Những bài văn mẫu hay Tả cây bàng lớp 6 được wikihoc.com sưu tầm, chọn lọc các bài văn mẫu hay cho các bạn để tham khảo giúp học tập tốt môn Ngữ Văn lớp 6, củng cố kỹ năng viết văn miêu tả lớp 6, chuẩn bị cho bài giảng sắp tới đây của mình.
Dàn ý Tả cây bàng lớp 6
I. Mở bài: Giới thiệu về cây bàng em sẽ tả
II. Thân bài
1. Tả bao quát:
- Dáng cây to, cao
- Tán cây rộng
- Cây bàng như một cụ già lom khom
2. Tả chi tiết
- Cây bàng già nua, cao lêu nghêu, rễ ăn nổi trên mặt đất.
- Thân cây lớn màu nâu, xù xì, thô ráp, nhiều mấu.
- Cành cây chĩa ngang và rất nhiều cành, tán lá gồm nhiều tầng phân từng tầng rất đẹp.
- Lá bàng lớn hơn bàn tay, mặt trên xanh đậm, mặt dưới xanh nhạt, hiện rõ những đường gân.
- Lá bàng mọc thành từng chùm. Tán cây toả rộng cho bóng mát.
- Hoa bàng hình ngôi sao, nhỏ li ti, màu trắng ngà, thơm dịu.
- Trái bàng hình thoi, màu xanh, lúc chín màu vàng, có vị ngọt béo.
- Chim chóc thường làm tổ trên tán lá.
- Gốc bàng là nơi tránh nắng, vui chơi…
3. Tả cây bàng qua từng mùa:
a. Mùa xuân
- Gió đông đi qua, mùa xuân về trên những cành cây bàng
- Cây bàng lấm tấm những chồi non trông rất xinh xắn
- Bỗng một hôm cây xòe những lá non mơn mởn
- Cuối xuân là những lá bàng xanh ngắt đầy cây bàng
b. Mùa hạ
- Cây bàng xanh um lá
- Những lá bàng tỏa bóng mát che khắp nơi
- Những chú chim đua nhau làm tổ
c. Mùa thu
- Những lá cây bàng bắt đầu ngả màu: những màu sắc vô cùng vui mắc, nào là lá xanh, lá nâu, lá vàng,…
- Quả bàng vàng ruộm lúc lỉu trên cành, nấp sau những vòm lá đủ màu; có quả rụng lăn lóc trên mặt đất
d. Mùa đông
- Thân cây lộ rõ vẻ sần sùi; những cái u trên thân trơ ra với cái gió đông lạnh lẽo
- Cành bàng trơ trụi lá, gầy guộc, nâu xám
- Chỉ còn vài lá bàng trơ trọi còn sốt lại
III. Kết bài
- Nêu cảm nghĩ của em về cây bàng
- Nó đã gắn bó như thế nào với em trong tuổi thơ
>> Tham khảo chi tiết: Lập dàn ý tả cây bàng
Tả cây bàng Mẫu 1
Sân trường em trồng rất nhiều loại cây. Mỗi cây lại mang những lợi ích và ý nghĩa riêng. Nếu cây phượng với những bông hoa đỏ rực báo hiệu mùa chia tay, cây bằng lăng với những chùm hoa tím ngát ngày hè, … thì cây bàng xanh mát lại tỏa bóng mát khắp sân trường, là nơi bọn em vui chơi và gắn bó với nhau.
Từ ngày đầu tiên em nhập học, cây bàng đã đứng sừng sững ở góc sân. Không biết cây đã được trồng tự bao giờ nhưng chắc là cũng khá lâu, cao bằng khu lớp học bốn tầng. Từ xa nhìn lại, cây bàng như chiếc ô khổng lồ xanh ngát che nắng che mưa, đôi khi lại thấy bác bàng như một người mẹ nhân từ dang tay ôm ấp mái trường với những đứa trò nhỏ vào lòng. Rễ cây rất to, chồi lên mặt đất như những con rắn khổng lồ. Vài chiếc rễ khác lại đâm sâu xuống lòng đất, ngày ngày cần mẫn hút chất dinh dưỡng từ đất mẹ nuôi cây. Thân cây rất to, ba đứa trò nhỏ ôm cũng không xuể. Trải qua bao mưa nắng, thân cây đã khoác lên mình bộ áo màu nâu sẫm, hơi sần sùi và thô ráp. Cành cây như những cánh tay khổng lồ đâm ra tứ phía tạo bóng mát cho chúng em vui chơi. Từ những chiếc cành ấy mọc ra biết bao nhiêu là lá. Lá bàng to hơn bàn tay người lớn, hình bầu dục mọc xum xuê trên cây.
