Đề bài: Em hãy viết bài văn tả cảnh dòng sông quê hương em (nơi em sinh ra, nơi em đang sống).
***
Hướng dẫn lập dàn ý bài văn tả dòng sông
I. Mở bài: Giới thiệu tổng quan về con sông
– Con sông quê em uốn lượn bao quanh lấy thành phố.
– Tuổi thơ em lớn lên gắn liền với con sông.
II. Thân bài: Tả chi tiết về dòng sông
1. Tả dòng sông buổi sớm
– Mặt sông phẳng lặng không một gợn sóng. Trời còn tờ mờ sáng, những hạt sương đêm còn bao phủ khắp không gian, mặt sông trở nên lấp lánh hơn.
– Bên kia sông, bãi mía lấp ló xanh mờ.
– Bên bờ sông, vài chiếc thuyền chài thắp lên những ngọn đèn dầu. Có những bác chài vừa mới kéo lưới, giờ là lúc để nghỉ ngơi.
– Một vài chiếc thuyền bắt đầu ra khơi, tiếng mái chèo khua xuống nước nghe lao xao.
– Những tiếng người gọi nhau í ới làm phá tan bầu không khí tĩnh lặng của buổi sớm bên bến đò ngang.
– Mặt trời bắt đầu lên cao, ánh nắng chiếu xuống mặt nước khiến cho dòng sông trở nên lấp lánh hơn. Nước sông xanh biếc mang theo phù sa trôi xuôi theo dòng nước.
– Mặt trời soi mình trong nước, bầu trời cũng đổ bóng xuống lòng sông.
– Thi thoảng, mặt sông nhấp nhô gợn sóng khi có một cơn gió từ đâu thổi lại.
– Bên bến sông, người người qua lại tấp nập.
2. Tả cảnh sông buổi trưa
– Sông xanh thẳm, khi chảy bên cạnh làng lúc hiền hòa lúc lại mạnh mẽ.
– Mặt sông ban ngày thì lấp lánh ánh nắng, soi bóng hàng tre và những cây bên đường.
– Thỉnh thoảng xuất hiện những con cá tung tăng bơi lượn và vươn lên khỏi mặt nước.
– Khung cảnh thanh bình, nên thơ.
3. Tả cảnh sông buổi chiều
– Những buổi chiều hè, người dân sống quanh sông thường ùa xuống sông tắm mát.
– Dòng sông uốn lượn như một dải lụa bao quanh thành phố và ôm trọn tất cả vào lòng.
– Những tia nắng mặt trời dịu nhẹ chiếu xuống lòng sông.
– Hai bên bờ, tiếng chim hót vang lên nghe thích thú, vui tai.
– Dưới ánh chiều nhá nhem, dòng sông càng trở nên đẹp đẽ và thơ mộng hơn bao giờ hết.
III. Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em về dòng sông
– Dòng sông gắn liền với tuổi thơ của em, là nơi lưu giữ những kỉ niệm êm đẹp của tuổi thơ.
– Dòng sông tạo nên vẻ đẹp cho quê hương. Dù đi đâu em cũng sẽ nhớ về dòng sông tuổi thơ.
Những bài văn hay chủ đề tả cảnh dòng sông quê em ngắn gọn, dễ hiểu nhất
Bài số 1:
Hình ảnh cây đa, bến nước hay con đò đều là những hình ảnh vô cùng quen thuộc của làng quê. Đối với em cũng vậy, mỗi khi đi đâu xa, em lại nhớ về con sông quê em.
Dòng sông ấy rất đẹp! Vào buổi sáng sớm khi ông mặt trời thức dậy ban phát những đồng tiền vàng đầu tiên xuống mặt nước, dòng sông yêu kiều khoác lên mình tấm áo màu hồng đào đẹp tuyệt. Trưa đến, dòng sông khoác lên mình tấm áo màu thiên thanh tao nhã như phản chiếu bầu trời bên kia trái đất. Dòng sông lười biếng ngắm nhìn một vài gợn mây trắng lững lờ trôi, trò chuyện cùng nắng cùng gió và cùng với những hàng liễu xanh rủ bóng mát xuống mặt sông.
