Bạn đang xem bài viết ✅ Văn mẫu lớp 9: Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ hiện nay 2 Dàn ý & 10 bài nghị luận xã hội lớp 9 hay nhất ✅ tại website Wikihoc.com có thể kéo xuống dưới để đọc từng phần hoặc nhấn nhanh vào phần mục lục để truy cập thông tin bạn cần nhanh chóng nhất nhé.

Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ hiện nay tuyển chọn 10 bài văn hay, đặc sắc nhất, kèm theo 2 dàn ý chi tiết, giúp các em học sinh lớp 9 hiểu rõ những tác hại, hậu quả khôn lường của thói ăn chơi, đua đòi.

Người ăn chơi đua đòi không có lập trường riêng, mà luôn chạy theo, bắt chước xu hướng, phong cách của người khác. Vậy mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Wikihoc.com để có thêm nhiều ý tưởng mới, ngày càng học tốt môn Văn 9.

Dàn ý nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ

Dàn ý 1

1. Mở bài

  • Giới thiệu vấn đề cần nghị luận.

2. Thân bài

– Giải thích: Thói ăn chơi, đua đòi của học sinh

– Thực trạng: Các bạn học sinh hiện nay ăn chơi, đua đòi thể hiện trên những phương diện quần áo, ăn uống, giải trí,…

– Nguyên nhân:

  • Thích thể hiện bản thân, lối sống hưởng thụ, lười lao động
  • Sống ảo, thích khoe mẽ

– Hậu quả: Tệ nạn xã hội, tha hóa nhân cách

– Giải pháp:

  • Định hướng lối sống đúng đắn từ nhà trường và gia đình
  • Bản thân mỗi bạn học sinh cần ý thức được gia cảnh thực tế

3. Kết bài

  • Khẳng định lại vấn đề. Liên hệ bản thân.

Dàn ý 2

I. Mở bài: Giới thiệu về thói ăn chơi đua đòi

Học sinh sinh viên là thời đẹp nhất trong cuộc đời mỗi chúng ta. Thế nhưng hiện nay, sự trong sáng, tươi đẹp hồn nhiên của thế hệ học sinh không còn nữa. Thay vào đó là những lời nói và hành động thô bạo, bậy bạ và những việc đua đòi thời trang hàng hiệu. Học sinh đua đòi tất cả mọi thứ, chỉ cần một ai có là nhiều bạn sẽ có. Để hiểu rõ về hiện tượng này chúng ta cùng đi tìm hiểu.

II. Thân bài: nghị luận về thói ăn chơi đua đòi

1. Giải thích thế nào là ăn chơi đua đòi

  • Sống xa đọa, xa hoa và xài những thứ xa xỉ
  • Mua sắm phung phí
  • Chơi bời không lo học hành, bỏ học
  • Xài những thứ không hợp với bản thân mình
  • Thấy người khác có gì mình cũng có cho bằng được
  • Luôn đua theo dù ba mẹ không có

2. Biểu hiện của thói ăn chơi đua đòi:

  • Học đòi người nổi tiếng ăn mệt sexy, hàng hiệu
  • Tập tành ăn chơi đi bar, đi bia rượu
  • Ăn mặc phong phanh ra đường
  • Quần áo ngắn cũn cỡn
  • Tập tành trang điểm, son phấn
  • Học đòi hàng hiệu, xe xịn

3. Tác hại của thói ăn chơi đua đòi:

  • Không hợp với lứa tuổi, mọi người xa lánh cười chê
  • Xã hội không ổn định
  • Mất cân bằng xã hội
  • hí thời gian, tiền của
  • Bị người khác coi là dị thường
  • Ảnh hưởng đến học tập và cuộc sống

4. Biện pháp phòng tránh thói ăn chơi đua đòi:

  • Bản thân có trách nhiệm hiểu những gì hợp với mình
  • Gia đình và nhà trường quan tâm đến học sinh

III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về thói ăn chơi đua đòi

  • Đây là một thói xấu
  • Chúng ta nên làm gì để tránh thói hư này

Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ – Mẫu 1

Nếu cuộc sống xưa chỉ mọi người chỉ mơ ước “ăn no mặc ấm” thì với xu thế phát triển ngày nay, mọi người ngày càng hướng tới “ăn ngon mặc đẹp”. Nhưng mặt trái của điều này là lối sống ăn chơi đua đòi của một bộ phận giới trẻ hiện nay.

Ăn chơi đua đòi là lối sống xa hoa, phung phí chạy theo thời đại, theo xu thế, theo những cái mới mẻ của xã hội. Người ăn chơi đua đòi không có lập trường riêng của bản thân mà chỉ luôn chạy theo, bắt chước xu hướng, phong cách của người khác.

Biểu hiện của sự ăn chơi đua đòi là ngay cả khi kinh tế gia đình không cho phép nhưng họ vẫn chơi bời, mua sắm quần áo, giày dép hàng hiệu. Thích vào những hàng, quán đắt tiền để thể hiện bản thân với bạn bè. Thích đua đòi, bạn bè có gì mình cũng phải có để “bằng bạn bằng bè”. Một số học sinh còn học đòi người nổi tiếng ăn mặc sexy ra đường, trang điểm “mắt xanh môi đỏ” khi đi học, họ nghĩ như vậy là nổi bật, là phong cách hơn người.

Thói đua đòi ngày nay không chỉ xuất hiện ở những người trẻ sống trong cuộc sống giàu có mà ngay cả những học sinh nghèo cũng đòi đua theo thời đại, vòi vĩnh, lừa lọc, ăn cắp số tiền mà bố mẹ dành dụm để nuôi họ ăn học.

Nguyên nhân của việc này là do ở độ tuổi đó các bạn trẻ thích được thể hiện bản thân, đẳng cấp của riêng mình nhưng họ hiểu sai cách để thể hiện bản thân nên đã đi vào con đường chơi bời, đua đòi. Một phần nguyên nhân khác xuất phát từ sự thiếu quan tâm, chỉ bảo của ông bà, cha mẹ cho nên các bạn trẻ không được quản lí đã lêu lổng với lũ bạn xấu và nhiễm thói xấu.

Thói đua đòi ảnh hưởng rất lớn đến học tập và cuộc sống của các thế hệ trẻ. Họ mải mê chơi bời, ganh đua với người khác mà quên đi học tập, thường xuyên trốn học, bỏ học. Họ vì ăn chơi mà vay nặng lãi để rồi mang về cho bố mẹ một số nợ khổng lồ khó có thể trả. Thiếu tiền, họ bắt đầu đi cướp giật, trộm cắp,…

Người ăn chơi đua đòi là u nhọt, là gáng nặng của cả gia đình và xã hội. Vì vậy, mỗi chúng ta cần nhận thức đúng và tránh xa thói xấu này, đừng dễ dàng bị bạn bè rủ rê, lôi kéo. Gia đình và nhà trường cũng phải thường xuyên quan tâm đến học sinh, con cái của mình để tránh con xa ngã, đi sai đường mà đánh mất bản thân.