Khi mùa xuân mang đến sức sống mơn mởn cho vạn vật thì cũng là lúc những mầm non dần nhú lên để đến mùa hè bật ra thành những chiếc lá non xanh mát – chiếc quạt tí hon cho lũ học trò. Cây cứ xanh ngát một màu xanh con trẻ như vậy cho đến khi thu về, lá cây chuyển màu nâu đỏ, đỏ thẫm cả một góc trời. Từng cơn gió thổi qua, lá cây lìa cành, chao lượn trên không trung và đáp xuống đất. Và cuối cùng, khi mùa đông đến, cây bàng khẳng khiu, trơ trọi. Nhưng đằng sau cái dáng vẻ tiều tụy ấy là cả một nguồn sống đang sinh sôi nảy nở để đợi xuân về đâm hoa kết trái.
Cây bàng đứng đó, là người bạn của tuổi học trò cũng là người chứng kiến bao kỉ niệm, bao cuộc chia tay bịn rịn nức nở. Dưới gốc bàng là nơi vui chơi lí tưởng vào mỗi giờ giải lao. Dưới bóng cây râm mát, bạn thì nhảy dây, đá cầu, bạn thì ngồi ghế đá trò chuyện tâm sự. Và nhiều hơn cả là những cô bé xinh xắn đi nhặt từng bông hoa bàng tí hon. Vào mùa hè, bàng ra hoa, những chùm hoa nhỏ li ti, màu vàng nhạt. Có lẽ cái hành động đi lượm hoa bàng cũng là một phần kỉ niệm tuổi học trò, là sự thơ ngây, trong sáng, hồn nhiên đáng trân trọng.
Yêu quý bác bàng nên chúng em rất cần mẫn chăm sóc cho bác ấy. Chiều nào cũng vậy, bạn em đều ra tưới cây và bắt sâu. Thỉnh thoảng chúng em còn bón phân cho cây như lời cô giáo dặn. Bởi vậy mà cây lúc nào cũng tươi tốt, tràn đầy sức sống.
Tuổi học trò dần sẽ qua đi nhưng sẽ đọng lại mãi trong tâm trí mỗi người những kỉ niệm và những hình ảnh khó quên. Với em đó chính là bác bàng già bởi đơn thuần đó không chỉ là một loài cây bình thường mà là một phần tuổi học trò của em.
Tả cây bàng Mẫu 2
Tạo hóa sinh ra các loài cây đều mang trong mình những vẻ đẹp và ý nghĩa riêng. Nếu như nhắc đến hoa hồng người ta nghĩ ngay đến loài hoa tượng trưng cho tình yêu thủy chung. Nhắc đến hoa sen người ta nghĩ đến vẻ đẹp cùng với những phẩm chất cao đẹp của con người Việt Nam. Còn với riêng tôi, hình ảnh cây bàng lại gợi nhắc đến kí ức của tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng.
Nhìn từ xa, cây bàng như một cái ô khổng lồ, xòe những tán lá rộng tỏa bóng mát cho sân trường tôi. Cây cao khoảng năm, sáu mét, trải qua bao khắc nghiệt của thiên nhiên nhưng bàng vẫn đứng đấy và che nắng cho con đường. Thân cây to, màu nâu, thẳng đứng và có nhiều vết sẹo, sần sùi. Tôi thấy trên cây còn có những cậu học trò tinh nghịch khắc tên mình trên thân cây như để đánh dấu những năm tháng sống dưới mái trường. Rễ bàng ngoằn ngoèo nổi hẳn lên mặt đất như hút chất dinh dưỡng để nuôi cây và cho cây càng vững chắc hơn. Lá bàng hình bầu dục, có màu xanh. Vào những ngày hè nóng bức, lũ học trò chúng tôi còn lấy những lá bàng để quạt mát. Nhờ những chiếc lá tuy hơi nhỏ nhưng cũng phần nào giúp tôi dịu mát hơn.
