Văn mẫu lớp 3: Viết một đoạn văn ngắn về một người hàng xóm mà em quý mến bao gồm 55 bài văn kể về người hàng xóm lớp 3 hay nhất được chọn lọc từ các bài làm của các em học sinh trên cả nước, giúp các em có được những bài văn tả người hàng xóm tốt bụng lớp 3 viết đúng và mạch lạc nhất, đồng thời cũng tạo nên cảm xúc chân thực khi tả về người hàng xóm.
Đề bài: Viết một đoạn văn ngắn về một người hàng xóm mà em quý mến
Để viết đoạn văn ngắn kể về người hàng xóm dành cho các em học sinh lớp 3 thì việc đầu tiên phụ huynh cần làm là định hướng cho các con đoạn văn cần viết về đối tượng nào, cần tả những gì và cách tả ra sao. Tả người là một trong những đề tập làm văn đơn giản dành cho học sinh lớp 3. Dưới đây là 53 bài văn mẫu với chủ đề kể về người hàng xóm mà em quý mến cùng dàn ý chi tiết. Hy vọng sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích cho học sinh và cả giáo viên trong quá trình học tập.
Dàn ý bài văn tả về người hàng xóm lớp 3
– Đề bài gồm có 2 phần: Phần kể và phần viết.
- Nội dung kể và phần viết đều giống nhau “kể, viết về một người hàng xóm mà em quý mến”.
- Để thực hiện nội dung này, em cần tham khảo các câu hỏi gợi ý trong sách giáo khoa. Trả lời được những câu hỏi ấy và liên kết nội dung các câu trả lời lại, xem như em đã thực hiện được yêu cầu cơ bản đề ra. Sau đây là những câu hỏi gợi ý mở rộng để em tham khảo giúp em hiểu được, viết được một đoạn văn hay.
– Gợi ý dàn bài:
- Giới thiệu người hàng xóm mà em sẽ kể, viết về người đó: Tên gì? Người già hay trẻ, đàn bà hay đàn ông, thanh niên hay thiếu nữ? Người đó độ, bao nhiêu tuổi, dễ tính hay khó tính, dễ gần hay khó gần, yêu mến trẻ em ra sao…?
- Nghề nghiệp của người đó trước đây và bây giờ?
- Quan hệ tình cảm của gia đình em với người Hàng xóm ra sao?
- Tình cảm của em với người đó và ngược lại?
- Cảm nghĩ của em về người hàng xóm?
Lưu ý:
- Phần kể thuộc về văn nói, cần chú ý ngữ điệu khi kể.
- Phần viết thuộc về văn viết, cần chú ý trau chuốt từ ngữ khi dùng để câu văn vừa đúng ngữ pháp vừa có hình ảnh, ý diễn đạt rõ ràng và trôi chảy.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 1
Cụ Bàng là người hàng xóm thân thiết của gia đình em. Năm nay cụ đã 76 tuổi. Cụ có mái tóc bạc phơ, dáng người hơi gầy và cao. Mắt cụ thường đeo kính lão. Tuy tuổi đã cao nhưng cụ Bàng vẫn nhanh nhẹn. Cụ rất yêu thích công việc làm vườn. Lần nào sang nhà cụ chơi em cũng thấy cụ mặc bộ quần áo nâu, tay cầm kéo, cầm dao. Cụ cắt tỉa cho cây và nhổ cỏ vườn nhanh thoăn thoắt . Vườn của cụ trồng nhiều cây ăn trái như: chuối, na, cam, chanh, đu đủ, mít, xoài,… mùa nào cũng sai trĩu quả. Mỗi lần gặp cụ em lại có quà, khi thì ba trái ổi đào, khi thì quả na hay quả đu đủ to đùng. Cụ Bàng hay hỏi em về chuyện học tập, chuyện vui chơi cùng bạn bè ở lớp. Cụ dặn đi dặn lại: “Học trò là phải giỏi, phải ngoan.. .”. Em rất yêu quý cụ Bàng và mong cụ luôn luôn khỏe mạnh, yêu đời.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 2
Bác Bảy là hàng xóm ở sát vách nhà em. Bác với gia đình em thân thiết như người một nhà. Bác Bảy nay đã sáu mươi tuổi, bác là công nhân nhà máy thép đã về hưu. Bác Bảy hiền lành, tính bác giản dị, chân thật nên gia đình em rất quý mến bác. Bác sống một mình vì người thân và con cháu bác đều ở xa. Bác thường trò chuyện, tâm sự với bố em những niềm vui, nỗi buồn của bác. Những ngày lễ Tết, bố mẹ em thường sang chơi với bác khá lâu để bác đỡ buồn. Mọi người trong xóm đều yêu quý bác.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 3
