rám nắng vì trưa hè nào anh cũng vác bóng ra sân sau chơi. Nếu ai chưa biết anh tôi thì đặc điểm dễ nhận ra anh nhất là mái tóc màu nâu bù xù, rối kinh khủng. Thỉnh thoảng, anh lại lùa tay vào trong mái tóc, gãi gãi.

Tay chân anh dài, trông khá tương xứng với dáng người nhưng kì lạ là bàn tay anh tôi rất đẹp. Những ngón tay thon dài, bàn tay hình ô van. Anh có chiếc mũi cao và cái miệng rộng hay cười. Mỗi khi cười, chiếc răng khểnh lại nhô ra cùng hàm răng đều, sáng bóng, trông rất có duyên. Đặc biệt, mỗi khi anh cười nghe thật giòn giã và sảng khoái, vô tư.

Bố mẹ tôi rất tự hào về học lực của anh. Ngay cả tôi, tuy ghét anh vì hay bị bắt nạt, cũng phải nể phục sức học của anh. Nói thế không có nghĩa anh là một thiên tài. Các môn anh học đều khá nhưng trội nhất vẫn là các môn khoa học tự nhiên. Chính những môn này đã đem lại nhiều vinh quang cho anh. Anh có rất nhiều bằng khen nhưng anh không bao giờ treo. Anh bảo bằng khen chả để làm gì, cái chính là tự mình phải luôn vươn lên. Những lúc nói với tôi như thế, trông anh thật già dặn, chín chắn, nghiêm túc cứ như những người lớn.

Anh thường nói với tôi anh ghét động vật nhưng chính tôi nhìn thấy anh nuôi một con thỏ. Những lúc cho nó ăn, anh nhẹ nhàng cắt từng lát rau củ quả rồi lại nhẹ nhàng đặt vào lồng như sợ làm đau cái lồng hay đau con thỏ. Qua hành động đó, tôi biết, anh yêu rất nhiều thứ, từ những thứ đơn giản bình thường cho đến những thứ là lạ, mặc dù anh không bao giờ lộ ra, như sợ mọi người cười sở thích của mình.

Nhưng chắc tôi chưa bao giờ biết rằng, chỉ giả vờ bắt nạt tôi nhưng anh thực sự yêu tôi. Cho đến một lần. Lần đó, tôi dắt con Mi-lu đi dạo như mọi khi. Trên đường, chợt nhìn thấy anh đi học về, và đúng lúc đó, tôi vô tình để con chó chạy xuống đường. Tôi lao theo, không kịp nhìn thấy một chiếc ô tô đang phóng tới. Có tiếng hét thất thanh của người đi đường. Chợt hai bàn tay rắn chắc của ai đó nắm chặt lấy tay tôi, kéo tôi lên lề đường.

Hóa ra, anh tôi đã vứt chiếc xe đạp xuống lòng đường, lao vào cứu tôi. Hôm đó về nhà, mặt mũi tím bầm, xây xước khắp người nhưng anh rất vui vì đã cứu được em mình, anh dặn tôi phải cẩn thận khi ra đường. Rồi anh đi du học. Ngôi nhà thiếu hẳn tiếng nói cười của anh. Đến lúc này, tôi mới nhận ra rằng anh yêu quý tôi, quan tâm tới tôi biết bao nhiêu. Và tôi, tôi cũng rất yêu quý anh. Anh trai của em ơi!

Tả người anh trai của em – Mẫu 18

Em có một người anh trai. Một người anh luôn là tấm gương sáng cho em học tập và noi theo. Bởi anh em là một người rất chăm học. Ngày nào cũng như ngày nào, cứ ăn cơm xong là anh lại ngồi ngay vào bàn học, chăm chỉ học bài.

Anh trai của em hơn em bốn tuổi, năm nay anh đang học lớp 9. Lượng kiến thức nhiều lại bị áp lực về kỳ thi vào trường cấp ba sắp tới khiến anh lúc nào cũng bù đầu vào trong sách vở. Nhìn anh học, em thấy dáng anh thật nhỏ nhắn, đầu anh hơi ngả về phía trước một chút. Nước da anh trắng hồng phản chiếu ánh điện trông càng sáng hơn.

Đôi mắt đen láy của anh lướt trên từng dòng chữ. Anh đọc khe khẽ bài học, miệng lẩm nhẩm, em không nghe rõ. Nhìn đôi mắt không chớp của anh em đoán chắc anh đang tập trung để nhớ bài. Thỉnh thoảng, ánh mắt anh nheo lại, hai hàng lông mày như muốn chạm vào nhau chắc anh đang gặp phải bài toán khó mà chưa có cách giải. Nhưng chỉ một lúc sau em đã thấy anh mỉm cười để lộ ra hai hàm răng trắng có lẽ anh đã có cách giải rồi. Anh khẽ cúi người, tay phải cầm bút, tay trái đặt ngay ngắn trên bàn. Anh bắt đầu viết. Những nét chữ của anh rất đẹp , tròn trịa và sạch sẽ. Thoáng cái anh đã giải xong bài tập. Nhìn vào cuốn tập em thấy rất ngưỡng mộ anh. Anh trình bày bài tập rất khoa học, logic và đẹp mắt. Những con chữ màu đen như đang nhảy múa trên trang giấy vậy. Anh soát lại bài một lần rồi gập vở môn đó lại và chuyển sang học môn khác.