Khi đông về, lá bàng dần dần ngả sang màu đỏ thẫm và rụng dần để thay áo mới. Có lẽ mọi người cũng không hay để ý đến hoa bang nhiều lắm nhưng với tôi hoa bàng lại mang một nét tinh tế mới mẻ. Những chùm hoa trăng trắng, li ti lấp ló sau những tán lá rộng trông thật thích mắt. Những cánh hoa mỏng manh, yếu đuối, mỗi khi có làn gió nhẹ thổi qua thì hoa đung đưa trong gió, rồi có những bông còn phải lìa cành.
Cây bàng đã cùng với chúng tôi nô đùa, chạy nhảy vui vẻ dưới mái trường. Vào mỗi giờ ra chơi chúng tôi lại cùng nhau tụ tập dưới gốc bàng, người thì đọc sách, người thì trò chuyện tâm sự… Ngồi dưới gốc bàng, thỉnh thoảng chúng tôi còn được thưởng thức những bản nhạc không lời của những chú chim nghe thật vui tai. Tôi coi cây bàng như là người bạn thân thiết nhất của tôi. Tôi nhớ có lần mắc lỗi và bị cô giáo phạt tôi đã ra gốc bàng ngồi dãi bày hết những tâm sự. Dường như nghe chuyện buồn của tôi bàng cũng biết, chả nói gì nhưng tôi cũng phần nào hiểu được bàng đang đồng cảm cho tôi. Cây bàng cũng như cuốn nhật kí giữ bí mật cho tôi mà không bao giờ bị lộ.
Bên cạnh đó, cây bàng còn có rất nhiều những công dụng khác nhau. Cây bàng là nơi che nắng, là nơi trú mưa của mỗi con người, nó còn dùng để làm đồ mĩ nghệ đồ dùng sinh hoạt trong cuộc sống của mỗi người, vừa để gói bánh, là vật dụng để đốt mỗi khi mưa gió kéo dài. Tụi nhỏ chúng tôi còn nhặt những quả bàng để ăn. Quả bàng chín vàng, thoang thoảng hương thơm, khi ăn hết lớp bên ngoài chúng tôi còn đập ra để ăn những cái nhân bên trong, nó bùi bùi, béo ngậy như những hạt lạc. Được thưởng thức hương vị của bàng thì tôi cảm thấy thật thú vị làm sao.
Năm tháng qua đi, cây bàng vẫn còn đó, vẫn dõi theo chúng tôi nô đùa, chạy nhảy, vẫn là người bạn gần gũi thân thiết nhất đối với con người. Mai này dù có xa mái trường thân yêu thì hình ảnh cây bàng vẫn in đậm trong tâm trí tôi với biết bao kỉ niệm đẹp.
Tả cây bàng Mẫu 3
Tuổi thơ tôi gắn bó với cây bàng cổ thụ. Tôi nhớ những lần trốn nắng, trú mưa trong sự chở che hào phóng của tán bàng, những lần thưởng thức mùi vị ngọt chát hấp dẫn của quả bàng chín, những lần nhấm nháp vị bùi bùi khó tả của nhân quả bàng… 10 năm trước, tôi thêm mắm thêm muối vào bài văn tả cây bàng của mình. Đại ý, cây bàng ấy là nơi tôi và bạn bè thường hay chơi đùa quanh cây bàng, tán lá che rợp cả một góc sân, chúng tôi vẫn ngồi dưới gốc cây để truy bài trong những chiều hè nóng nực,… Thật ra, chỉ có nó và tôi, tôi và nó trong những buổi chiều muộn ở lại trường chờ mẹ họp hội đồng. Tôi đã nhìn thấy, ngắm nghía nhiều cây bàng.