Chú Vượng ở xóm em là một người dễ mến. Chú độ bốn mươi tuổi, vóc người khoẻ mạnh, cường tráng. Chú làm việc ở Tập đoàn Vingroup tại Hà Nội. Gia đình em rất quý chú vì chú hiền lành, dễ mến. Chú thường giúp đỡ mọi người trong xóm những việc nặng nhọc như: kê tủ, bày biện chậu hoa. Bọn con nít chúng em thường thích ôm tay chú còn chú gồng tay cho chúng em đu lên. Chú ấy khỏe thật đấy! Mọi người trong xóm đều yêu mến chú.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 4
Bác Thực là tổ trưởng tổ dân phố Đoàn Kết của em. Bác vốn là thầy giáo về hưu nên tính tình bác rất điềm đạm, hiền lành và mẫu mực. Công việc của bác tưởng như rất nhàn nhã, đơn giản nhưng thực ra lúc nào bác cũng bận rộn. Có những đợt gây quỹ ủng hộ đồng bào lũ lụt miền Trung, bác phải tới từng nhà để kêu gọi mọi người quyên góp. Nơi đâu có cãi cọ, xích mích, bác đều giảng giải kĩ lưỡng để mọi người hiểu nhau hơn. Có bác, khu phố của em trở nên bình yên và lúc nào cũng sạch đẹp, văn minh. Em và tất cả mọi người luôn dành cho bác tình cảm yêu quý và kính trọng.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 5
Em rất quý mến cô Phương Hằng hàng xóm gần nhà em. Cô khoảng bốn mươi tuổi, hiền lành và vui tính. Cô bán hàng tạp hóa nên lúc nào cũng bận rộn. Cô Hằng rất thương em, thường mua trái cây cho em ăn. Cô bảo không nên ăn kẹo vì dễ sâu răng. Mỗi buổi chiều, cô thường cõng em nhong nhong trên lưng. Gia đình em ai cũng quý cô. Mỗi khi có món gì ngon, mẹ lại sai em đem sang mời Cô. Đối với em, cô Hằng thân thiết như một người cô ruột vậy.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 6
Bé Hà là người hàng xóm của em, năm nay bé vừa tròn 5 tuổi. Bé có dáng người bụ bẫm, rất dễ thương. Tóc Hà đen và mềm như tơ, được buộc gọn gàng bằng chiếc nơ hồng xinh xắn. Cặp mắt huyền mở to lại càng đẹp hơn nhờ hàng mi cong, dày. Bé Hà cười rất duyên, mỗi lần cười hai mắt đều nhắm tít lại, khoe ra hàm răng trắng nõn, đều tăm tắp. Em rất hay sang chơi với em. Mỗi lần sang nhà em chơi, bé đều ngoan ngoãn khoanh tay chào ông bà và bố mẹ em. Em rất thích chơi đồ hàng với bé, qua đó tình cảm chị em càng thêm khăng khít và gắn bó hơn.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 7
Bác Bảy là hàng xóm của gia đình em. Bác Bảy khoảng năm mươi tuổi, tốt bụng và rất dễ gần. Bác làm nghề sửa xe nên lúc nào áo quần cũng lem luốc dầu mỡ. Mỗi lần đi xa bác hay mua quà cho em. Bác bảo em học giỏi hơn nữa để được nhiều quà hơn. Bác thường khuyên em phải chăm lo học tập vâng lời thầy cô và bố mẹ. Em rất biết ơn bác, em xem bác như người thân trong gia đình của mình.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 8
Cô Mai là người hàng xóm mà em quý mến. Cô là giáo viên dạy ở một trường tiểu học. Dáng cô nhỏ nhắn, cao ráo. Hàng ngày, cô đến trường bằng trên chiếc xe máy nhỏ. Cô dạy lớp 5A và được bầu làm tổ trưởng đấy. Cô Mai quý em lắm! Đi xa đâu, cô đều mua quà cho em. Nhiều hôm, cô giúp mẹ em đi chợ! Tối nào, cô cũng làm bao nhiêu việc gia đình mãi đến tận khuya cô mới nghỉ. Mỗi lần có bài toán khó, em sang hỏi cô. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Em rất thích cô vì cô hiền và chu đáo.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 9
Bác Hà hay sang nhà em chơi. Bác giỏi mua sắm nên mẹ em thường rủ bác đi chợ. Mỗi lần đĩ xa về, bác không quên mua cho em những món quà xinh xinh. Em hay sang bác xem bác may vá. Bác làm việc chăm chỉ và cẩn thận lắm. Khi ấy, bác thường hỏi thăm việc học tập của em, khuyên em những điều lẽ phải. Mọi người trong gia đình em đều yêu quý bác. Em thấy bác đúng là người hàng xóm tốt bụng. Em coi bác như người thân của em vậy.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 10
Trong xóm, em quý mến nhất là bác Hà, tổ trưởng của khu phố em.