Anh em là một người rất cẩn thận. Học cái gì cũng phải nắm thật chắc được nội dung tính chất của bài học, xong xuôi mới chuyển sang môn khác. Chẳng thế mà 9 năm liền anh luôn được học sinh giỏi. Anh em thường học tới tận nửa đêm. Khi mà em đã díp cả mắt và muốn đi ngủ thì anh vẫn ngồi ngay ngắn trước bàn học. Mắt chăm chú nhìn vào quyển sách, Tay cầm bút và viết ra giấy những ý cần nhớ. Nhìn anh chăm chú học không để ý tới thời gian em vô cùng khâm phục sự tập trung của anh. Có những lúc mệt, anh chỉ khẽ đứng dạy vươn vai, vận động lại cơ thể cho đỡ mỏi rồi lại tiếp tục ngồi vào bàn học.

Anh em luôn là tấm gương sáng trong học tập để em noi theo. Em tự hứa sẽ cố gắng học tập để có thể noi gương anh, một người con ngoan, một học sinh giỏi và một người anh mẫu mực.

Tả người anh trai của em – Mẫu 19

Gia đình – hai tiếng đơn giản ấy thôi mà sao thân thương quá. Gia đình là món quà vô giá, là điều quan trọng nhất đối với em. Em may mắn được sinh ra và lớn lên trong một gia đình hạnh phúc, không những có bố mẹ ông bà yêu thương, chở che mà còn có một người anh trai cưng chiều hết mực.

Khi em còn bi bô tập nói, anh trai em đã biết đá bóng, chơi cầu lông. Anh ấy hơn em những chín tuổi nên rất yêu thương và chiều chuộng em. Anh trai em được bố mẹ đặt tên là Minh, mang ý nghĩa mong anh ấy trưởng thành thông minh, chính trực. Năm nay anh Minh đã 21 tuổi, hiện đang là sinh viên năm cuối một trường đại học về công nghệ thông tin. Ngày trước, anh trai em rất gầy và nhỏ con, vậy mà lên đại học được một năm, anh ấy chợt trở nên khỏe mạnh và cao lớn hơn rất nhiều. Anh cao khoảng gần một mét tám, em đứng kiễng chân cũng chỉ cao đến ngực anh ấy. Mái tóc anh đen và thường được cắt tỉa gọn gàng lộ ra vầng trán cao thông minh. Khuôn mặt anh nghiêm nghị, chín chắn, mũi cao và đôi mắt đen láy, nhưng hàm răng trắng lại nhô lên chiếc răng khểnh rất dễ thương. Không giống như nhiều thanh niên cùng tuổi khác, phơi nắng sẽ ngăm ngăm đen mà da anh trai em lúc nào cũng trắng, hồi còn nhỏ mẹ bảo anh ấy nghịch ngợm suốt ngày vẫn không bị đen da, em ghen tị vô cùng.

Vì vẻ ngoài của mình, bạn bè hay trêu chọc anh yếu đuối, nhưng anh Minh rất khỏe mạnh. Anh thẳng thắn và thật thà, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ nói dối bố mẹ. Hồi bé rất nghịch ngợm, phá phách nhưng vẫn giúp bố mẹ việc nhà, chăm em. Càng lớn anh ấy càng chín chắn và trầm tính hơn, giống như thừa hưởng gen của bố, anh rất ít nói, chỉ là hay thích cười. Mỗi khi cười sẽ lộ ra má lúm và răng khểnh.

Giống như hi vọng khi bố mẹ đặt tên, anh trai em rất thông minh, trong quá trình học tập thành tích luôn ổn định, chăm ngoan lại tốt bụng nên bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Các bạn cùng lớp em hay kể học sinh độ tuổi như anh em lúc 16 17 tuổi nổi loạn và thường đánh nhau, nhưng em chưa bao giờ thấy anh ấy xô xát với ai.