Học một thói quen tốt cần rất nhiều thời gian nhưng theo một thói quen xấu lại rất dễ dàng. Cho nên, chúng ta cần bảo vệ bản thân tránh xa thói ăn chơi, đua đòi để trở thành một học sinh ngoan, có ích cho xã hội.

Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ – Mẫu 2

Thói ăn chơi đua đòi là một hiện tượng đáng phê phán trong cuộc sống hiện đại, nhưng nó đang là một tệ nạn diễn ra trong giới trẻ hôm nay. Nó chính là một thói ăn chơi đang chê trách của những người trẻ hôm nay, khi các bạn sống thiếu trách nhiệm với tương lai của mình.

Thói ăn chơi đua đòi là gì? Đó chính là cách sống của những người trẻ khi họ quen sống hưởng thụ trở thành những người chỉ biết ăn chơi, đua đòi vòi vĩnh dù hoàn cảnh gia đình của mình không giàu có nhưng luôn muốn đua đòi ăn chơi theo những bạn có tiền. Nếu thấy bạn của mình được mua sắm một món đồ hàng hiệu nào đó, thì cũng muốn tìm cách có tiền để mua cho bằng được.

Thói ăn chơi đua đòi dường như đã ngấm vào trong tâm hồn của rất nhiều bạn trẻ, khiến cho các bạn đánh mất đi lý tưởng sống đúng đắn của riêng mình. Các bạn không hiểu rõ được giá trị cuộc sống năm ở đâu mà luôn đánh giá con người qua vẻ bên ngoài của người khác. Thấy một người ăn mặc đẹp có điện thoại đắt tiền, có xe đẹp là ngay lập tức về nhà đòi bố mẹ mua sắm cho mình, mà không hiểu được hoàn cảnh gia đình mình. Nhiều ông bố bà mẹ vô cùng thương con làm mọi thứ chỉ mong con cái của mình bằng bạn bằng bè, khiến cho con cái của họ trở nên hư hỏng, quen thói đua đòi và hay đòi hỏi bắt cha mẹ phải chiều theo ý của mình. Nhiều bạn trẻ còn đang ngồi trên ghế nhà trường chưa hề làm ra tiền nhưng luôn sử dụng những món hàng đồ dùng đắt tiền, đầu tóc thì nhuộm nhiều màu quần áo, rách te tua, khuyên tai, khuyên mũi… họ tưởng như vậy là đẳng cấp, là biết ăn chơi, hưởng thụ cuộc sống còn những người ăn mặc giản dị, chăm chỉ học hành là những kẻ nghèo hèn, cù lần dốt nát.

Nhiều bạn cho đó là mốt và thường chạy theo mốt một cách lố lăng mà không biết nó có hợp với mình hay không. Các bạn đó chưa làm ra tiền chỉ quen dùng tiền của cha mẹ, mà cha mẹ các bạn kiếm tiền cũng đâu có dễ dàng gì, đáng lẽ làm phận con chúng ta phải biết thương bố mẹ chia sẻ những khó khăn với cha mẹ của mình. Nhưng các bạn đó lại không thấu hiểu những nhọc nhằn mà cha mẹ phải gánh nặng trên đôi vai. Họ thường trốn học rủ nhau đi ăn chơi, đua xe, chơi game…

Nhiều người con nhà giàu được cha mẹ cưng chiều thành những cậu ấm cô chiêu, được cha mẹ mua cho những món hàng đắt tiền từ nước ngoài mang vệ, nên họ cho đó là hạnh phúc và thường thể hiện đẳng cấp của mình mang ra khoe khoang với bạn bè cùng lớp. Vô tình chung nhưng bạn đó đã khiến cho phong trào đua đòi trở nên phát triển hơn, những bạn không có món hàng đó sẽ cảm thấy mình kém cỏi, không sang chảnh, không được cha mẹ yêu thương, thiếu may mắn trong cuộc sống… Có nhiều người vì cha mẹ không có tiền để đáp ứng những yêu cầu mong muốn sử dụng hàng hiệu, ăn chơi, nên những người đó đã sa ngã vào con đường tội lỗi, trộm cắp, cờ bạc. Lúc đầu là trộm cắp của cha mẹ, sau là của người thân bạn bè hàng xóm, dần dần họ thành những con người biến chất trong xã hội.

Thói quen ăn chơi đua đòi chính là một đức tính xấu cần phải loại bỏ ra khỏi cuộc sống của thế hệ trẻ chúng ta. Chúng ta cần phải sống có ý nghĩa, sống đẹp sống có ích sống có ước mơ hoài bão như những gì ông bà ta đã dạy dỗ con cháu mình cần phải biết chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống, lá lành biết đùm lá rách, những trái tim nhân hậu luôn làm nên yêu thương cho cuộc sống tạo nên những bản tình ca đẹp giữa cuộc đời.

Khi chúng ta học một thói quen tốt nó sẽ làm cho cuộc sống của chúng ta trở nên tốt đẹp hơn, còn khi chúng ta học một thói quen xấu thì nó sẽ giết chết tâm hồn và nhân cách của chúng ta. Mỗi con người đừng nên sống hoài sống phí bởi mỗi người chỉ có thể sống có một lần mà thôi.

Tham khảo thêm:   Soạn bài Bước vào đời Kết nối tri thức Ngữ văn lớp 12 trang 45 sách Kết nối tri thức tập 2

Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ – Mẫu 3

Trong mỗi con người chúng ta, gồm có 2 mặt đó là mặt tốt và mặt xấu không có ai là ở trong con người là sự hoàn thiện, những người bên ngoài tốt thì chưa chắc bên trong đã tốt và những người bên ngoài xấu chưa chắc đã xấu. Ở trong mỗi con người đều có những thói xấu. Thói là sự việc thường lặp đi lặp lại theo chiều hướng tiêu cực chứ không phải tích cực và lâu ngày rồi cũng thành quen như thường đã nói: “thói hư, tật xấu” chứ đã có ai nói là: “thói ngoan, tật tốt” chưa? Tôi chỉ nghe thấy từ: “thói hư, tật xấu” thôi chứ chưa bao giờ nghe đến từ: “thói ngoan, tật tốt” cả. Các hiện tượng tính xấu trong xã hội còn rất nhiều cũng như thói ăn chơi đua đòi vậy, thói ăn chơi đua đòi là 1 hiện tượng xấu trong xã hội. Nó là hiện tượng xấu của giới trẻ và nó diễn ra xung quanh ta và ngay trước mắt ta và nó cũng là “thói xấu” rất đáng chê trách.