Cây bàng ở gần nhà tôi – cái cây tôi chứng kiến từ lúc nó còn là cây non, đến lúc nó cao bằng tôi, và bây giờ khi nó trở thành cây bàng to lớn với ba bốn tầng lá. Cây bàng ở trường đại học, rất gần với ô cửa sổ lớp tôi, thỉnh thoảng tôi vẫn nhìn vẩn vơ ra ngoài cửa sổ, nhìn những tia nắng mùa thu lọt qua tán lá. Nhưng tôi nhớ cây bàng ở trường tiểu học. Cây bàng nhỏ bé, gầy guộc nơi cuối sân trường. Đã rất lâu rồi, tôi không viết một bài văn miêu tả. Đã rất lâu rồi, tôi chưa trở về trường tiểu học. Tôi thích nhất là vào tiết rét lộc vào cứ tháng 2 âm lịch, theo cách phân chia mùa đông của các cụ nhà ta: tháng giêng rét đài, tháng hai rét lộc, tháng ba cộc rét. Vào thời điểm ấy, những lộc bàng râm ran như thể đang mời nhau, gọi nhau mọc, gọi nhau lớn cho kịp phủ kín cành vào đầu mùa hạ.
Có thể nói: lá bàng (cũng giống như một số cây khác thuộc họ nhà xoan) có biểu hiện rõ nhất về sự chuyển mùa nếu như có một ai đó chịu khó quan sát sự phát triển và tàn lụi lẫn sự đổi thay màu lá của nó. Có lẽ vì thế mà từ bao đời nay, đám trẻ hay lưu luyến mấy câu trong lời một vài bài hát: Mùa đông lá đỏ, mùa hạ lá xanh… như một điệp khúc chào đón mùa hè quay trở lại (sau này tôi mới biết đây là phần mở đầu trong ca từ một ca khúc của nhạc sĩ Hoàng Vân viết cho thiếu nhi vào những năm 60, 70 của thế kỷ trước).
Có một nhà thơ, trong khi nhìn ngắm mùa đông, nhìn ngắm màu đỏ của lá bàng mà đã viết được một bài thơ thật xúc động: Vẫn gió bấc căm căm/ Vẫn mơ hồ mưa bụi/ Vẫn những lá bàng uốn cong mình mà cháy/ Đỏ như khi phải từ biệt bầu trời/ Anh chẳng biết thế nào để yêu em thêm nữa/ Khi mùa đông tới gần… Nhưng đến năm tôi hai mươi ba tuổi thì cây bàng cổ thụ ấy không còn nữa. Vì lấy đất dành cho sự mưu sinh, người ta đã triệt hạ nó. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự trở về đứng trên mảnh đất từng gắn bó với cây bàng cổ thụ mà lòng không khỏi xót xa, tiếc nuối. Trong lòng tôi tự dưng thấy trống trải thiếu thốn…
Bây giờ, cứ mỗi khi nhìn thấy lá bàng đỏ rực lên sau khi hoàn tất chức phận của mình, để mà rụng về gốc, trong buổi giao mùa, tôi lại nao nao nhớ cây bàng cổ thụ. Cũng phải, vì nó là một phần kỷ niệm không thể thiếu trong khoảng trời thơ ấu và đáng nhớ của chúng tôi.
Tả cây bàng Mẫu 4
Ánh nắng mùa xuân ấm áp vui tươi ghé thăm mọi người, mọi vật. Cây bàng ở sân trường tôi cũng vậy, dưới nắng xuân, nó đang sung sướng ngắm những giọt sương sớm còn đang đọng trên lá.
Cây bàng đã “cao tuổi“ rồi! Rễ nó nổi lên mặt đất, ngoằn ngoèo như những con trăn hiền lành. Thân cây mới gọi là “đại lão”, phải vài ba đứa chúng tôi mới ôm xuể. Thỉnh thoảng, tôi lại bắt gặp vài cục u bướu lồi lõm, to tướng, vỏ nó đã già khô, có những chỗ đã xanh rêu, mốc meo nhưng trong lớp vỏ ấy là dòng nhựa dồi dào sức sống…Xuân về cho cây bàng tấm áo mới. Trên các cành cây, những chồi non nhú ra, e ấp như ngọn lửa xanh gọi đến bao nhiêu là chim chóc, ong bướm.