Chiều về, dòng sông thay tấm áo màu thiên thanh tao nhã thay vào đó là tấm áo màu đỏ cam rực rỡ của ánh hoàng hôn cuối ngày, trông dòng sông lúc này kiêu sa và quý phái hệt như một nàng công chúa. Màn đên dần buông xuống, dòng sông khoác lên mình chiếc áo nhung đen tuyền huyền bí đính hàng vạn ngôi sao lấp lánh như những viên pha lê tinh xảo. Bầu trời còn ưu ái cài vào ngực áo một chiếc huy hiệu là mặt trăng màu bạc tuyệt đẹp.
Em rất yêu con sông quê em. Dù sau này có đi đâu xa, em vẫn sẽ luôn nhớ về hình ảnh dòng sông hiền hòa ôm ấp lấy xóm làng trù phú, thân thương.
Bài số 2:
Quê hương xinh đẹp của em được bao quanh bởi dòng sông Hương thanh bình và êm ái. Mọi hoạt động của mọi người luôn được diễn ra trên dòng sông, nó là phần không thể thiếu. Dòng sông cũng là một người bạn thân thiết đối với em.
Hàng ngày, em thường cũng bố ngắm cảnh, ngắm mọi hoạt động của mọi người diễn ra trên sông. Xa xa, những con thuyền đang ẩn hiện, những bóng người đang in bóng tạo nên một cảnh tượng vô cùng xinh đẹp. Dòng sông uốn lượn như một tấm lụa quanh co trải dài đến tận chân trời. Đẩy những cánh buồn ra khơi,cùng những khóm lúc bình trôi nhè nhẹ, hòa cùng những điệu hát hò vang mừng ngày sớm mai, mừng một ngày làm việc bắt đầu.
Càng về đầu giờ chiều, dòng sông bổng trờ nên thật thanh bình. Dòng nước cứ nhẹ nhẹ trôi, tinh nghịch, các cơn sóng cũng trở nên lười không muốn vỗ, chỉ nghe những tiếng soàn soạt lướt êm. Những cụm lục bình cũng buồn muốn đi tránh nắng nên cứ tụ lại xung quanh những chỗ có bóng cây. Nhưng mặt nước lại trở nên đẹp diệu kỳ, như ngàn viên ngọc đang chiếu sáng bởi những tia nắng đang đổ xuống. Làn gió cứ thổi nhẹ nhẹ đẩy nhẹ những đám lau xung quanh, và kéo theo hơi mát của sông vào xóm nhỏ của em. Tiếng mẹ ru con cũng trở nên hay hơn bao giờ hết, những vườn cây trái ven sông đang rũ những trái ngon quả ngọt rì rào cùng gió. Còn cảnh nào đẹp hơn lúc này. Nằm võng và nhìn ra dòng sông quê hương, em thấy thích thú và thoải mái.
Em cảm thấy thật may mắn vì được sinh ra tại quê hương mình, nơi có con sông Hương huyền ảo chảy qua. Sông ơi, hãy mãi đẹp như thế, hãy mang nhiều hơi mát, nhiều cá, nhiều nước cho quê hương nhé. Em sẽ luôn yêu quý dòng sông Hương xinh đẹp này.
» Xem thêm: Top bài văn tả quê hương em lớp 3 hay nhất
Bài số 3:
Càng ra xa bến cảng, cảnh dòng sông càng thanh bình và êm đềm. Mặt sông uốn lượn như một tấm vải lụa trải dài đến xa tít chân trời, vắng bóng tàu thuyền nên sông cũng ít sóng đi, chỉ nghe soàn soạt vài tiếng sóng vỗ bờ.