Thói ăn chơi đua đòi là sự bắt đầu của một số người ăn chơi và sau đó những người đó kéo những người bình thường vào cuộc sống bắt chước, cuộc sống của sự đua đòi, đua đòi về cách sống, cách xài đồ xịn, đắt tiền…. Chạy theo những đồ vật phẩm bên ngoài theo mốt, từ những vật phẩm bên ngoài lẫn bên trong đều phải là hàng hiệu, đắt tiền, nhập từ nước ngoài vào mua bằng đô-la thì xài mới vip. Có kẻ thì muốn khoe nhà mình giàu, mình nhiều tiền. Có thể nói là từ đầu đến chân và từ trong ra ngoài đều phải mốt, đều phải xịn, dùng phải vip. Nào là thi ăn đặc sản, uống rượu tây mà thậm chí có người chưa đủ tuổi cũng uống do bị lôi kéo, mỗi cuộc nhậu nhẹt thì phải cho vài vê, rồi thì vào vũ trường, đi karaoke thâu đêm đến sáng, dập dìu gái đẹp phía sau. Hiện tượng sơn móng tay, móng chân, mắt xanh mỏ đỏ, trai đeo khuyên tai…. Ta cũng thấy có nhiều ở trường học đối với những học sinh hư hỏng là con của những ông những bà quyền cao, chức trọng, tiền thì chất đầy như núi, là các cậu ấm, tiểu thư có thể nói rằng đây toàn là dân chơi. Có một số nhà thì nghèo rớt mồng tơi, tiền bạc thì cũng chẳng bằng ai mà cũng thích chạy theo mốt gọi là của dân chơi rồi kết quả là sao đây? Chắc chắn là bán nhà, bán cửa, bỏ học, trộm cắp, nghiện ngập, tù tội để kết quả là bố mẹ vẫn phải gánh chịu hết. Có nhiều chuyện viết về như là có 1 người nhà giàu và 1 người nhà nghèo, tên nhà giàu thì lúc đi học không hề thèm học và chỉ biết ăn chơi thậm chí coi khinh anh nhà nghèo, còn anh nhà nghèo thì hồi nhỏ học hành chăm chỉ và kết quả của 2 người này ra sao đây ạ? Kết quả của anh nhà nghèo là lớn anh nhà nghèo làm giám đốc cho 1 công ty còn tên nhà giàu thì ăn chơi hết tiền phải đi đánh giày, gặp phải anh nhà nhà nghèo hồi trước mà mình khinh bỉ mà cảm thấy xấu hổ. Nhân dân Việt Nam ta vốn cần cù và giản dị trong làm ăn, sinh sống vậy mà lại nhiễm thói ăn chơi đua đòi làm ô nhiễm đức tính cao đẹp đó của nhân dân ta, đó là 1 hiện tượng tiêu cực trong đời sống của chúng ta, trái hẳn nếp sống, đạo lí của nhân dân và con người Việt Nam. Nếu học một điều hay, một đức tính hay thì có vẻ rất khó, nhưng thói ăn chơi đua đòi lại học rất dễ nhưng nó lại học theo 1 chiều hướng tiêu cực và dễ bị sa ngã.

Tóm lại thói ăn chơi, đua đòi là 1 hiện tượng xấu trong xã hội, nó làm ảnh hưởng đến đức tính giản dị, cao đẹp của con người Việt Nam. Ăn ngon mặc đẹp thì ai mà chẳng muốn riêng tôi còn muốn nữa là nhưng cũng phải biết cân nhắc, biết hạn chế, hợp lí, phù hợp với hoàn cảnh. Xung quanh chúng ta có biết bao nhiêu là tấm gương sáng cho ta noi theo nên các bạn đừng bao giờ noi theo tấm gương xấu.

Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ – Mẫu 4

Hiện nay, qua các kênh truyền thông, chúng ta đều biết những lời phàn nàn trước lối sống của giới trẻ. Điều đó làm đau đầu không chỉ các bậc phụ huynh. Đã vậy, thực trạng xã hội ngày càng đáng báo động hơn khi có một bộ phận không nhỏ giới trẻ quan niệm rằng: “Thanh niên, học sinh biết nhuộm tóc, hút thuốc lá, uống rượu, vào các vũ trường … thế mới là cuộc sống “sành điệu” của tuổi trẻ thời nay”. Không chỉ dành riêng cho thanh niên, quan niệm này đã khiến những người có suy nghĩ phải trăn trở.

Sành điệu là người am hiểu sâu sắc một hay một số lĩnh vực nào đó, có kinh nghiệm và biết thưởng thức, đánh giá giá trị của sự vật, hiện tượng trong lĩnh vực mà họ quan tâm, hiểu biết… (chơi nhạc sành điệu, chơi tem sành điệu, chơi đồ cổ sành điệu, chơi cây cảnh sành điệu, trang phục sành điệu, nói tiếng Anh sành điệu …). Vậy, cách sống “sành điệu” mang ý nghĩa tích cực này là một cuộc sống tốt đẹp, đáng ca ngợi, biểu dương vì nó hướng đến cái đẹp, cái hài hòa, thanh lịch trong cuộc sống, khẳng định tài năng, sự thành đạt của con người…Quan niệm “Thanh niên, học sinh biết nhuộm tóc, hút thuốc lá, uống rượu, vào các vũ trường…thế mới là cuộc sống “sành điệu” của tuổi trẻ thời nay” là quan niệm sai lầm. Từ “sành điệu” này hiểu theo cách nghĩ lệch lạc, nó đồng nghĩa với việc ăn chơi, đua đòi, lãng phí, chạy theo những giá trị ảo … trong cuộc sống hiện đại.