Rồi xuân đi, hạ sang. Từng đàn ve về tụ họp, râm ran bàn tán chuyện mùa thi. Cây bàng xòe tán rộng ra bốn phía y như một chiếc ô khổng lồ che nắng cho lũ học trò tinh nghịch chúng tôi. Trong cái tán lá ấy, lấp lánh những chùm quả vàng ươm, ngọt lịm, đung đưa cho cặp mắt học trò thèm muốn. Sau cơn mưa đầu mùa hạ, cây bàng như xanh tươi hơn. Và thật bất ngờ, thú vị khi một lần đến đón tôi, bố tôi kể rằng chính dưới gốc cây này ngày xưa bố từng say sưa những ván bi quyết liệt. Bố tôi đã từng giấu những viên bi có được trong các hốc cây lõm vào như cái hang kia. Thu về, cây bàng trầm tĩnh, nghiêm trang như một người lính. Giờ đây, lá bàng chỉ còn là một màu đỏ ối đẹp tựa bức tranh sơn mài. Đông sang, những chiếc lá cuối cùng từ biệt thân mẹ cằn cỗi chuẩn bị cho một sự hồi sinh mới…
Ôi! Cây bàng – người lính gác trung thành – một kho báu chứa đầy kí ức tuổi thơ – một hình ảnh mãi mãi khắc sâu trong trái tim tôi.
Tả cây bàng Mẫu 5
Những ai đã từng đi học chắc hẳn không thể nào quên ngôi trường của mình. Từng tán lá hàng cây sẽ luôn nằm trong kí ức của người đó. Bàn ghế, bảng đen, lớp học,.. những cảnh sắc khuôn viên sân trường không phải là những gì đó quá xa lạ đối với bất cứ ai đã từng ngồi trên ghế nhà trường. Và hình ảnh cây bàng sừng sững xòe tán lá cũng như vậy.
Cây bàng được trồng nhiều ở khuôn viên trường học. Bởi những đặc điểm của nó phù hợp với khuôn viên trường. Cây bàng lớn rất nhanh, phát triển cực kỳ tốt. Vẫn còn nhớ từ khi tôi bắt đầu đi học, cây bàng đã to lớn lắm rồi. Nó cao vượt cả nóc trường tôi. Thân cây bàng xù xì cong queo chứ không thẳng đứng như cây bạch đàn. Thân cây bàng cũng to mấy vòng người ôm. Cây bàng ít cành tán, lên đến gần ngọn, cành mới bắt đầu đâm ra như những cánh tay vươn ra để đón nắng mặt trời. Chính vì lẽ đó mà cây bàng che phủ cả một góc sân giữa ngày hè oi ả, để chúng tôi có thể ngồi nghỉ chân dưới tán lá bàng rộng.
Lá bàng xòe rộng như cái quạt mo của bà. Lá bàng mọc thành từng cụm, từng cụm với nhau. Lớp lá này chồng lớp lá khác không để lọt bất kỳ tia nắng nào xuống mặt sân. Lá bàng cứ xanh rờn trong nắng hạ mặc cho cái nắng ngoài kia có oi ả thế nào. Mùa hè là mùa lá bàng phát triển nhanh nhất, xanh nhất. Vào mùa đông, cây bàng rụng lá trơ trọi chỉ còn lại những cành khô đen sừng sững giữa trời đông. Nhưng chỉ cần chớm xuân, những búp lá non đã đâm ra tua tủa đỏ chót. Lúc còn nằm trong búp non, chưa ào ra đón lấy khí trời xuân sang, lá bàng non cứ nhọn hoắt màu đỏ gạch mơn mởn sức sống. Chừng như chỉ cần một cơn mưa xuân chúng sẽ túa ra, phát triển, như nhựa sống đang tràn về.
Lại bắt đầu một chu trình sống mới, xuân rồi sang hạ lại sang thu. Mùa thu đến là mùa cây bàng đơm hoa kết quả. Hoa bàng mọc thành từng chùm nhỏ li ti giống như hoa xoài. Chúng mọc ra từ những búp, ngọn cây, chùm lá xanh rờn xòe ra xung quanh lại thêm hoa bàng nở, hoa bàng có màu vàng càng làm cho cây bàng thêm rực rỡ. Hoa bàng rất dễ rụng, chỉ cần một đợt gió nhỏ, làn gió nhẹ lướt qua, hoa cũng có thể rụng. Những bông hoa li ti rụng xuống vàng cả một góc sân.