Bố mẹ bận làm việc, em không có chị gái hay bạn bè hàng xóm cùng tuổi nên thường bám lấy anh trai hỏi đủ thứ chuyện trên đời. Dù anh bận học, bận ôn thi vẫn kiên nhẫn giải đáp mười vạn câu hỏi vì sao của em, không hề nổi cáu. Tất cả đồ mẹ mua cho anh đều nhường nhịn em chọn trước, chẳng bao giờ giành với em. Cũng bởi vì thế mà em rất yêu quý anh. Anh em còn nấu ăn rất giỏi, bố mẹ đi vắng đều không lo vì cơm nước anh trai sẽ lo hết. Em thường kể cho bạn trong lớp nghe, đứa nào cũng ngưỡng mộ.

Lúc em lên lớp 3 thì anh Minh vào đại học, hôm anh chuẩn bị lên thành phố, em cứ khóc mãi. Anh Minh phải vừa cười vừa dỗ hứa khi nào về sẽ mua búp bê em mới cho đi. Anh trở thành sinh viên nhưng tháng nào cũng đều đặn về nhà, tiền làm thêm lần đầu tiên của anh để mua cho em một con búp bê rất to, xinh đẹp. Anh không chơi bời, tiêu tiền phung phí mà rất tiết kiệm, chẳng bao giờ gọi về nhà xin tiền mẹ. Bố mẹ vì vậy yên tâm và tự hào về anh lắm.

Em cảm thấy rất vui và hạnh phúc khi có người anh trai thông minh, ngoan ngoãn và tài giỏi. Anh Minh không chỉ là người anh trai mẫu mực luôn yêu thương, nhường nhịn em mà còn là người em vô cùng ngưỡng mộ, tự hào. Em luôn tự nhủ phải cố gắng phấn đấu học tập và rèn luyện để trưởng thành như anh, xứng đáng với sự yêu thương, tin tưởng của anh trai và bố mẹ.

Tả người anh trai của em – Mẫu 20

Có nhiều người, họ dành tình cảm đặc biệt cho ba hay cho mẹ, những người đã sinh thành ra ta. Nhưng đối với tôi, tôi lại yêu mến hơn cả là anh trai tôi

Anh trai tôi chỉ hơn tôi 2 tuổi nhưng lại chín chắn và trưởng thành hơn tôi rất nhiều. Mỗi lần đi bên cạnh anh, tôi luôn có cảm giác được bảo vệ, che chở bởi anh tôi rất cao, vai rộng và đặc biệt là nụ cười ấm áp. Tôi rất thích được anh cõng trên lưng, vì mỗi lần như thế tôi lại quờ tay lên đầu anh vuốt ve những lọn tóc mềm được cắt ngắn gọn gàng. Anh có nước da ngăm ngăm màu bánh mật, nhưng căng bóng và khỏe khoắn. Ai cũng nói anh có gương mặt giống mẹ, chính vì vậy anh tôi không đẹp vẻ mạnh mẽ cương nghị mà mang chút gì đó thanh tú mà lạnh lùng. Sống mũi cao, môi mỏng toát lên vẻ nam tính. Tôi đặc biệt yêu đôi mắt của anh. Đôi mắt không quá dịu dàng như của mẹ, không nghiêm khắc như của ba. Nó giống như sự giao hòa giữa 2 điều ấy. Đôi mắt vừa ân cần đối với những người thân yêu, lại vô cùng sắc sảo, điềm tĩnh khi phán đoán, suy xét mọi việc. Làn mi dài, cong vút đậm tô nét thông minh trong đôi mắt của anh. Đôi lông mày của anh rất giống bố, dày, rậm làm cho gương mặt anh có nét trưởng thành nhất định. Anh ăn mặc rất giản dị, hầu như chỉ mặc những bộ quần áo màu tối. Khi còn bé, tôi hay tưởng tượng anh là siêu anh hùng Người Dơi lặng thầm bảo vệ tôi trong bóng tối. Siêu anh hùng của tôi không chỉ luôn bảo vệ tôi mà còn dạy tôi học bài bởi anh tôi học rất giỏi, lần nào cũng dẫn đầu lớp, dẫn đầu trường.

Vậy mà cũng có lần siêu nhân của tôi khóc. Tôi nhớ nhất lần đó, khi tôi sốt cao mà bố mẹ tôi đều không có nhà, một mình anh chạy đôn đáo đi mua thuốc, mua đồ ăn cho tôi. Nhìn tôi thiêm thiếp trên giường mãi không hạ sốt, anh đã bật khóc. Trong cơn mê man thấy anh sụt sùi, vừa thấy buồn cười, lại thấy thương anh vô cùng.

Anh trai tôi là một chàng trai hoàn hảo, theo tôi là như thế. Anh giỏi mọi việc, luôn tự lập, tính tình lại rất tốt. Tôi rất yêu quý anh, mong anh mãi ở bên cạnh, chăm lo và yêu thương tôi đến mãi mãi về sau.

Tả người anh trai của em – Mẫu 21

Em luôn thấy mình là một người may mắn bởi có một người anh trai yêu thương và chiều chuộng em gái hết mực. Anh là một người con hiếu thảo và là anh trai số một trong lòng em.