Cách sống sành điệu theo nghĩa tiêu cực này được giới trẻ biểu hiện qua việc biết nhuộm tóc, hút thuốc lá, uống rượu, vào các vũ trường, sử dụng hàng hiệu, dùng hàng hóa đắt tiền và khác người, ăn chơi ở những nơi sang trọng, sống thử… Đó là cách sống thiếu lành mạnh và phù phiếm, không phù hợp với thuần phong mỹ tục của dân tộc… Nguyên nhân của điều này là ở việc giới trẻ luôn thích cái mới lạ, khao khát muốn khẳng định mình, muốn được người khác chú ý, tự tạo phong cách riêng bằng cách sống khác người nhưng sống “sành điệu” theo nghĩa tiêu cực – chỉ chú trọng đến những biểu hiện bên ngoài. Nguyên nhân thứ hai đến từ quan niệm ăn chơi sành điệu “nhuộm tóc, hút thuốc lá, uống rượu, vào các vũ trường” là “đẳng cấp” để đánh giá một con người. Cuối cùng , quan niệm này chịu ảnh hưởng từ phim ảnh, lối sống thực dụng của giới trẻ phương Tây, sự buông lỏng quản lý giáo dục từ gia đình…

Lối sống sai lầm gắn với quan niệm tiêu cực, thiển cận này sẽ gây nhiều tác hại nghiêm trọng. Nó sẽ khiến giới trẻ không biết trân trọng những giá trị đích thực của cuộc sống, mất thời gian, tiền bạc, sức khỏe vào việc ăn chơi, đua đòi, mua sắm. Từ đó nó tạo cho họ thói quen tiêu xài phung phí , chỉ biết đến hưởng thụ, ỷ lại, không quan tâm đến việc học tập và công lao khó nhọc của cha mẹ. Một khi chạy theo lối sống thực dụng, đam mê những giá trị ảo, chỉ đánh giá người khác qua vẻ hào nhoáng bên ngoài, thanh niên sẽ dần mất đi nhân cách: nói dối, lâm vào cảnh nợ nần, sa vào các tệ nạn xã hội,…

Để giải quyết tình trạng này, các cấp quản lý phải có quy định nghiêm ngặt về tuổi tác cho phép thanh niên hút thuốc lá, uống rượu, vào các vũ trường. Gia đình và nhà trường cũng phải chú trọng giáo dục những giá trị tinh thần cao đẹp cho học sinh, hướng các em đến môi trường vui chơi lành mạnh. Nhưng trên hết, chính bản thân giới trẻ phải có ý thức, biết xác định cách sống “sành điệu” mang ý nghĩa tích cực; biết phê phán và xa lánh những cách thể hiện bản thân không đúng đắn; không dao động trước những lời chê bai của những bạn còn lạc hậu…

Có nhiều cách lành mạnh để chứng tỏ mình sành điệu chứ không phải theo cách thể hiện mình một cách lệch lạc kiểu “Thanh niên, học sinh thời nay phải biết nhuộm tóc, hút thuốc lá, uống rượu, vào các vũ trường…”. Giới trẻ cần phải hiểu sành điệu là một giá trị sâu sắc, bền vững không chỉ thể hiện ở vẻ bề ngoài. Nó còn là thước đo về giá trị đích thực, tài năng, sự thành đạt của con người. Biết xác định và hướng theo những giá trị tinh thần cao đẹp, những khuynh hướng thẩm mĩ … mới là sành điệu đúng nghĩa.

Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ – Mẫu 5

Bên trong con người luôn tồn tại hai mặt, mặt thiên thần và mặt ác quỷ. Trở thành thiên thần hay ác quỷ là do bạn lựa chọn. Tuy nhiên, ác quỷ trong mỗi người luôn bị cuốn hút bởi ma lực của thói quen, tập quán xấu. Trong đó, lớp trẻ là bộ phận dễ bị cuốn vào tệ nạn nhất. Bài văn này tôi xin bàn về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ hiện nay.

Ăn chơi đua đòi là một hiện tượng ta thường bắt gặp trong cuộc sống. Vậy thói ăn chơi đua đòi là gì? “Thói” là lối, cách sống hay hoạt động thường không tốt, được lặp lại lâu ngày thành quen. “Ăn chơi” ở đây không phải nói đến nhu cầu ăn uống và giải trí mà muốn nhấn mạnh vào lối sống, các hoạt động và thói quen thường ngày trong cuộc sống. “Đua đòi” chỉ hành động a dua, vào hùa theo người khác thành một đám đông để làm gì đó, hiểu theo hướng tiêu cực. Thói ăn chơi đua đòi là cách sống của một số người bắt chước nhau, đua đòi nhau về cách sống và thể hiện nó một cách tự tin thái quá. Hiện tượng này khá phổ biến trong giới trẻ Việt Nam.

Biểu hiện của thói ăn chơi đua đòi rất đa dạng. Đó có thể là đua nhau mặc “mốt” áo mới ra năm nay, mặc dù nhìn rất lố bịch. Đó là thích xài đồ hiệu, đồng đồ hiệu, quần áo hiệu, giày hiệu, túi xách hiệu… rồi khoe khoang. Đó là đua nhau hút thuốc lá cho thật “ngầu”, rồi thở một màn khói thuốc thật “nghệ thuật”. Đó là đua nhau xăm trổ, đua nhau uống rượu Tây, đua nhau nói ngôn ngữ “teen”, đua nhau khoe điện thoại thời thượng…. Ví dụ, thời gian qua có “mốt” dùng smartphone đẳng cấp toàn cầu. Khi điện thoại Iphone 7 vừa ra mắt, giới trẻ ỷ lại giàu có, nhiều tiền đua nhau mua dù giá trị của nó rất lớn. Hay như “mốt” đội tóc giả. Nhiều bạn trẻ tự ti về mái tóc của mình nên học nhau mua tóc giả về đùng. Một thói ăn chơi đua đòi còn đáng phê phán hơn nữa là hút shisha. Phì phèo điếu shisha rồi thả hồn theo làn khói trắng thật phiêu, sau đó đắm chìm vào thế giới ảo tưởng trở thành tệ nạn, trong đó đa phần là học sinh sử dụng.

Có nhiều nguyên nhân dẫn tới việc giới trẻ mặc vào thói ăn chơi đua đòi. Xét ở mặt khách quan, là do cám dỗ. Như đã nói từ đầu, trong con người tồn tại mặt ác quỷ dễ dàng bị cái xấu hấp dẫn, cám dỗ. Nhất là học sinh, những đứa trẻ không còn bé nhưng chưa trưởng thành, luôn tò mò và muốn khẳng định bản thân. Ngoài ra, sự nền giáo dục Việt Nam có lẽ chưa sát sao trong vấn đề trang bị kiến thức, kĩ năng sống cần thiết cho học sinh, sinh viên. Và chính phụ huynh học sinh cúng là những người chịu trách nhiệm khi không quan tâm, uốn nắn, dạy dỗ con cái đúng mức. Tuy nhiên, nguyên nhân chính vẫn là ở bản thân mỗi người. Giới trẻ ngày nay quá tự tin vào vật chất bản thân mà quên đi nhiệm vụ chính là học tập và rèn luyện. Vì sự tự tin thái quá đó mà dễ chơi với những người bạn xấu, rồi rơi vào các tệ nạn khác từ lúc nào không hay!