Bác Hà năm nay đã ngoài 50 tuổi rồi, bác mở tiệm tạp hóa gần nhà em. Bác ấy có dáng cao gầy, mắt sáng, tính tình lại vui vẻ Bác rất hài hòa, quan tâm đến mọi người, nhất là đối với gia đình của em. Khi rảnh rỗi, bác lại sang nhà em hỏi han chuyện trò và còn kể cho em nghe chuyện cổ tích hay thật là hay. Cả xóm em ai cũng yêu mến bác Hà vì bác ấy hiền lành và tốt bụng.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 11
Mùa hè năm nay gia đình em chuyển đến nơi ở mới. Người hàng xóm đầu tiên mà em quen là chị Diệp. Chị có dáng người cao cao. Mái tóc của chị dài và luôn được tết gọn gàng. Chị rất vui tính. Mỗi khi chị cười để lộ chiếc răng khểnh trông thật duyên. Buổi chiều nào chị cũng sang nhà em chơi. Lúc đầu em còn rất bỡ ngỡ nhưng nhờ có chị nên em đã làm quen được với rất nhiều bạn mới. Rồi chị dẫn em ra nhà văn hóa, sân chơi, vườn hoa. Em rất vui được làm bạn với chị Diệp. Em mong chị Diệp mãi mãi ở gần nhà em.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 12
Cô Loan là người hàng xóm vô cùng tốt bụng và xinh đẹp. Cô có dáng người thanh mảnh. Khuôn mặt trái xoan cùng với nước da trắng hồng. Nhưng em thích nhất là mái tóc dài mềm mượt của cô. Cô Loan là một bác sĩ. Công việc hàng ngày rất bận rộn. Thỉnh thoảng, em thường sang nhà cô chơi. Khi nghe cô kể về công việc bác sĩ, em cảm thấy rất khâm phục cô. Có lúc, cô còn kể rất nhiều câu chuyện cổ tích hấp dẫn cho em nghe nữa. Em rất yêu quý cô Loan.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 13
Người hàng xóm mà em quý mến nhất đó chính là bác Tùng. Bác năm nay tròn 60 tuổi. Bác là một bác sĩ tại một bệnh viện lớn của thành phố. Với hàng xóm, bác luôn quan tâm, giúp đỡ và sống vui vẻ, hòa đồng với mọi người. Do đó, không chỉ gia đình em mà các gia đình khác ở khu tập thể này đều yêu quý và kính trọng Bác.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 14
Bà Long ở gần là hàng xóm của nhà em bà tầm khoảng hơn 70 tuổi. Bà Long thường sang nhà em và cho em quà. Bà ở một mình nên rất cô đơn vì vậy những lúc rảnh rỗi gia đình em lại đến thăm bà, em rất thích chơi với bà. Bà thường kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Bà còn nhắc em đi học sớm và ngoan ngoãn nghe cô giảng bài. Bà Long như người thân trong gia đình em. Mỗi khi, trung thu ngôi nhà của bà Long lại đầy tiếng cười. Em rất yêu bà Long.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 15
Bà Chính là hàng xóm của nhà em, năm nay bà 56 tuổi. Bà có đôi mắt thật sáng, tính tình dịu dàng, tốt bụng cùng việc luôn quan tâm đến mọi người nên cả xóm em ai cũng yêu quý bà. Bà Chính thường sang nói chuyện với ông bà và bà hay cho em đồ ăn vặt nữa. Bà ở một mình, mẹ em nói các con bà đều đi làm ở xa, tết mí trở về. Vì vậy em thường xuyên sang chơi cùng bà. Bà thường kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Bà còn nhắc nhở em cần chăm chỉ học hành, nghe lời thầy cô, bố mẹ. Bà Chính như người thân trong gia đình em vậy, là người hàng xóm mà em quý mến nhất.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 16
Cô Hằng là người dọn dẹp vệ sinh ở trường em và cũng là người hàng xóm mà em yêu quý nhất. Hằng ngày, cô đến trường từ rất sớm để quét dọn lá cây rụng quanh sân trường. Công việc của cô Hằng rất vất vả và vô cùng ý nghĩa. Cô giúp chúng em có môi trường học tập sạch sẽ và trong lành. Mỗi chiều tan làm, cô thường đợi em tan học rồi cùng về. Trên đường đi về, cô thường kể cho em những câu chuyện bổ ích. Em mong cô có thật nhiều sức khỏe để làm tốt công việc của mình.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 17
Bác Chiến là hàng xóm thân thiết nhất của gia đình em. Năm nay, bác bốn mươi tuổi. Bác là giáo viên trường tiểu học Dịch Vọng. Có lần đi công tác xa về, bác cho em quyển truyện. Tuy món quà nhỏ nhưng đó là quyển truyện quý giá nhất trong tủ sách của em. Bác có dáng người cân đối, da ngăm đen, khuôn mặt đôn hậu. Bác rất yêu quý trẻ em trong xóm. Thỉnh thoảng, bác kể chuyện cho chúng em nghe. Có lần, sang nhà bác chơi chẳng may em làm vỡ lọ hoa. Em xin lỗi bác nhưng bác không trách em mà căn dặn: “Lần sau cháu phải cẩn thận hơn nhé! Bác quả là người nhân hậu. Em coi bác như người thân trong gia đình.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 18