Những cụm lục bình đâu rồi nhỉ? Có lẽ chúng thấy mình quá nhỏ bé trước cảnh sông nước bao la nên đã trốn đi. Mặt trời đã chiếu những tia nắng gay gắt, mặt sông lấp lánh như được dát muôn ngàn viên pha lê. Ô kìa, những chiếc thuyền đánh cá, chở hàng buôn bán lặng lẽ đậu giữa dòng sông như đang ngẫm nghĩ điều gì đó. Bến cảng đã thưa dần, thấp thoáng đây đó những ngôi nhà cao tầng trong làn sương mờ mờ ảo ảo. Bên kia, nhà cũng ít lại, những vườn cây trái xanh um chạy dài ven bờ sông. Gió lùa qua lá cây xào xạc, tràn xuống mặt nước mát rượi. Đứng trước sông nước mênh mông, em thấy lòng mình nhẹ lân lân làm sao!
Một số bài tả dòng sông quê hương đạt điểm cao trong các kỳ thi
Bài số 1: Tả cảnh sông Hậu hiền hòa vùng đất Cần Thơ
Vùng đất Cần Thơ đã gắn bó với em rất nhiều năm, nó như một phần không thể thiếu trong tâm trí em. Cần Thơ có rất nhiều cảnh đẹp như Bến Ninh Kiều, cầu Cần Thơ, chợ nổi Cái Răng cùng với những đặc sản và quả chín thơm. Nhưng rất gần gũi nhất với những người dân Cần Thơ đó là hình ảnh con sông Hậu hiền hòa ở Bến Ninh Kiều.
Con sông chạy dài như bất tận,dáng uốn lượn quanh co, mềm mại như tấm vải khổng lồ. Buổi sáng, mặt hồ phẳng lặng, dòng sông thấp thoáng trong một vẻ yên tĩnh lạ thường. Hai hàng cây còn đang nghiêng mình chìm trong giấc ngủ. Sương mù giăng trên mặt nước làm dòng sông trở nên huyền ảo như đang ngủ trong tấm chăn sương êm ắm. Ông mặt trời thức dậy, phá tan màn sương sớm bằng những tia nắng sắc nhọn. Dòng sông bừng tỉnh. Nó đã thay chiếc áo ngủ bằng chiếc áo khoác màu hồng đào lấp lánh kim tuyến. Nước sông lại ánh lên những gợn màu hồng hồng bởi những tia nắng đang nhảy múa đâu đó trong không trung mà mất đà ngã xuống dòng sông tạo nên sắc màu ấy. Hàng dừa tỉnh giấc nghiêng mình xuống mặt nước để chải lại mái tóc của mình. Dòng sông cần cù chảy đưa thuyền bè xuôi ngược đi đến khắp các vùng miền trải dọc trên đất nước Việt Nam. Những chú chim hót ríu rít như đang vui cùng dòng sông. Buổi trưa nóng nực đã kéo đến, hàng vạn tia nắng nhảy nhót trên mặt sông. Sông thay chiếc áo màu hồng đào bằng chiếc áo vàng óng ánh như mật ong. Dòng sông trở nên phẳng lặng nằm im. Phải chăng nó cũng đang cảm thấy cô đơn vì không được đùa giỡn với đám trẻ nhỏ. Đâu đó chỉ nghe được tiếng tàu chạy. Mọi vật như đều nghỉ ngơi trong tiếng ru trầm ắm của gió. Bởi những tia nắng chói chang nên nếu nhìn từ xa con sông như một một dòng lửa đỏ rực. Buổi chiều đã vội vã đến, những tia nắng đã bắt đầu tắt, mặt trời đã lùi dần về phía xa. Sông có một vẻ đẹp rất diệu kì vào buổi chiều. Dòng sông như sẫm lại, những đám mây bồng bềnh trôi, chị gió dạo bước và cùng vui đùa trên sông như không biết mệt mỏi. Trên mặt sông, lục bình cùng với vài nhánh tre nhẹ nhàng trôi. Tiếng nói cười đã bắt đầu rộ lên làm dòng sông cảm thấy bớt cô đơn hơn. Tối đến, dòng sông êm ả khoác chiếc áo tím lấp lánh. Đây cũng là lúc vui sướng nhất của con sông Hậu. Mọi người cùng