Tham khảo thêm:   Những điểm tương đồng giữa trẻ em và người nghệ sĩ (3 Mẫu) Soạn bài Yêu và đồng cảm - Kết nối tri thức 10

Và hậu quả mà thói ăn chơi đua đòi này để lại là không hề nhỏ. Nó không chỉ còn là vấn đề đạo đức, văn hóa mà còn là cả vấn đề về tính mạng của con người. Ví dụ, có những gia đình dung túng cho con em của mình để đến khi phát hiện ra chúng không lo học hành, nghiện ma túy, HIV thì lúc đó đã quá muộn màng.

Vậy, lời khuyên tốt nhất cho các bạn trẻ hiện nay là hãy trang bị đầy đủ kiến thức, kĩ năng sống; luôn cảnh giác và tỉnh táo trước mọi vấn đề trong cuộc sống, chia sẻ với bạn bè và người lớn nhiều hơn; rèn luyện đạo đức, phẩm chất tốt đẹp…

Ăn chơi đua là 1 hiện tượng xấu trong xã hội, nó trái ngược với đức tính giản dị, cao đẹp của con người Việt Nam. Những câu tục ngữ như “Chọn bạn mà chơi” hay “Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng” đều là những bài học rất thiết thực. Quan trọng là bạn có biết vận dụng nó hay không mà thôi.

Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ – Mẫu 6

Xã hội ngày càng phát triển bên cạnh những mặt tích cực thì chúng ta cũng đang phải đối mặt với rất nhiều tệ nạn xã hội mà một trong số đó chính là thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ hiện nay. Nó đã trở thành một trong những vấn nạn cần được lên án.

Thói chính là cách sống là những hoạt động không tốt được lặp lại âu ngày thành quen. Chúng ta vẫn thường nhìn thấy từ thói ở rất nhiều cụm với ngũ nghĩa không mấy tốt đẹp như thói hư tật xấu, thói xấu, thói ăn chơi đua đòi.

Thói ăn chơi đua đòi là một trong những thói xấu mà rất nhiều bạn trẻ đang mắc phải. Ăn chơi đua đòi là cách sống bắt chước nhau theo thị hiếu đám đông về cách cách sống, cách chưng diện, chạy theo mốt… Đặc biệt khi mà mạng xã hội đang bùng nổ như hiện nay thì con người ta lại càng thích đua đòi để khoe lên mạng xã hội chứng tỏ mình. Túi xách, nước hoa, áo quần phải là hàng xách tay thì mới ưng, thanh toán bằng đô la thì mới chứng tỏ được bản lĩnh.

Không những thế ăn uống cũng phải ăn trong không gian sang chảnh, xài rượu Tây thì mới chứng tỏ được bản thân mình là con người sành điệu. Hiện tượng này xảy ra nhan nhản ngoài xã hội có những con người là con ông này bà nọ, chức trọng quyền cao và dĩ nhiên họ cũng không nằm ngoài những cuộc vui thâu đêm suốt sáng, ăn chơi thỏa thích. Đây chính là thực trạng của xã hội hiện nay.

Và hậu quả mà thói ăn chơi đua đòi này để lại là không hề nhỏ. Có những gia đình dung túng cho con em của mình để đến khi phát hiện ra chúng không lo học hành, nghiện ma túy, HIV thì lúc đó đã quá muộn màng. Thanh danh gia đình bị hủy hoại, thậm chí mạng sống cũng thể giữ được đến lúc đó hối hận thì cũng đã quá muộn màng. Những hậu quả mà thói ăn chơi đua đòi để lại không chỉ là vấn đề đạo đức, văn hóa mà còn là cả vấn đề về tính mạng của con người.

Chúng ta có quyền được ăn ngon mặc đẹp nhưng nó phải phù hợp với từng hoàn cảnh gia đình xã hội và ở mức độ cho phép. Ai cũng muốn mình trở nên đẹp hơn trong mắt mọi người nhưng nếu như thể hiện quá thì nó cũng sẽ trở nên lố và trở thành một tệ nạn. Thay vì sống bất chấp ăn chơi đua đòi chúng ta không sống giản dị, bình lặng như mọi người. Nhất là các bạn học sinh, sinh viên khi còn ngồi trên ghế nhà trường thì các bạn nên tập trung vào việc học, ăn chơi đua đòi chỉ làm cho chúng ta xao nhãng việc học mà thôi, nó không giúp ích gì cho chúng ta sau này hết. Hôm nay bạn có áo mới, có điện thoại đắt tiền nhưng không có nghĩa là bạn có được tất cả giá trị của con người không nằm ở hình thức bên ngoài mà nó nằm ở giá trị bên trong tâm hồn của chúng ta.

Chúng ta hãy biết sống giản dị phù hợp với hoàn cảnh, nếu như muốn chứng tỏ mình thì các bạn có thể chứng minh ở những lĩnh vực khác như công việc, học tập chứ đừng nên a dua theo những thói ăn chơi đua đòi. Cuộc sống sẽ trở nên có ý nghĩa hơn khi bạn biết sống là chính mình biết tận hưởng những giá trị đích thực của cuộc sống.

Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ – Mẫu 7

Ăn chơi đua đòi là một hiện tượng ta thường bắt gặp trong cuộc sống; nó đã và đang diễn ra quanh ta, nhất là trong lớp trẻ. Nó đã trở thành “thói” rất đáng chê trách.

“Thói” là lối, cách sống hay hoạt động thường không tốt, được lặp lại lâu ngày thành quen. Ta thường nói: “Thói hư, tật xấu; dở thói du côn đầu bò; mãi mới bỏ được thói hút xách nghiện ngập; thói ăn chơi đua đòi. Tục ngữ có câu: “ Đất có nghề, quê có thói”, hoặc “ Thói đời trâu buộc ghét trâu ăn”…

Thói ăn chơi đua đòi là cách sống của một số người bắt chước nhau, đua đòi nhau về cách sống, cách xài sang, thích chưng diện, chạy theo “mốt”. Có kẻ thì khoe sang, khoe giàu, ăn tiêu như phá. Xe máy, xe ô tô thích dùng loại “xịn”. Từ bộ váy, bộ vét đến đôi giày, đồng hồ, túi xách…phải là hàng Nhật, hàng Ý, hàng Mĩ,… mua bằng đô-la trong các siêu thị mới oách!

Ăn thì đặc sản, uống thì rượu Tây, mỗi cuộc nhậu phải chi vài “vé”. Chơi thì quán nhảy, vũ trường, karaoke thâu đêm suốt sáng, dập dìu gái đẹp trước sau. Họ vênh váo, vênh vang lắm!