Cô Hậu hàng xóm nhà em mới sinh em bé. Em bé có tên là Mai Thư. Tên ở nhà của em ấy là Phở. Em Phở mới được 6 tháng tuổi. Em có đôi mắt đen láy, to tròn cùng hàng mi cong vút. Đôi môi căng bóng chúm chím lúc nào cũng thích tự mình phun bong bóng rồi cười ha ha. Em đang bắt đầu tập ngồi. Thỉnh thoảng ngồi không vững, em đổ nghiêng đổ ngả. Em cười trông rất xinh xắn. Cô Hậu rất tốt bụng, mỗi lần em sang chơi, cô đều chỉ bảo em rất nhiều điều. Em rất thích chơi với Phở và rất yêu mến cô Hậu.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 19
Người hàng xóm thân thiết với gia đình em là chú Tiến. Chú làm nghề lái máy cẩu cho nông trường xã. Hằng ngày, chú đi làm từ sáng sớm và trở về nhà khi mặt trời đã lặn. Chú điều khiển chiếc máy cẩu, san bằng đất đá để xây dựng xưởng sản xuất chè. Công việc của chú mang lại nhiều ý nghĩa vì đã giúp người dân quê hương em vững tin thu hoạch chè, ổn định cuộc sống. Em rất quý chú và em coi chú như người thân trong gia đình.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 20
Người hàng xóm em yêu quý nhất là bà Thuỷ. Năm nay, bà khoảng 60 tuổi. Bà làm trong ngành du lịch nên rất vất vả vì thường phải đi công tác xa. Bà Thuỷ rất yêu thương em, bà đi đâu về cũng có quà cho em. Một lần, bà phải đi công tác ở Thượng Hải. Khi về, bà lấy trong túi ra một chiếc hộp nho nhỏ, xinh xinh, đưa cho em. Em cảm ơn bà rồi mở hộp ra xem, em rất ngạc nhiên, khi thấy một chiếc đồng hồ long lanh, có in tên của em trên dây đồng hồ. Nó thật là đẹp, từ đó em càng yêu quý bà, và quyết tâm đạt nhiều điểm tốt, để không phụ lòng bà. Em rất yêu bà, đối với em, bà là một người hàng xóm tốt.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 21
Ở cạnh nhà em có một chị tên là Trang. Chị năm nay mười một tuổi. Chị có dáng người nhỏ nhắn. Nước da chị hơi đen. Chị lúc nào cũng buộc hai bím tóc có gài hai cái nơ. Tính chị hiền lành, ít nói nhưng năng động. Chị Trang còn làm từ thiện ở trường, chị luôn đạt giải nhất trong các cuộc thi viết chữ đẹp, chị còn thi trạng nguyên và các cuộc thi khác. Chị luôn giúp đỡ mọi người nên ai cũng quý chị. Em rất vui vì có người hàng xóm như chị.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 22
Cô Bảo Trâm là người hàng xóm thân thiết của nhà em. Cô là giáo viên của một trường cấp hai trong huyện. Em rất quý mến cô vì cô rất dịu dàng. Em thường nhờ cô giảng bài giúp. Thỉnh thoảng, em còn ở lại nhà cô để ăn cơm. Cô nấu ăn rất ngon. Gia đình em coi cô như một thành viên trong gia đình mình.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 23
Bác Tú là người hàng xóm thân thiết của gia đình em. Năm nay, bác đã gần năm mươi tuổi. Bác là giáo viên dạy giỏi của một trường tiểu học ở nơi em đang sinh sống. Bác có dáng người cao và thanh mảnh. Khuôn mặt của bác khi làm việc luôn rất nghiêm túc. Mỗi khi có bài tập khó, em đều chạy sang nhờ bác giảng bài cho. Em rất yêu quý bác Tú.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 24
Huyền Nhi là người bạn hàng xóm mà em rất quý mến. Nhi năm nay học lớp 3, bằng tuổi với em. Chúng em học cùng trường nhưng lại khác lớp. Nhi là một cô bé xinh xắn, đáng yêu. Bạn học rất giỏi. Thành tích luôn đứng đầu lớp. Cả hai chúng em đều rất thích đọc sách. Mỗi khi đi học về, em thường sang nhà Nhi để đọc sách cùng bạn. Thỉnh thoảng, em còn nhờ Nhi giảng cho mình những bài khó. Những lúc như vậy, bạn đều giúp đỡ em rất tận tình. Em yêu quý Nhi rất nhiều.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 25
Cô Thanh là người hàng xóm thân thiết của nhà em. Cô hai mươi bảy tuổi. Cô là giáo viên dạy lớp một trường Tiểu học Kim Đồng. Vì cô nổi tiếng là một giáo viên dạy giỏi cấp thành phố nên rất nhiều bố mẹ học sinh tin tưởng và gửi con mình vào học lớp cô. Cô Thanh rất hiền và dịu dàng, cô thường sang dạy em Ngọc học bài và cho hai chị em bánh kẹo, đôi lúc cô cũng giúp mẹ em nấu ăn và các việc khác. Gia đình em coi cô như một thành viên trong gia đình mình.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 26
Gần nhà em có một chị hàng xóm mà em rất quý mến. Chị năm nay khoảng hai mươi tư tuổi. Chị Hiên là một cô giáo rất hiền hậu. Chị có dáng người thanh mảnh, cao và hơi gầy. Những lúc em co bài khó, thì chị lại giảng dạy cho em hiểu. Chị thường nhắc nhở chúng em cần phải: “nghe lời bộ mẹ, học giỏi, ngoan ngoãn.”