Hoa tàn là lúc quả đâm ra. Quả bàng có hình bầu dục. Lúc mới thành quả, quả bàng nhìn rất cứng, có thể cảm nhận được điều đó khi nhìn thấy những quả bàng xanh rì. Đợi chúng to hơn một chút, chúng tôi sẽ lấy xuống đập ra để ăn cái nhân của quả bàng. Quả thực nếu ai đã trải qua một thời gian như thế mới thấy thèm cái hương vị ấy một lần nữa. Hoặc là chúng tôi sẽ hái xuống để cốc đầu nhau. Lúc quả bàng còn xanh non, nhân của nó rất cứng, cốc đầu nhau rất đau, đau điếng người sưng u trán. Nhiều hôm không tránh được bị bạn cốc nhiều về sưng u một cục tròn thế lại bị mẹ mắng cho một trận, nhưng hôm sau vẫn trêu đùa nhau.
Quả bàng khi chín dần chuyển sang màu vàng. Quả chín rồi, lớp màu vàng ấy lại có vị ngọt ngọt thơm thơm. Lũ học trò nghịch ngợm chúng tôi lại hái xuống ăn. Lá bàng chúng tôi hái xuống làm quạt khi trời nóng, quả bàng chúng tôi nghịch ngợm, thân bàng chúng tôi chơi trốn tìm. Cây bàng đã gắn liền với những trò chơi của tuổi thơ tôi. Làm sao có thể quên được hình ảnh loài cây gắn liền với những năm tháng học sinh thơ ngây, tinh nghịch.
Cây bàng, một loài cây được trồng phổ biến trong khuôn viên trường học. Đâu chỉ làm đẹp cho khuôn viên trường, cây bàng còn là trò chơi, là bóng mát, là thức quả ngon lành của chúng tôi mỗi dịp tựu trường. Cái không khí nô đùa dưới bóng cây cùng bạn bè, những lần bị cốc sưng u đầu rồi cả khi thưởng thức cái hương vị quả bàng… Tất cả sẽ luôn là kí ức đẹp trong tâm trí tôi.
Tả cây bàng mẫu 6
Trường em thấp thoáng sau những tán cây đại thụ: những rặng xà cừ cao tít, tán lá xum xuê rung rinh theo gió, những cây phượng với rực rỡ sắc đỏ khi vào hè và đặc biệt đó là cây bàng với tán bàng rộng khắp trải bóng mát khi hè về, và không biết từ bao giờ cây bàng đã trở thành người bạn thân thiết với lũ trẻ chúng em.
Từ khi bước chân vào mái trường thân yêu này, cây bàng đã ở đó, đứng hiên ngang trước sân, trải qua bao mùa mưa gió và em cũng lớn dần lên còn cây bàng thì càng già đi. Thân bàng xù xì những ụ, nhưng to và vững chắc. Gốc bàng nổi hằn những cái rễ to lên trên mặt đất. Em từng hỏi mẹ tại sao rễ bàng lại to và oằn đến thế. Mẹ nói đó là sức nặng của thời gian, của nắng mưa gió bão, chúng phải oằn mình chống cự để cây bàng có thể xanh tốt như bây giờ.
Cây bàng luôn làm em thích thú mỗi khi lơ đễnh nhìn ra cửa sổ, cái màu xanh mướt khi mùa xuân gần qua mùa hè gần tới làm dịu mắt em.Tán bàng che ngợp cả nắng mùa hè tạo thành chiếc ô dù màu xanh thiên nhiên mà em có thể chơi thỏa thích dưới sân cùng các bạn. Các bạn nam thì bắn bi dưới gốc, các bạn nữ chơi chuyền chắt hay nhảy dây. Tất cả đều cười vui vẻ và khoái trí dưới sân. Còn em, em thích ngắm nhìn những tia nắng xuyên qua kẽ lá tinh nghịch đùa giỡn, trốn tìm cùng nhau.
Mùa đông tới cây bàng lại trở về dáng vẻ khẳng khiu. Khi mà những chiếc lá đỏ ối rụng gần hết, làn gió mùa heo hút thổi qua, chỉ còn vài chiếc lá đỏ còn lại trơ trọi và đơn độc, lũ học trò chúng em vẫn nô nghịch dưới gốc bàng nhưng em biết cây bàng phải chịu đựng lạnh giá mùa đông, chiếc áo ấm xanh mướt đã chẳng còn nữa. Cây bàng lẻ loi mùa đông là thế, nhưng khi mùa xuân tới, những búp non xanh bắt đầu hé chào nắng. Những búp non ấy cứ dần nở rộ tạo thành lá bàng một ngày một to và thời gian trôi đi cây bàng lại khoác thêm mình bộ áo mới lộng lẫy.