Hiện tượng “ mắt xanh môi đỏ”, nhuộm tóc vàng, móng chân móng tay nhuộm đỏ, trai đeo khuyên tai… ta thường thấy ở một số học sinh hư.

Là quý tử, tiểu thư, con ông này bà nọ, chức trọng quyền cao, vàng bạc đầy két,… đua đòi ăn chơi là có nhẽ. Ta thường nghe họ nói: “ Chết cũng không mang được của nả sang thế giới bên kia! Có tiền thì ăn chơi mua sắm cho sướng!”. Nghe họ nói và buồn cười.

Có một số kẻ, tiền bạc chẳng có nhiều thế mà cũng ăn chơi đua đòi, lười lao động, trốn học bỏ học. Có kẻ vì ăn chơi đua đòi mà sa ngã như những kẻ trộm cắp, hút chích, cờ bạc, mại dâm, v.v… Có nhiều gia đình con cái ăn chơi đua đòi rồi trộm cắp, tù tội… mà bố mẹ mang tiếng xấu xa ê chề!

Nhân dân ta vốn cần cù, giản dị, tiết kiệm trong làm ăn, sinh sống. Thói ăn chơi đua đòi là một hiện tượng tiêu cực, trái hẳn với nếp sống và đạo lí của nhân dân.

Học được một điều hay, rèn được một đức tính tốt thì rất khó, nhưng đua đòi ăn chơi sẽ bị sa ngã. Câu tục ngữ: “gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” và lời nhắc nhở của ông bà, cha mẹ: “Chọn bạn mà chơi” là bài học rất bổ ích để mỗi chúng ta tu dưỡng đạo đức, tính tình.

Ăn chơi đua đòi là một thói xấu. Ăn ngon mặc đẹp ai cũng muốn, nhưng phải hợp lí, hợp thời, hợp cảnh. Xung quanh ta có biết bao tấm gương sáng và đẹp về con người mới. Hình ảnh những học sinh giỏi ở trường ta, quê hương ta là những tấm gương để ta noi theo.

Hay gì, đẹp gì thói ăn chơi đua đòi!
Rất đáng chê! Con đường ăn chơi đua đòi là con đường tội lỗi!

Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ – Mẫu 8

Đối với lứa tuổi học sinh, độ tuổi nhạy cảm, hay suy nghĩ và khát khao được thể hiện cá tính bản thân, việc được coi là sành điệu, “chất chơi” trở thành nhu cầu, thậm chí là mục tiêu để đề đạt nguyện vọng với bố mẹ. Chính vì vậy, thói ăn chơi đua đòi đã và đang trở thành mầm mống phát triển trong suy nghĩ của một bộ phận học sinh hiện nay.

“Thói ăn chơi, đua đòi” hiểu theo nghĩa tiêu cực, là thói hư tật xấu lâu dần trở thành thói xấu khó bỏ, chỉ biết chạy theo nhu cầu cá nhân mà không quan tâm đến thực trạng kinh tế gia đình. Thói ăn chơi, đua đòi là sự chạy đua cách sống sang trọng, thích mặc đồ hiệu, thích khoác lên mình những bộ quần áo đắt giá, ăn sang uống xịn, chưng diện, trang điểm quá đậm khi đi học. Hầu hết tiền để phục vụ cho thói sống này đều là do bố mẹ chu cấp vì các bạn đều dưới độ tuổi lao động. Tuy nhiên, các bạn dường như không ý thức được việc mình đang tiêu tiền của phụ huynh nên tâm lý tiêu xài rất thoải mái, không nhận biết được sự hoang phí của cá nhân.

Thời gian gần đây, phong trào “Richkids” ngày càng trở nên rầm rộ khi các bạn trẻ đua nhau tham gia trả lời phỏng vấn cho những câu hỏi như tổng giá trị bộ đồ bạn đang mặc là bao nhiêu, một tháng bạn tiêu hết bao nhiêu tiền,… Đáng ngạc nhiên rằng, có rất nhiều bạn lứa tuổi học sinh diện lên mình những chiếc áo vài chục triệu, túi xách vài trăm triệu, mang những đôi giày tính bằng nghìn đô. Số tiền càng cao càng tỉ lệ thuận với độ giàu có và “ngầu”. Những bạn trẻ sẵn sàng vòi vĩnh bố mẹ, thậm chí tuyệt thực, hỗn láo khi nhu cầu mua hàng hiệu không được đáp ứng. Ngoài ra, việc ăn uống, giải trí của các bạn trẻ cũng ngày càng được cải thiện. Một cốc trà sữa giá cả trăm nghìn, một bữa ăn vặt xuất hiện cả bia, cả đồ uống có cồn, một bữa cà phê “tâm sự” phải chọn chỗ sang, ngon, nổi tiếng,… trở thành điều bình thường, chẳng có gì đáng ngạc nhiên. Với các bạn nữ đến độ tuổi dậy thì, các bạn có xu hướng chăm chút cho vẻ ngoài của mình nhiều hơn, chi phí quần áo, son phấn cũng từ đó mà tăng lên chóng mặt. Đáng nói là ngay cả khi đến môi trường giảng đường, các bạn cũng sẵn sàng mang những kiểu tóc màu sắc lạ lùng, trang điểm kẻ mắt, đánh son dày cộp không hề phù hợp. Mặc trên mình bộ đồng phục, biểu tượng của sự hồn nhiên, trong sáng, ngây thơ, nhưng bản thân các bạn lại cố làm cho mình trở nên già dặn, đứng tuổi cho ra dáng người sành điệu. Một xu hướng đáng lên án của những bạn học sinh hiện nay là hiện tượng đi bar, lên sàn nhảy khi chưa đủ tuổi quy định. Các bạn tìm cách để lẻn được vào những vũ trường không dành cho trẻ dưới 18 tuổi để “check – in”, chụp ảnh thể hiện sự sành sỏi, trưởng thành so với bạn đồng trang lứa…

Tham khảo thêm:   Thông tư 42/2017/TT-BCA Hướng dẫn Nghị định 96/2016/NĐ-CP ngành nghề kinh doanh có điều kiện

Nguyên nhân của thói ăn chơi, đua đòi quá sớm này bắt nguồn từ tâm tính nhạy cảm, tò mò, thích thể hiện của lứa tuổi vị thành niên, khát khao được trở nên nổi bật, được là một người nổi tiếng, sành sỏi, dẫn đầu xu hướng,… Các bạn luôn có xu hướng xây dựng một hình tượng hoàn mỹ cho bản thân trên mạng xã hội khi dát lên mình những tính từ “giàu có”, “biết tiêu tiền”,… Nhận được sự tán dương và nể phục từ mọi người, các bạn càng lún sâu vào con đường ăn chơi sa đọa, tiêu tiền không tiếc tay. Ngoài ra, khi sống trong một môi trường xung quanh toàn những thành phần bất hảo, chơi bời có tiếng, chắc chắn học sinh cũng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.