Chúng em rất yêu quý chị Hiên. Chị Hiên cũng rất quý em như quý người em ruột cuả mình.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 27
Bà Lan ở gần là hàng xóm của nhà em bà tầm khoảng 56 tuổi. Bà Lan thường sang nhà em và cho em quà. Cả xóm khu em ai cũng yêu quý bà vì bà rất tốt bụng, từ ngày trẻ bà đã đi làm từ thiện rất nhiều, bà còn nhận nuôi 3 em nhỏ để bà tiện chăm sóc dù bà đã lớn tuổi rồi. Em rất thích sang nhà bà chơi. Bà thường kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Bà còn nhắc em đi học sớm và ngoan ngoãn nghe cô giảng bài. Bà Lan như người thân trong gia đình em. Mỗi khi trung thu ngôi nhà của bà Lan lại đầy tiếng cười. Cả xóm em ai cũng yêu mến bà Lan vì bà hiền lành và tốt bụng. Bà Lan là người hàng xóm mà em quý mến nhất.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 28
Người hàng xóm mà em rất yêu quý đó là chú Hoàng, năm nay chú đã ngoài 45 tuổi. Chú có dáng người cao, khỏe mạnh. Khuôn mặt vuông chữ điền trông thật phúc hậu.Chú Hoàng là một bác sĩ giỏi. Hằng ngày, với bà con làng xóm, chú thật gần gũi và giàu lòng thương người. Những lúc rảnh rỗi, chú thường sang nhà trò chuyện cùng bố em thật là thân mật.Khi em bị ốm chú đến chăm sóc rất tận tình. Thỉnh thoảng chú còn hướng dẫn bà con trong xóm biết cách phòng bệnh. Em ước mơ học thật giỏi để trở thành bác sĩ giỏi như chú.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 29
Cô Lan là người hàng xóm rất thân thiết với gia đình của em, năm nay cô khoảng 30 tuổi. Cô là giáo viên ở trường Tiểu học. Khuôn mặt cô tròn trông thật phúc hậu. Hằng ngày với bà con làng xóm, cô thật gần gũi và giàu lòng thương người. Những lúc rảnh rỗi, cô thường sang nhà trò chuyện cùng bố mẹ em thật là thân mật. Khi hàng xóm có công việc gì cần giúp đỡ thì cô đều rất vui vẻ làm giúp. Thỉnh thoảng vào mùa hè cô còn cho hai anh em em đi tắm bể bơi cùng con của cô. Sống cùng khu phố em luôn mong muốn có nhiều người hàng xóm tốt bụng như cô để lúc nào khu phố cũng rộn vang tiếng cười.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 30
Bác Hà là người hàng xóm tốt bụng của nhà em. Bác là giáo viên một trường tiểu học ngay gần nhà. Dáng người bác nhỏ nhắn mà cân đối. Bác có làn da ngăm ngăm đen nhưng trông bác rất duyên nhờ chiếc răng khểnh. Đôi mắt bác đen láy, mái tóc bác nhuộm màu nâu uốn thành lọn trông bác rất xinh đẹp. Bác Hà rất dễ gần và tốt bụng. Em còn nhớ, ngày đầu nhà em chuyển đến đây ở chính bác là người giúp bố mẹ em dọn dẹp nhà cửa. Thỉnh thoảng, bố mẹ em đi vắng, bác là người đưa đón em đi học còn nấu cơm cho em ăn. Em hay sang nhà bác chơi cùng con gái bác. Có món gì lạ là bác lại mang sang cho nhà em. Em rất yêu quý bác Hà.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 31
Ngay cạnh nhà em là nhà bác Yên. Năm nay bác đã ngoài bốn mươi tuổi rồi. Bác có dáng người nho nhỏ, nhưng chân tay rắn chắc. Khuôn mặt của bác tròn, tóc đen, luôn búi cao trông thật phúc hậu. Hằng ngày, bác rong ruổi trên khắp ngõ xóm để thu mua phế liệu. Nhà bác không giàu nhưng với bà con lối xóm bác thật gần gũi và sống chân thật. Những lúc rảnh rỗi, bác thường sang nhà em chơi. Mẹ em rất thích nói chuyện cùng bác về ruộng vườn, cuộc sống. Đôi lần, em bị mệt bác đến thăm, mua quà cho em Khi nào bác mua được quyển truyện hay, là bác cẩn thận giữ lại về tặng em. Nhờ bác, mà đến nay em có gần tủ truyện rồi đấy. Bác hay khuyên em: “ Cố gắng học giỏi để làm bác sĩ. chứ làm nghề như bác vất vả lắm!” Em thấy rất thương và quý bác. Mọi người trong xóm ai bảo Bác Yên là người dễ mến.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 32
Bà Long là hàng xóm của nhà em. Năm nay bà tầm khoảng hơn 70 tuổi. Dáng bà hơi còng, mái tóc đã điểm bạc. Ngày xưa, bà là nữ quân y chiến trường Trường Sơn. Tối tối, bà Long thường sang nhà em chơi và hay cho em quà. Bà rất chịu khó. Tuy đã già nhưng bà vẫn cặm cụi làm vườn. Con bà đi lấy chồng xa nên bà ở một mình. Nhiều khi, bà cảm thấy rất cô đơn. Vì vậy những lúc đi học về, em thường sang nhà bà chơi. Lúc ấy, bà thường kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Bà còn nhắc em đi học sớm và ngoan ngoãn nghe cô giảng bài. Bố em có món gì ngon, cũng bảo em mang biếu bà. Cả nhà em, ai cũng quý bà, coi bà Long như người thân trong gia đình em.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 33
Ông Tình người sống cạnh gia đình em. Ông năm nay đã ngoài bảy chục tuổi rồi. Dáng cao tầm thước, giọng nói ấm vang. Ông là trưởng thôn gương mẫu. Hàng ngày, ông dậy rất sớm, lúc đi thăm đồng, lúc thì ra nhà vắn hóa. Khi rảnh rỗi, ông lại chăm chú cắt tỉa, chăm sóc vườn lan nhỏ nhà ông. Khi pha ấm trà ngon, ông thường gọi bố em sang ngắm hoa lan, và nhâm nhi tách trà. Trung thu vừa rồi, ông còn tổ chức cho bọn trẻ xóm em có lễ hội trăng rằm thật to. Nhà ai có chuyện gì ông đều đến động viên, chia sẻ, giúp đỡ. Tết năm nào ông cũng mừng tuổi cho em. Khi em sang ông chơi, ông còn kể chuyện chiến trường xưa cho em nghe. Ông còn làm tặng em con Diều thật đẹp. Năm ngoái cả nhà em đi du lịch. Ông đã trông nhà, chăm sóc chú Cún nhỏ của em. Cả nhà em quý ông lắm. Coi ông như người thân.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 34
Ông Mạnh ở gần là hàng xóm của nhà em, ông năm nay hơn 70 tuổi nhưng trông ông vẫn khỏe và nhanh nhẹn lắm. Dáng ông cao gầy, giọng nói ôn tồn. Ông Mạnh thường sang nhà em và cho em quà. Ông ở một mình nên rất cô đơn vì vậy những lúc rảnh rỗi gia đình em lại đến thăm ông. Ông thường kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích, những chiến công cách mạng. Ông hay nhắc em đi học sớm và ngoan ngoãn nghe cô giảng bài. Ông còn thường xuyên giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn, dạy học cho những cháu nhỏ trong khu. Mọi người trong gia đình em đều yêu quý ông.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 35
Ông Sáu là hàng xóm của gia đình em. Bố mẹ em nói rằng, năm nay ông đã sáu mươi tám tuổi. Trước đây, ông từng là cán bộ của thôn, nhưng bây giờ ông đã nghỉ hưu. Các con của ông đều đi làm ăn xa trên thành phố. Ông có mở một hiệu sách cũ ngay tại nhà để lũ trẻ trong làng đến mượn. Hiệu sách của ông đắt khách lắm. Ở đây có hàng trăm cuốn sách khác nhau phù hợp với lứa tuổi thiếu nhi. Em và em gái thường sang nhà ông để mượn sách. Nhiều khi, em còn ngồi lại hiệu sách của ông hàng giờ liền để đọc sách, nghe ông Sáu kể chuyện… Đối với em, hiệu sách của ông Sáu đã trở thành ngôi nhà thứ hai, còn ông Sáu giống như một người thân vậy.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 36
Cách nhà em 2 căn là một ngôi nhà nhỏ có sân rộng và vườn hoa hồng rất đẹp. Đó là nhà của bà Dung, một người hàng xóm mà em rất yêu mến. Bà Dung sống một mình, bà có 3 người con nhưng tất cả đều đi làm xa. Thỉnh thoảng vào dịp cuối tuần, mọi người lại tập trung về nhà bà để nấu nướng, tụ tập rất vui. Em thích nhất là những buổi chiều đi học về ngang qua nhà bà. Bà sẽ gọi em vào và dúi cho em khi thì cái bánh, khi thì túi kẹo. Bà Dung năm nay đã hơn 60 tuổi. Mái tóc bà chưa bạc hẳn như bà ngoại em, nhưng cũng đã lấm tấm muối tiêu. Bà có nụ cười rất hiền, đôi mắt sáng lấp lánh sau cặp kính dày. Có lần bố mẹ em bận việc cả ngày đã gửi em sang nhà bà chơi. Buổi sáng, bà gọi em cùng ra vườn cắt tỉa hoa hồng. Hoa bà chăm rất đẹp, từng bông hoa to, nhiều cánh, thơm ngát như mùi nước hoa của mẹ. Hôm đó bà cắt được một bó hoa to đủ màu, hai bà cháu cùng cắm hoa rất vui. Đến chiều bà còn làm bánh cho em ăn và mang bánh đi biếu khắp xóm. Mọi người trong xóm ai cũng quý bà. Em rất yêu quý bà Dung giống như yêu quý bà ngoại của mình ở quê vậy.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 37
Nhà em vừa chuyển đến khu phố này được khoảng 1 tháng. Cạnh nhà em là nhà bác Hạnh bán tạp hóa. Quầy tạp hóa của bác có cả trăm món đồ, từ mì tôm cho đến bánh kẹo, có cả kem, bút, vở… Bác Hạnh năm nay 40 tuổi, bác có 1 cô con gái là chị Liên đang học đại học. Mỗi ngày, bác Hạnh mở cửa hàng từ rất sớm. Bác rất tốt bụng, thỉnh thoảng có đồ ngon em lại thấy bác mang sang nhà cho mẹ em. Mỗi lần nhà em đi chơi xa cũng sẽ mua quà về biếu bác. Mùa hè, em hay xin tiền mẹ chạy sang nhà bác Hạnh mua kem ăn. Có khi bác cũng chẳng lấy tiền, lại còn cho em thêm bánh kẹo. Một lần tình cờ em phát hiện ra bác Hạnh rất giỏi toán. Lúc đó bố mẹ em không có ở nhà, em thì lại đang “bí” bài. Thế là em đánh liều chạy sang hỏi bác Hạnh. Bất ngờ là bác lại giải được và còn giảng cho em rất trôi chảy. Nhờ bác mà bài tập hôm đó em đã giải xong rất nhanh và còn hiểu bài tường tận. Những lần sau gặp bài nào khó em vẫn luôn chạy sang nhờ bác chỉ bài. Cả xóm em ai cũng quý bác Hạnh nên rất thường xuyên đến mua hàng ở nhà bác. Em mong bác Hạnh luôn ở cạnh nhà em để em luôn học tốt.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 38
Cô Loan là bác sĩ ở bệnh viện thành phố, nhà cô ở cách nhà em không xa lắm. Bình thường cô Loan rất bận rộn, hiếm khi em thấy cô ở nhà. Cô có tài nấu ăn rất ngon, mỗi khi rảnh rỗi cô thường làm bánh hoặc nấu lẩu bò. Sau đó cô sẽ rủ mẹ và em sang, vì bố em hay đi công tác ít ăn cơm ở nhà. Em thích nhất là nhìn cô mặc áo Blouse Trắng. Trông cô rất đẹp với mái tóc búi cao và cặp kính sáng. Cô cũng có đôi mắt rất đẹp. Mỗi lần sang nhà cô chơi, em hay đòi nghịch chiếc ống nghe sáng loáng trong hộp trên kệ sách. Thường thì cô không cho em chơi đâu, vì sợ em làm hỏng. Nhưng có lần cô lấy xuống, cho em đeo thử vào tai để nghe nhịp tim. Em rất thích thú và ngạc nhiên, cũng từ đó em có ước mơ trở thành một bác sĩ. Có lần em kể với cô về ước mơ đó, cô rất vui và ủng hộ em. Cô nói em chỉ cần học thật chăm chỉ, có nhiều hoa điểm mười. Và phải cố gắng thi đậu vào trường Y thì sẽ trở thành bác sĩ. Em rất yêu quý cô Loan vì cô vui tính, nấu ăn ngon và rất yêu thương em. Em sẽ cố gắng học trở thành bác sĩ để cô và mẹ vui lòng.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 39
Gần nhà em có một dãy trọ cho các anh chị sinh viên thuê ở. Các anh chị đều rất dễ thương và vui tính nhưng em thích nhất là anh Minh. Anh Minh rất cao, chơi bóng rổ, bóng đá và bơi lội rất cừ. Buổi chiều em đi học về anh thường rủ em đi ra công viên gần nhà chơi đá bóng. Mùa hè, anh mua một con diều hình cá mập rất to tặng em và còn dạy em thả diều. Anh Minh rất chăm học, ngày nào em đi học sớm cũng thấy anh dắt xe ra khỏi nhà để đến trường. Cuối tuần, các anh chị khác thường đi chơi về muộn hoặc tụ tập cùng nhau ăn uống, hát hò. Anh Minh lại đi bơi, tập thể dục và đọc sách, làm bài tập. Anh Minh nói sau này anh sẽ trở thành một giáo viên dạy Toán. Em cũng rất thích môn Toán, nhưng em muốn sau này được làm kỹ sư như bố. Vì bố em biết sửa tất cả các loại máy móc trong xóm, lại còn hay được đi đây đó công tác. Anh còn dạy em học bơi. Em thích được bơi lội thoải mái trong nước để có thân hình cao lớn, khỏe mạnh như anh. Em mong anh Minh sẽ luôn vui vẻ và nhanh chóng trở thành thầy giáo dạy Toán như anh mơ ước.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 40
Phía bên kia khu vườn nhà tôi là nhà bà Hợi. Bà là “Bà mẹ Việt Nam anh hùng”. Bà có năm người con: bốn trai, một gái. Hai anh con trai và ông cụ đã hi sinh trong cuộc kháng chiến chống Mĩ. Hai người còn còn lại của cụ đều đã có gia đình và đều ở trên tỉnh. Mấy lần anh con trai về rước bà lên ở chung, nhưng bà không đi. Bà nói ở dưới quê quen rồi, bà không đi đâu cả. Năm nay, bà đã ngoài sáu mươi rồi nhưng vẫn còn khỏe mạnh, hoạt bát. Trong xóm, ai cũng quý mến, kính trọng bà. Bà thường hay sang nhà chơi với nội tôi. Hai bà rất quý nhau. Lần nào gặp tôi, bà cũng ôm tôi vào lòng, vuốt mái tóc dài quá vai của tôi mà nói: “Tối nay, sang ngủ với bà cho vui. Bà sẽ kể chuyện cổ tích cho cháu nghe và cả chuyện đánh Mĩ nữa. Cháu thích chuyện gì, bà kể chuyện đó!” Bà rất thương tôi. Có quà gì ngon mà chú Hòa, cô Hạnh gửi biếu bà, bà đều dành phần cho nội tôi và tôi. Trong xóm tôi, hễ có chuyện khúc mắc gì giữa xóm giềng với nhau, người ta thường nhờ bà đến hòa giải. Nội tôi thường nói: “Ở xóm này, bà Hợi là trung tâm của sự đoàn kết, là chất kết dính mọi người lại với nhau trong tình làng nghĩa xóm”. Bà Hợi của tôi là thế đó. Không chỉ riêng tôi, kính trọng quý mến mà xóm làng ai cũng nể trọng bà.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 41
Nhà chị Phượng chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Năm nay, chị học lớp 12 trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Bởi chị vừa đẹp người vừa đẹp cả nết. Đặc biệt ở chị có một điểm mà em rất quý mến, kính phục. Đó là tình thương của chị đối với người già. Bà cụ Tứ ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và anh con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến giờ, bà vẫn sống thui thủi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ, chị Phượng không ngày nào không đến thăm. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em cùng đi. Chị giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, cơm cháo cho bà mỗi khi bà bệnh. Không ruột rà máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoại của mình. Điều đó thật đáng quý. Còn với em, chị coi em như đứa em ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 42