nhau đi ngắm dòng sông, thăm tượng Bác cùng với những ly nước hoặc một loại thức ăn nào đó. Khi có trăng lên con sông càng đẹp hơn. Trăng như một cái bát vàng thật to trôi trên mặt nước. Ánh sáng của đèn đường chiếu xuống mặt nước làm con sông trở nên huyền ảo. Đâu đó có vài chiếc du thuyền qua lại trên con sông. Bây giờ , ở Cần Thơ chắc sẽ không có nơi nào vui hơn Bến Ninh Kiều này. Mỗi mùa con sông đều có một vẻ đẹp riêng . Đối với em con sông Hậu đẹp nhất là vào buổi sáng mùa xuân . Vào những ngày mùa xuân, dòng sông chảy hiền hòa, từng đoàn thuyền đánh cá giong buồm thả lưới. Tiếng hò kéo lưới vang lên xáo động khắp cả mặt sông. Những ngư dân với khuôn mặt nhuộm màu năng gió, nhưng rạng ngời, hạnh phúc đang quay về với khoang thuyền chất đầy tôm cá sau một ngày làm việc vất vả. Dòng sông dịu dàng đưa những conthuyền trôi. Hai bên bờ những hàng cây vui tươi như đang vui cùng những đoàn thuyền chở đầy cá . Mọi thứ đều tươi hẳn lên vào ngày xuân . Con sông luôn giữ được cho mình màu xanh biếc. Nhưng tiếc thay, màu “xanh” của con sông nay dần biến mất. Những người hành động thản nhiên vứt rác của con người làm cho nước sông không còn một màu xanh trong mà là một màu xanh đen, không phải là phù sa mà là của chất độc hóa học đổ về. Rồi sự vô ý thức của con người khi xem dòng sông là một bãi chứa rác. Biết bao nguy hiểm do bệnh tật đang chực chờ con người khi dần không còn hưởng được dòng nước trong lành từ các dòng sông trong tương lai. Em đã tận mắt thấy một việc làm xả rác bừa bãi của mọi người. Vào một buổi chiều khoảng trước vài tuần, em cùng ba mẹ đi chơi ở Bến Ninh Kiều. Đi một hồi thì gia đình em nghỉ chân ở băng ghế đá. Trước mắt em là con sông Hậu hiền hòa chảy nhẹ nhàng , đột nhiên em thấy một bịt rác của ai đó trôi lơ lửng dưới sông. Gần chỗ em ngồi thì có các anh chị sinh viên đứng ở hàng rào chắn của sông. Các anh chị ăn, uống rồi thản nhiên vứt rác xuống sông rồi đi. Nhìn những hành động đó em cảm thấy con sông sẽ rất buồn. Em cứ tự nghĩ: “Có thùng rác mà sao mấy anh, chị đó không vứt mà vứt. Ngoài những việc làm vô ý thức đó ra, có những người còn tụ tập mua, bán ở lề đường. Mọi người kêu la gọi khách vào làm cho em cảm thấy nó đã làm mất mỹ quan của Bến Ninh Kiều. Em cảm thấy những tấm biển cấm buôn bán không có hiệu lệnh gì. Không biết con sông sẽ nghĩ sao về những hành động này?”
Con sông Hậu này như một người bạn của Cần Thơ. Con sông đã là một hình ảnh khongo thể thiếu khi nhắc đến Cần Thơ. Em yêu sông lắm, em mong mọi người sẽ có ý thức hơn trong việc xả rác bừa bãi cũng như những việc bán hàng lấn chiếm lề đường để trong tương lai con sông luôn là một dấu ấn trong lòng của những du khách khi đến thăm Cần Thơ.
» Đọc thêm: Kể về một ngày hội ở quê em
Bài số 2:
Quê hương! Hai tiếng gọi đó sao mà thân thương chi lạ! Quê hương đối với em chính là hình ảnh của làng quê thân thuộc và một trong số đó là hinh ảnh của dòng sông êm đềm chảy.