Sẽ không có gì đáng nói nếu gia cảnh nhà các bạn đủ điều kiện đáp ứng việc ăn chơi, nhưng một số cá nhân tuy tài chính hạn hẹp nhưng lại chạy theo thói ăn chơi, đua đòi. Các bạn trẻ này không ý thức được hoàn cảnh của bản thân, không có tư tưởng cố gắng học tập, lao động, tối ngày chỉ nghĩ đến việc quần này áo nọ, đi chơi đâu cho hợp thời, trang điểm thế nào cho hấp dẫn,… Tuổi học sinh là lứa tuổi tươi đẹp nhất bởi nét đẹp giản dị, trong trẻo và giàu sức sống, thử hỏi xem vài năm nữa nhìn lại, các bạn còn yêu thích hình ảnh mắt xanh môi đỏ, tóc tai lòe loẹt khi còn ngồi trên ghế nhà trường hay không? Việc ăn chơi đua đòi từ lối sống, ngoại hình dễ dẫn đến việc thích trải nghiệm cảm giác yêu đương, sống thử, vượt rào trước tuổi. Chưa kể đến việc, để chạy đua theo thói ăn chơi đàn đúm, các bạn học sinh sẵn sàng tìm đến những cách tiêu cực, tệ nạn nhằm có tiền trang trải cho lối sống tha hóa của mình. Ăn chơi đua đòi dẫn tới cờ bạc, chích hút nghiện ngập, từ đó, học sinh dám thực hiện những hành động như trộm cắp, lừa đảo, mại dâm, bán rẻ cả tính mạng miễn là có tiền.

Thói ăn chơi đua đòi là một hiện tượng hoàn toàn sai trái, ảnh hưởng tiêu cực tới nhận thức và hành vi của lớp trẻ, mang đến tư tưởng sống bất chấp, sống hưởng thụ, lười lao động, lười học tập rèn luyện, sống ích kỉ chỉ nghĩ đến bản thân,… Đương nhiên, không ai có quyền cấm các bạn trang hoàng cho bản thân nếu bạn có điều kiện, nhưng chỉ vì cái mẽ bên ngoài mà sẵn sàng vi phạm pháp luật thì đó lại trở thành một loại tội phạm. Xã hội không cấm bạn ăn ngon mặc đẹp, nhưng hãy ăn ngon mặc đẹp bằng chính đồng tiền mà các bạn làm ra, khi ấy, các bạn sẽ biết quý trọng đồng tiền, hiểu được mồ hôi công sức của bậc phụ huynh không phải để chơi bời phung phí.

Không thể đánh giá một con người qua việc họ mặc gì, ăn gì, chơi gì. Thói ăn chơi, đua đòi không những không khiến các bạn học sinh trở nên hoàn hảo, sành điệu hơn mà chỉ khiến hình ảnh cá nhân vừa vấp phải sự phản đối của dư luận, vừa là “con sâu bỏ rầu nồi canh” cho những bạn trẻ sống, lao động và làm việc chân chính. Nhà trường và gia đình cần có định hướng uốn nắn tư tưởng và hành vi của các bạn học sinh thật sớm, ngăn chặn mầm mống thói ăn chơi sa đọa. Quan trọng nhất vẫn là bản thân các bạn muốn lựa chọn mình sẽ trở thành người thế nào.

Chúng ta không được lựa chọn gia đình giàu có hay nghèo hèn, nhưng chúng ta có quyền chọn trở thành một người “đói cho sạch, rách cho thơm” hay là một kẻ ăn chơi, đua đòi, chỉ được vẻ bên ngoài mà tâm hồn rỗng tuếch, hư hỏng.

Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ – Mẫu 9

Đất nước ta đang theo hướng công nghiệp hóa, hiện đại hóa, mọi thứ đều hiện đại, đều hội nhập. Con người ngày càng có nhiều cơ hội giao lưu và học hỏi nhau hơn. Bên cạnh những điều tốt đẹp tiếp thu, thì là những điều không hay, nhất là giới trẻ vì muốn mình được như người ta mà đua đòi, không cần biết đến hậu quả.

Thói đua đòi là lối sống phung phí, dùng tiền của vào mục đích ăn diện và chơi bời để theo kịp thời thế và không thua kém ai. Đó là cách sống a dua, thiếu lập trường, bắt chước trong việc phô trương về hình thức. Chỉ thích theo kiểu này kiểu kia, chạy theo những cái mới mẻ, thích thay đổi bản thân đến mức chẳng giống ai. Hay những người muốn bản thân nổi trội hơn người bằng vẻ ngoài bóng loáng hay quái dị.

Biểu hiện của nó là việc không có tiền nhưng vẫn mua quần áo, túi xách, giày dép hàng hiệu. Thấy bạn có xe mới là bắt bố mẹ mua cho mình, chỉ để sĩ diện cái tôi to lớn mà đó không phải là tiền của mình. Cái gì cũng muốn bằng bạn bằng bè, nhưng khả năng không có. Nhiều người nghĩ, đua đòi là lối sống của người giàu có, tiền tiêu không hết. Nhưng nó rất phổ biến ở những người nghèo không có tiền. Toàn đi nhà hàng cao cấp, có khi lừa lọc, ăn cắp của cha mẹ hay của những người xung quanh.

Nguyên nhân của việc ăn chơi là do các bạn thích thể hiện bản thân, đẳng cấp của riêng mình. Đầu tiên nó chỉ là sự thay đổi bề ngoài của bản thân, nhưng dần dần do tính thích ganh đua cho hơn người khác nên nó đã bị biến chất và thành thói đua đòi. Do sự nhạy cảm của lứa tuổi học sinh, sinh viên thấy bạn bè như thế nên cũng cố gắng cho bằng bạn bằng bè. Các bạn nghĩ thế là đúng do không được giáo dục về việc tiết kiệm và không hiểu nỗi khổ của những người khác. Có những bạn do thiếu tình cảm của cha mẹ, nên dùng việc đó để lấp đi nỗi lòng của mình, không muốn ai nhìn thấu, muốn khẳng định mình đã lớn. Và có lí do vì gia đình giàu có, từ bé đồng tiền không có nhiều ý nghĩa quan trọng nữa, chỉ biết tiêu hoang phí.