Anh trai em tên là Khánh Tú, năm nay lên lớp 12, hơn em bảy tuổi. Anh học trường chuyên của tỉnh nên em vô cùng tự hào với bạn bè về anh trai tài giỏi của mình. Ấy vậy mà, nhiều lúc anh vẫn than thở khi được mọi người khen: “Cháu không biết vì sao hồi đấy cháu đỗ được”. Thế là em lại được cơ hội trêu đùa: “Úi giời, lại khiêm tốn quá đấy anh”. Anh giống bố, mới 18 tuổi mà đã cao hơn mét bảy. Anh có nước da trắng mà mẹ hay nói là “trắng như trứng gà bóc”. Càng ra nắng, nước da anh càng hồng hào, tươi sáng khiến nhiều lúc em cũng phải ghen tị. Gương mặt dài với chiếc cằm vuông nên nhìn rất nam tính. Đôi mắt hai mí rõ ràng, to tròn và đen láy như hai hòn bi ve. Nhìn vào đôi mắt ấy em thấy ánh lên vẻ thông minh, lanh lợi. Chiếc mũi dọc dừa tạo nên nét hài hòa, thanh thoát cho gương mặt. Đôi môi đỏ, lúc nào cũng nở nụ cười tươi rói, để lộ hai hàm răng trắng bóng, đều tăm tắp. Em thích nhất là đôi tai anh. Mẹ bảo tai anh là kiểu tai Phật nên sau này giàu sang, phú quý nhưng vẫn sống hòa nhã với mọi người. Em thường huých tay anh nhắc khéo: “Giàu thì không được quên em đâu đấy nhé!”. Thế là anh cốc đầu em một cái, cười lớn: “Làm con sen cho anh, chịu không?”. Điểm thú vị nữa ở anh là mái tóc xoăn nhẹ, màu cà phê. Lúc đi dự những buổi lễ quan trọng, anh cũng tập tành vuốt keo, trông ra dáng người lớn lắm.

17 tuổi, đối với cô em gái nhỏ thì anh Tú chỉ là một cậu bé nghịch ngợm và có vẻ ngốc xít. Anh hay tự tạo cho mình những thú vui mà em thường gọi là “trò con bò”. Lợi dụng vẻ ngoài dễ thương của mình, anh hay chọc quê em, nhưng nhìn biểu cảm gương mặt của anh, em không những không giận mà nhiều lúc còn cười lăn cười bò. Tuy vậy nhưng anh vẫn chiều em lắm. Anh bảo: “Có mỗi cô em gái, không chiều thì chiều ai”. Anh hay dẫn em đi chơi công viên giải trí, mua cho em những cuốn sách em thích và kèm cặp em học bài. Mẹ kể hồi em có mấy tháng, anh là người gần gũi với em cả, luôn cho em ăn và ru em ngủ. Mặc dù là con trai nhưng anh rất tâm lý, luôn lắng nghe mọi tâm sự, chia sẻ với em những niềm vui cũng như nỗi buồn. Dù ngốc xít thế nhưng chàng trai 17 tuổi đó vẫn rất nam tính. Đó là những lúc anh suy nghĩ, học bài hay chơi đàn. Anh Tú chơi nhạc cụ rất giỏi. Đàn ghi-ta, đàn pi-a-nô hay trống, anh đều chơi thạo và chơi hay. Anh dạy em chơi ghi-ta nhưng vật vã mấy tháng trời mà vẫn chưa nhớ được nốt nhạc, khiến không ít lần anh trêu: “Từ bỏ ước mơ làm nghệ sĩ đi em”. Tuy vậy, em lại trở thành “ca sĩ bất đắc dĩ” cho ông anh ham mê nghệ thuật của mình. Đối với bố mẹ, anh Tú là một người con ngoan và hiếu thảo. Vì bố mẹ bận đi làm và nhiều lúc phải công tác xa nên việc nhà đều do anh quán xuyến. Những bữa cơm hằng ngày trong gia đình đều do một tay anh chế biến.

Chỉ còn một năm học nữa là anh em phải đi học đại học, thời gian được chơi đùa cùng anh vì thế cũng hạn chế đi nhiều. Em yêu quý anh em lắm. Em hy vọng khi bước vào môi trường mới, anh vẫn giữ được những tính cách đáng yêu của mình và luôn thành công trên con đường dài rộng phía trước.

Cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết Tập làm văn lớp 5: Tả người anh trai thân yêu của em 3 Dàn ý & 21 bài văn tả anh trai lớp 5 của Wikihoc.com nếu thấy bài viết này hữu ích đừng quên để lại bình luận và đánh giá giới thiệu website với mọi người nhé. Chân thành cảm ơn.

 

About The Author

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *