BÀI VĂN MẪU SỐ 1 KỂ VỀ GIA ĐÌNH EM

Mỗi chúng ta ai cũng có một gia đình nhỏ của mình. Em cũng vậy. Ở bên gia đình là miềm vui lớn nhất của em.

Gia đình em gồm có năm người là bố, mẹ, em, chị và em của em. Gia đình em sống ở một làng quê yên bình, trong một ngôi nhà nhỏ xinh xắn với giàn hoa giấy trước cửa nhà.  Bố em đã ngoài 40 tuổi. Trong mắt em, bố lúc nào cũng dịu dàng và ấm áp. Dáng người bố cao và gầy, gương mặt phảng phất chút cương nghị. Làn da bố rám nắng vì dãi dầu sương gió, vất vả lo toan cho gia đình. Bố khá kiệm lời và hiền lành. Bố em còn là một quân nhân. Vì vậy, không biết từ bao giờ, em đã rấ yêu màu xanh áo lính. Mẹ em cũng đã gần bốn mươi tuổi. Gương mặt mẹ thanh tú và nhỏ nhắn. Đôi mắt mẹ là cả một bầu trời tình yêu dành cho các con. Em yêu nhất nụ cười của mẹ, nó dịu dàng và ấm áp, đặc biệt là khi em đạt được điểm tốt, nụ cười của mẹ còn ẩn chứa cả sự tự hào. Chị gái em đang là học sinh cấp 3, trông chị đặc biệt xinh đẹp lúc mặc tà áo dài trắng. Chị là người chăm sóc cho em lúc bố mẹ vắng nhà và thay mẹ quán xuyến nhà cửa. Lúc rảnh rỗi, hai chị em vẫn thường chơi đùa và trò chuyện với nhau. Với em, chị lúc nào cũng ân cần và dịu dàng như thế. Em trai em thì học mẫu giáo. Nó rất thông minh, lanh lợi và khá tinh nghịch. Nhìn đôi má phúng phính của nó làm em rất muốn cưng nựng và vuốt ve.

Gia đình em luôn sống gắn bó và sẻ chia, giúp đỡ lẫn nhau. Hằng ngày, mẹ và chị gái là những người đầu bếp tài ba luôn cho cả nhà em những món ăn ngon lành và bổ dưỡng. Là chị thứ trong nhà, nên em cũng góp một phần trong công việc gia đình. Em giúp mẹ quét dọn nhà cửa. lau chùi bàn ghế và chơi cùng em của em mỗi khi mẹ có việc bận. Thời gian vui nhất trong ngày có lẽ là bữa cơm tối của gia đình. Ngồi bên nhau, mỗi người kể về một ngày đã qua như thế  nào. Bố kể chuyện ở cơ quan, em và chị gái thi nhau kể chuyện ở trường, ở lớp tạo nên một không khí gia đình thật vui vẻ, đầm ấm.

Tham khảo thêm:   Tóm tắt Cuộc chia tay của những con búp bê

Dù bố mẹ em đều là những người khá bận rộn nhưng chủ nhật tuần nào gia đình em cũng đi dã ngoại. Bố sẽ dạy em và em trai của em cách gấp diều, cách thả diều trong khi mẹ và chị đang chuẩn bị đồ ăn cho cả nhà. Cả nhà đã có những phút giây thư giãn và hạnh phúc biết bao! Sau khi đi dã ngoại, gia đình em sẽ về thăm ông bà nội và ông bà ngoại. Vui nhất là khi ấy. Nhà ông em có một mảnh vườn rất rộng trồng không biết bao nhiêu là trái cây ngon lành, bổ dưỡng. Cứ mỗi lần ghé qua nhà ông, em và chị em lại trèo tót lên cây, ngồi vắt vẻo trên đó vừa gặm một trái gì hái được, vừa hát reo vui đùa rất thoải mái. Những lúc như thế, bà nhìn chúng em và cười đầy yêu thương, trìu mến. Tối đến, ông và bố sẽ chơi cờ ngoài sân và bà kể cho chúng em nghe những câu chuyện cổ tích trước hiên nhà với làn gió mát rượi của buổi đêm làng quê thanh tịnh.

Mai này rồi em sẽ lớn khôn, sẽ có lúc phải tạm rời xa gia đình thân yêu, xa ngôi nhà đong đầy tình yêu thương ấm áp. Nhưng em biết rằng chính những ngày tháng sống giữa tình yêu thương của mẹ cha, của những người thân quý sẽ là động lực, là hành trang của em trên khắp các nẻo đường đời.

Em thấy mình thật may mắn khi có một gia đình hạnh phúc và êm ấm. Em rất yêu gia đình của em.

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 KỂ VỀ GIA ĐÌNH EM

Có một nơi để về, đó là nhà. Có một nơi để yêu thương, đó là gia đình. Có được cả hai điều ấy, đó là hạnh phúc. Hạnh phúc trong cuộc sống không phải ai cũng có, không phải ai có cũng đều biết trân trọng. Tôi đã kịp nhận ra được điều ấy.

Tham khảo thêm:   Chứng minh Gần mực chưa chắc đã đen gần đèn chưa chắc đã rạng (6 mẫu)

Gia đình, đó không phải chỉ đơn giản là một căn nhà, một vị trí, những căn phòng. Gia đình, đó là những con người, những tình cảm yêu thương, là nơi khởi nguồn của mọi tình yêu và hạnh phúc. Mỗi người là một niềm vui, hạnh phúc. Gia đình tôi có sáu người, hạnh phúc được nhân lên sáu lần.

Cội nguồn của những giá trị, là của văn hóa truyền thống của thời cha ông, là bà tôi. Bà tôi năm nay đã ngoài 70 tuổi. Con số không chỉ cho thấy số năm bà sống mà còn là số những kinh nghiệm, trải nghiệm làm nên những sự từng trải và thấu hiểu sự đời của bà. Bà tôi đúng là con người của những giá trị cổ xưa, của những truyền thống đang hiện diện trong cuộc sống hiện đại này. Bà luôn giữ nếp sinh hoạt của lối sống nông thôn giản dị. Bộ quần áo bà mặc là những bộ áo bà bà, những chiếc quần nâu ống rộng thùng thình và kiểu búi tóc sau gáy. Bà luôn giữ thói quen dạy sớm, đi lễ chùa. Tất cả những ngày lễ tết, cúng giỗ, bà đều nhớ không sai. Từ bà, chúng tôi sống lại những ngày thuở trước: những kỉ niệm bà cũng tham gia vào không khí chiến đấu chống Mĩ, những buổi sống trong xã hội bao cấp và cả suối nguồn của vốn từ, cách nói dân gian. Bà hay dặn chúng tôi: “Đói cho sạch, rách cho thơm”, bà kể chúng tôi nghe những câu chuyện cổ dân gian mà trong sách không có. Bà dặn bố mẹ tôi: “Cây non dễ uốn, để lớn rồi mới uốn, cây sẽ gãy”. Những bài học đạo đức giáo điều trong sách, qua lời nói của bà, nó thấm thía và có sức hút đến lạ.

Thế hệ những người nối tiếp và đang dựng xây, là bố mẹ tôi. Bố mẹ cũng đã có thời trải qua những năm tháng hào hùng của dân tộc, những ngày đất nước hào hứng đi lên và rồi là nét gạch nối cho đến cuộc sống hiện đại ngày hôm nay. Bố tôi năm nay đã 41 tuổi còn mẹ tôi thì 38. Bố mẹ đều là nhân viện trong những công ty nhà nước, làm tròn nhiệm vụ là tiếp nối, xây dựng đất nước phát triển. Bố mẹ tôi luôn biết cách nghe lời bà, hiểu những suy nghĩ và dạy dỗ của bà để tiếp biến cho phù hợp trong xã hội hiện đại. Bố mẹ còn là minh chứng cho một tình yêu của thời hiện đại. Chúng tôi luôn thích nghe những câu chuyện tình yêu của bố mẹ. Câu chuyện từ thời sinh viên, gặp nhau tình cờ mà sau này thành người một nhà. Chuyện về bố mẹ hay cãi nhau, ghét nhau mà giờ thành người thương với nhau cùng một gia đình. Bố mẹ là tấm gương của chúng tôi về cách ứng xử trên dưới, về sự trẻ trung, tình cảm và cả thái độ ứng xử với cuộc sống và mọi người.

Tham khảo thêm:   Biểu cảm về cây phượng (17 mẫu)

Ba chị em chúng tôi là kết quả của tình yêu thương cha mẹ. Chúng tôi sinh khá gần nhau, mỗi đứa cách nhau 3 năm. Bà bảo chúng tôi sẽ là những hạt mầm, là hạt giống của tương lai đất nước. Ba đứa lúc nào đi chơi cũng phải kéo nhau đi, có cãi nhau, có khóc lóc nhưng nhiều hơn là sự yêu thương, gắn kết và biết cùng cười, cùng cố gắng. Chúng tôi được tiếp xúc nhiều với những thiết bị hiên đại, với công nghệ số nhưng lại đặc biệt thích những câu chuyện dân gian của bà, những mẩu chuyện tình yêu của cha mẹ.

Gia đình tôi không phải là giàu có nhưng đủ đầy và hạnh phúc. Ở đó là những thế hệ, những cá tính khác nhau, hòa quyện cùng với nhau trong một gia đình. Dù cuộc sống hiện đại, bận rộn nhưng tuần nào cũng tổ chức một buổi họp gia đình để mọi người cũng ngồi lại với nhau để sẻ chia, để yêu thương nhau nhiều hơn. Những ngày có bố mẹ đi công tác hay thiếu ai, đều rất buồn và nhớ.

Đó là gia đình tôi, là nơi trái tim tôi luôn thuộc về. Dù có sau này, đôi cánh tôi có bay đi đâu chăng nữa.

About The Author