Dòng sông này rộng tầm khoảng ba ki-lô-mét, dài bao nhiêu em chẳng rõ, lòng sông rất rộng đủ cho thuyền bè qua lại như mắc cửi. Hai bên bờ, những thảm xanh mát trải dài bất tận cùng với những hàng liễu xanh rủ bóng xuống mặt sông. Dòng sông này đặc biệt hơn những dòng sông khác ở chỗ bốn mùa nước sông luôn có màu hồng đào đẹp mắt. Từ xa nhìn lại dòng sông trông hệt như một dải lụa đào mềm mại ôm ấp lấy xóm làng trù phú thân thương.
Dòng sông này mỗi năm cung cấp cho làng em một lượng nước rất lớn phục vụ cho trồng trọt và sản xuất. Nhờ lượng phù sa lớn trong nước nên cây trồng nơi đây luôn xanh tốt. Dòng sông cũng cho làng em một lượng thủy sản lớn bao gồm rất nhiều loài cá nước ngọt, tôm nhỏ…phục vụ cho đời sống của một bộ phận người dân làng nghề chài lưới. Mỗi buổi chiều hè, em lại cùng những người bạn ra sông tắm mát, đùa vui.
Em rất yêu con sông quê em. Mỗi khi đi xa trở về làng, em đều nghĩ ngay đến hình ảnh con sông hiền hòa này.
Bài số 3:
Quê hương” – hai tiếng nghe sao thân thương chi lạ! Quê hương là nơi đã có nhiều kỉ niệm đẹp với chúng ta. Với mỗi người quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều no gió bay cao trên bầu trời xanh thẫm… Còn quê hương của em là ngôi làng nhỏ với dòng sông hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu.
Từ lúc còn bé, em đã thích sông (nhà em ở cạnh dòng sông). Em thường ngồi ở bờ sông ôn bài, vẽ, có khi còn làm thơ nữa hoặc là ngắm sông. Quả thật dòng sông quê em đẹp lắm. Sáng sớm, em đi học ngang qua chiếc cầu bắc trên sông. Lúc ấy, dòng sông vẫn còn phủ một màn sương mỏng, im lìm trong giấc ngủ say. Khi em đi học về, sông gờn gợn, lăn tăn như chào em. Em mỉm cười: “ừ, chào sông nhé!” vào lúc trưa hè nắng gắt, cả xóm im lặng, chìm vào giấc ngủ trưa, đế xua đi cái nóng oi ả của mùa hè, em nhảy ùm xuống sông, lặn ngụp trong làn nước mát, trong veo. Dòng sông nhấp nhô, vuốt ve, chơi đùa cùng em. Bây giờ, em đã biết bơi giỏi thế mà nhớ lại lúc trước, buồn cười quá. Lần ấy, em chưa biết bơi, muốn tắm mà chẳng dám xuống nước, chỉ quanh quẩn trên bờ. Nào ngờ trượt chân, té nhào xuống nước. Thế là uống một bụng nước no nê. Còn giờ đây, đã có lúc bạn bè ví em như con rái cá. Mà có bơi giỏi thế mới có thể chơi đùa cùng sông chứ, phải không sông? Em chơi đùa thỏa thích, vớt lục bình cài lên mái tóc sũng nước. Bông hoa tim tím còn vương những giọt nước long lanh thật đẹp. Quà của sông dành cho em đấy!
Lúc hoàng hôn, khi vầng thái dương sắp khuất sau ngọn núi, dòng sông của em mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp. Những đàn cá cũng vội vã trở về “nhà” bơi thật nhanh àm xao động cả mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp, nhất là vào các đêm trăng sáng. Trăng sáng ngời, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng, soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc, lấp lánh. Gió thổi lồng lộng, mát mẻ vô cùng. Em ngồi đó, say mê nhìn sông, nhìn dòng sông yêu dâu của em.
Thế đấy! Dòng sông quê em đẹp như thế đấy. Các bạn có thích không? Riêng em, tuy giờ đây đã xa dòng sông thân yêu, sống ở chốn thị thành xa hoa nhưng không bao giờ em quên được dòng sông. Đối với em, sông là một người bạn dễ thương, dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho em. Tối đến, hình ảnh “dòng sông bạc” lấp lánh dưới ánh trăng vỗ về, đưa em vào giấc ngủ êm đềm.