Những chùm hoa li ti như sao xa ấy vàng điểm vàng thật đẹp mắt rồi những chùm hoa ấy lại tạo quả. Quả bàng xanh, rồi dần dần chín vàng lấp ló sau tán lá. Lũ trẻ chúng em thích ăn quả bàng ngọt thơm đặc biệt là bàng nếp thì còn ngậy và bùi nữa.
Cây bàng đã cùng chúng em lớn lên cùng chúng em vui đùa, cùng chúng em học ngày qua ngày. Nghỉ hè sân trường vắng một mình cây bàng đứng trơ trọi. Gió tinh nghịch làm rung rinh tán lá. Hay cây bàng già đang đứng cười hiền và vẫy chào tạm biệt chúng em hẹn sau một kì nghỉ dài gặp lại. Em sẽ rất nhớ cây bàng già ấy.
Tả cây bàng mẫu 7
Ngay giữa sân trường em sừng sững một cây bàng. Em không biết cây được trồng từ bao giờ? Bao nhiêu tuổi? Em chỉ biết rằng khi em cắp sách tới trường thì đã có cây bàng này đang che mát một khoảng không gian.
Nhìn từ xa, cây bàng như một cái ô khổng lồ. Thân cây to bằng một vòng tay em. vỏ cây xù xì, nham nhám. Nhưng có ai biết rằng trong lớp vỏ cây sần sùi ấy là dòng nhựa mát lành đang dạt dào tuôn chảy để nuôi cây. Nhờ chất màu luôn vận chuyển trong cây mà cây mỗi ngày một lớn, nhiều cành tỏa ra các phía. Cành lớn vươn dài ra xa, cành nhỏ tua tủa xung quanh, cành nào cũng có lá.
Những chiếc lá non đầu cành mỏng manh, xanh mướt một màu. Lá già xanh sẫm hơn, dày dặn hơn, to như bàn tay người lớn. Gặp làn gió nhẹ thoảng qua, lá bàng trò chuyện rì rào, trông chúng mới thật là đầm ấm. Những chiếc lá khô sắp sửa lìa cành, chúng lại càng rạt rào xao động. Mùa thu, lá có màu đỏ sẫm rồi từ từ cong lại dần. Nhìn lá đỏ, em cảm thấy sốt ruột vô cùng, nhưng em đâu nghĩ rằng đó là sự hi sinh cao cả, lá già đang nhường chỗ cho lộc non chào đời, tiếp tục duy trì sự sống.
Mùa đông, cây trụi lá, cành khẳng khiu, nhưng bên trong những cành ấy có những lộc non đang giấu mình đợi ngày vươn lên; bắt tay vào nhiệm vụ mới đang chờ. Mùa xuân, cây đâm chồi nảy lộc. Lá non e ấp vươn lên rồi trưởng thành. Bàng ra hoa, những đài hoa xanh mỡ màng hé nở, hoa khoe vẻ đẹp dưới nắng xuân. Hoa màu xanh, nhỏ li ti kết từng chùm. Có lúc những bông hoa bé tí rơi xuống gốc, rơi trên vai các học trò như lưu luyến sợ phải chia tay, vì sắp đến mùa hè.
Rồi hoa trên cành cũng thi nhau khép miệng và bắt đầu kết trái. Trái non màu xanh, cùng màu với lá. Ngày hè, sau những giờ sinh hoạt đội ở trường, chúng em thường tụ tập dưới gốc bàng để trò chuyện, nhìn lên những vòm cây xanh um để ngóng chim về và tìm quả chín. Không phụ lòng lũ nhỏ chúng em, những quả bàng chín vàng sẫm lộp độp rơi xuống gốc, chúng em thi nhau nhặt quả vàng. Quả bàng chín ăn vừa béo vừa bùi.
Ôi! Cây bàng thân yêu! Loài cây đã cho chúng em nhiều kỉ niệm. Cây bàng thân thiện với trường với lớp. với tuổi thơ. Cây bàng làm cho ngôi trường em thêm tươi đẹp, thêm đáng yêu, đáng quý. Cây bàng như người bạn tâm giao của chúng em. Em mong cây bàng luôn mãi mãi xanh tươi.