Cách nhà tôi không xa là nhà anh Hoàng. Anh Hoàng học lớp 12 với anh trai tôi. Tối nào, hai anh cũng học chung, khi thi ở nhà tôi, khi thì ở nhà anh. Ba mẹ anh chỉ có mỗi mình anh là con trai độc nhất. Nhiều người cho rằng những đứa con độc nhất thường nghịch ngợm khó bảo. Không biết lời nói đó đúng hay sai, riêng tôi thì tôi thấy không đúng. Anh Hoàng là một người mà tôi rất quý trọng. Cả mẹ tôi và ba tôi đều khen anh Hoàng ngoan, hiền, dễ thương. Nhiều lúc ba tôi thường nói với anh Trung tôi rằng: “Con làm bạn với Hoàng là ba yên tâm rồi. Gia đình nó cũng là một gia đình khá giả, vậy mà nó sống rất bình thường, không đua đòi lêu lổng, lại chăm học nữa. Con nên học ở Hoàng những đức tính ấy!”. Những gì ba tôi nói về anh Hoàng, tôi đều khẳng định được cả. Chưa bao giờ tôi thấy anh cầm một điếu thuốc hay uống một li rượu. Anh đến nhà tôi thường là cầm những cuốn sách, tập vở để học, thinh thoảng mới rủ anh tôi đi dạo mát quanh vườn một lát, rồi cả hai anh lại ngồi vào bàn, cắm cúi học bài. Tuần nào, anh cũng mua cho tôi một cuốn “Khăn quàng đỏ” và dặn tôi đọc những mẩu chuyện trong đó để kể cho anh nghe. Tôi quý mến anh Hoàng như anh Trung của tôi vậy.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 43
Ở cách nhà tôi hai căn hộ là nhà bác Khánh. Bác là bạn của ba tôi, cùng công tác với nhau trên tỉnh. Nhà tôi và nhà bác thân nhau lắm. Ba tôi coi bác như người anh ruột của mình. Còn bác thì lại coi ba tôi như người em trai của bác. Tết nhất cúng giỗ hai nhà đều có nhau. Ba tôi thường nói: “Bác Khánh là một người rất tốt, ai cũng quý trọng bác ấy, thương bác ngần ấy tuổi đời rồi mà không có được một mụn con. Nhiều lần ngồi uống cà phê với bác ấy, thấy bác ấy cứ thẫn thờ nhìn những đôi vợ chồng vui vẻ dẫn những đứa con đi dạo chơi mà thương bác đến vô cùng”. Bác coi hai chị em tôi như những đứa con của bác vậy. Đi đâu xa về, bao giờ bác cũng có quà cho chị em tôi. Lúc thì hộp bánh sô cô la, lúc thì con búp bê tóc văng, mắt xanh, lúc thì con gấu nhồi bông mập ú… Bác thường gọi hai chị em tôi bằng một tên gọi thật dễ thương: “Con gái!”. Mỗi lần như thế, tôi thường chạy đến bên bác. Bác ôm tôi vào lòng, rồi đặt lên trán tôi, má tôi những cái hôn ấm áp. Tôi có cảm giác giống hệt như ba tôi thường ôm tôi vào lòng vậy. Cả hai chị em tôi là tôi nhớ như nhớ ba của mình. Nhớ đến da diết.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 44
Ở cạnh nhà em có một chú hàng xóm rất tốt bụng, chú tên là Hưng. Chú Hưng cũng là người hàng xóm mà em yêu qúy nhất. Chú Hưng năm nay khoảng 40 tuổi. Chú có dáng người cao cao và hơi gầy với làn da rám nắng khỏe mạnh. Chú Hưng là một kĩ sư sửa chữa điện rất giỏi. Chú Hưng rất tốt bụng và dễ gần. Mỗi khi trong nhà có thiết bị điện hay mạng điện bị hỏng mọi người trong xóm đều mang đến nhờ chú sửa giúp và chú luôn vui vẻ giúp đỡ mọi người.
Tuy công việc của chú toàn liên quan đến máy móc nhưng chú cũng là một người rất yêu cây cối và động vật. Ngoài giờ làm việc chú còn trồng một vườn ra nhỏ để cho gia đình sử dụng và nhà chú có nuôi rất nhiều con vật như chó, mèo, chim, cá… Chú cũng rất yêu qúy trẻ con trong xóm, thỉnh thoảng những lúc rảnh rỗi chú lại kể những câu chuyện cho chúng em nghe. Các câu chuyện chú kể cho chúng em đều rất hay và ý nghĩa, mỗi câu chuyện chú đều nói cho chúng em ý nghĩa của câu chuyện đó nên mấy đứa trẻ bọn em rất thích nghe chú kể chuyện. Chú còn rất khéo tay, chú dạy bọn em làm diều giấy, làm châu chấu từ lá cau,…. Chú nói rằng, đó là những trò chơi ngày chú còn bé khi không có đồ chơi hiện đại như bây giờ thì đó là những món đồ chơi gắn liền với tuổi thơ của bất cứ bạn nhỏ nào thời của chú. Vì vậy mà chúng em rất yêu quý chú.
Kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài số 45
Người hàng xóm mà em yêu quý đó chính là chị Phương, gia đình chị Phương mới chuyển về sống cạnh nhà em đã tròn một năm. Chị Phương là một người con gái rất xinh xắn, dịu dàng, đoan trang và hiền thục. Chị có dáng người cao ráo, mảnh khảnh cân đối, làn da trắng với mái tóc đen dài và nụ cười có răng khểnh rất duyên. Chị Phương hơn em nhiều tuổi và đang học lớp 9 ở cạnh trường của em, từ khi chị chuyển về đây em đã có người đi học cùng và trò chuyện mỗi ngày. Mỗi sáng đi học chị đều đứng đợi em trước cổng, nhắc nhở em khăn quàng hoặc có quên gì không. Thi thoảng em có bài nào khó lại chạy sang nhờ chị giảng bài hộ, hai chị em học bài rất vui vẻ. Trong một lần em bị hỏng xe chị đã đưa em đi học suốt một tuần, rồi khi em bị ốm chị lại hàng ngày sang thăm nom, gọt hoa quả cho em ăn.
Có một người hàng xóm như chị Phương em cảm thấy như mình có được một người chị gái, người chị rất mực yêu thương em. Vì vậy mà em rất yêu quý chị.