Chính vì như vậy, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tương lai của các bạn trẻ. Thói đua đòi khiến cho bản thân các bạn trẻ không có ý thức học tập, không tìm thấy ước mơ, hoài bão, không có thời gian cho học tập và đánh mất đi tương lai tươi sáng phía trước. Sống đua đòi sẽ làm mất đi niềm tin của mình với người khác, mọi người xung quanh không ai còn tin tưởng mình nữa, hay thậm trí là coi thường mình. Người ăn chơi đua đòi tiếp xúc toàn người có nhân cách không tốt vì vậy rất có thể cũng nhiễm tính cách xấu đó từ những người chơi xung quanh. Nếu việc ăn chơi không có điểm dừng, tiền tiêu hết mà không có phụ trợ thêm, chắc chắn họ sẽ nghĩ ra những trò ma quái, những việc làm vô đạo đức, phạm pháp để kiếm ra tiền.

Có biết bao gia đình nhà tan cửa nát vì đứa con phá của, làm lụng vất vả cả một đời rồi đứa con tiêu tiền như rác. Vay nặng lãi rồi van xin bố mẹ trả nợ, hạnh phúc gia đình tan nát, cha mẹ không được một ngày vui. Người ăn chơi đua đòi là gánh nặng của xã hội làm xa hội đi xuống. Một người ăn chơi, kéo theo một dây truyền ăn chơi đua đòi gây hại cho xã hội. Ăn chơi đua đòi của mức dễ sa ngã vào các tệ nạn xã hội như ma tuý, hút chích, mai dâm…

Để tránh những điều đáng tiếc có thể xảy ra thì nhà trường cần xây dựng các tiết học ngoại khóa về việc tiết kiệm, tổ chức các buổi hoạt động tập thể giao lưu cho các em học sinh gần nhau hơn. Gia đình dành thời gian hỏi han, quan tâm, chăm sóc con mình tranh việc chúng nghĩ lung tung. Cho giới trẻ hiểu được giá trị của đồng tiền và cha mẹ họ phải vất vả như thế nào, có rất nhiều người cần sự tiền đó. Đua đòi là một lối sống có hại. Là học sinh cần ngồi trên ghế nhà trường chúng ta cần rèn luyện đức tính chịu khó học hành, sống có ước mơ, không sa ngã vào những cám dỗ của cuộc đời để đánh mất đi hạnh phúc của tương lai. Ngoài ra, ta cần phải thức tỉnh những con người đang sống đua đòi để họ thấy được cái sai và sớm sửa đổi, không nên chỉ biết chê trách.

Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ – Mẫu 10

“Ăn chơi đua đòi” là một hiện tượng phổ biến trong cuộc sống, trong các tầng lớp xã hội. Nó đã và đang diễn ra xung quanh ta, nhất là ở lớp trẻ và đặc biệt là học sinh. Đó là một “thói” xấu, rất đáng trách.

Thói ăn chơi đua đòi rất xấu, thường là lối sống của những người bắt chước nhau, trong đó có các bạn học sinh của chúng ta. Các bạn này thường hay chưng diện, mặc đồ “mốt”, chạy xe “xịn”, mang giầy dép “xịn”, tóc nhuộm đủ màu lòe lẹt để chói con mắt mọi người. Quái dị hơn nữa là một số bạn học sinh nam còn bấm lổ tai để đeo hoa tai, rồi lại xăm mình, xăm tay, xăm đủ mọi thứ nhằm làm thêm nổi bật… đáng trách hơn nữa là các bạn lại đi vênh váo, nghêu ngao ngoài đường, chẳng tôn trọng ai cả, rồi cũng tự xưng “ta đây là đại ca, là anh hùng” nữa chứ! Thật là nực cười!

Các bạn thường hay la cà các quán chơi bi da cá độ, cờ bạc, hút chích, tụ tập với bọn xấu bên ngoài làm đủ mọi việc. Học hành thì chẳng ra gì luôn gây gỗ với các bạn trong lớp, trong trường gây mất trật tự, nề nếp. Nghiêm trọng hơn là các bạn vô lễ với thầy cô, hổn xược với ba mẹ nữa chứ!

Nhưng, tại sao các bạn lại nông nổi đến thế? Chắc có lẽ, các bạn ỷ mình là “quý tử”, “tiểu thư”, con ông này, bà nọ, chức cao vọng trọng nên các bạn cứ thỏa thích ăn chơi, chẳng cần nghĩ gì cả. Mặc khác, do các ông bố, bà mẹ cứ nuông chiều, dẫn đến hậu quả. Hoặc do các bạn bị bạn bè xấu dụ dỗ, lôi kéo mà sa ngã.

Nếu kéo dài tình trạng này, các bạn sẽ sa ngã mà bỏ học, lười lao động; sinh ra các thói quen như trộm cắp, cướp giật, nghiện ngập, rồi tù tội… làm cho gia đình mang tiếng xấu xa, ê chề.

Học được một điều hay, rèn được một tính tốt là rất khó, nhưng đua đòi ăn chơi nhất định sẽ sa ngã. Câu tục ngữ: “gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” và lời nhắc nhở của ông bà, cha mẹ: “chọn bạn mà chơi” là một bài học rất bổ ích để bạn tu dưỡng, sửa đổi tính tình. Các bạn hãy quay đầu lại, tìm lại những gì đã đánh mất, làm những gì chưa làm và nhận những lỗi lầm, thiếu sót của mình với mọi người. Các bạn phải sống sao cho giống với mỗi người, mỗi học sinh trong trường ta. Ở đây, các thầy cô và các bạn thân của bạn sẽ giúp bạn vượt qua mọi khó khăn, thử thách. Và gia đình cũng sẽ rộng lòng tha thứ cho bạn tìm lại mái ấm ngày nào.

Nói tóm lại, ăn chơi đua đòi, là một thói xấu. Ăn ngon mặc đẹp, ai cũng muốn, nhưng phải hợp lý, hợp thời, hợp cảnh. Xung quanh ta có biết bao tấm gương sáng và đẹp về con người mới, cách sống mới. Hình ảnh những học sinh giỏi ở trường ta, quê hương ta đã nêu lên cho ta bài học quý giá để những người học sinh đàn em chúng ta noi theo.

Cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết Văn mẫu lớp 9: Nghị luận về thói ăn chơi đua đòi của giới trẻ hiện nay 2 Dàn ý & 10 bài nghị luận xã hội lớp 9 hay nhất của Wikihoc.com nếu thấy bài viết này hữu ích đừng quên để lại bình luận và đánh giá giới thiệu website với mọi người nhé. Chân thành cảm ơn.

 

About The Author

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *