Đề bài: Em hãy viết một bài văn tả cây tre Việt Nam lớp 7.

Bài làm:

Từ bao đời nay, cây tre đã trở thành biểu tượng của làng quê Việt Nam. Năm xưa, cây tre đã trở thành vũ khí để người anh hùng Thánh Gióng đánh tan giặc ân cứu nước. Ngày nay, cây tre vẫn gắn bó với người dân Việt Nam như một điều không thể thiếu và trở thành biểu tượng của chí khí bất khuất, kiên cường của người Việt Nam.

Thân cây tre trông có vẻ gầy guộc nhưng chúng mọc cao vút lên trời. Nhìn cảm giác như cây tre muốn đâm toạc cả trời xanh. Hình ảnh cây tre khiến em có liên tưởng đến những người chiến sĩ cộng sản Việt Nam khi xưa cũng có dáng đứng kiên cường và bất khuất giống như vậy. Mặc dù gầy guộc nhưng tre không bao giờ mọc riêng lẻ. Chúng mọc với nhau thành từng lũy, tạo thành khối sức mạnh đoàn kết mà không một thế lực nào có thể chia rẽ được. Đó cũng chính là một đức tính tuyệt vời của người dân Việt Nam. Thân cây tre có màu xanh, chúng chia thành nhiều đốt và có lẽ là người Việt Nam không ai là không biết đến truyện cổ tích cây tre trăm đốt.

Tham khảo thêm:   Soạn bài Thêm trạng ngữ cho câu | Soạn văn 7 hay nhất.

Tả cây tre Việt Nam lớp 7 | Văn học vui

Tả cây tre lớp 7

Lá của tre dài, nhọn và mỏng. Khi những cơn gió trời bay ngang qua, lá tre reo hò trong niềm vui sướng tột đỉnh. Chúng nghiêng mình theo hướng gió và cất vang bài ca của riêng mình. Nhìn lũy tre đầu làng reo vui mỗi buổi chiều tan học em lại thấy cuộc sống này thật tuyệt diệu làm sao. Đôi khi chẳng cần đến những điều phức tạp mới làm nên niềm vui cho con người. Những điều bình dị như thế này cũng là quá đủ để cuộc sống có thêm nhiều ý nghĩa. Đặc biệt là sau những trận bão to, cây tre vẫn hiên ngang như chưa hề có cơ bão nào vừa ngang qua nó.

Bên dưới những bụi tre là những cây măng non đang mọc. Nếu cây tre là biểu tượng của người dân Việt Nam thì búp măng non chính là biểu tượng cho thế hệ học trò chúng em, những chủ nhân tương lai của đất nước. Những búp măng non ấy một ngày sẽ thành những cây tre cao lớn và hiên thang, tiếp tục một vòng tuần hoàn của sự sống.

Mỗi chiều đi học về, chúng em đều đi qua lũy tre đầu làng. Thường thường, chúng em đều vẫy tay chào lũy tre giống như chào một người bạn của mình. Những ngày cuối tuần, chúng em cũng thường chơi xung quanh gốc tre. Nào là bịt mắt bắt dê, nào là ô ăn quan. Chỉ là những trò chơi dân gian thông thường và chơi ở đâu cũng được nhưng không hiểu vì lý do gì mà chúng em chỉ thích chơi dưới lũy tre này thôi. Ở đây dù trời có nắng mấy thì cũng thành dâm mát bởi lũy tre đã che hết cái nắng gắt của mặt trời đi rồi. Cứ như vậy, từng ngày, từng ngày cây tre đã chứng kiến tuổi thơ của chúng em, chứng kiến sự đổi thay của làng quê em. Đối với chúng em, lũy tre chính là một kho báu.

Tham khảo thêm:   Soạn bài Cách làm bài văn lập luận chứng minh (Chi tiết)

Tre có ích với người dân Việt Nam lắm nhé. Thân tre thì có thể dùng làm đũa, làm bàn ghế, làm phên rách, làm cột nhà,… Người ta còn dùng tre để làm bè qua sông. Nếu “kể công” thì có lẽ chẳng thể nào kể hết được những lợi ích của cây tre Việt Nam. Chỉ biết rằng cây tre còn thì người Việt còn, người Việt còn thì nước Việt còn.

Bây giờ đây khi Việt Nam đang trên đà hội nhập, có rất nhiều những ngôi nhà cao tầng mọc lên san sát nhau. Quê hương em cũng vậy, đời sống của người dân khấm khá lên cũng là nhờ có những cây tre này. Vì vậy mà những bụi tre không bao giờ bị người dân phá bỏ. Yêu lắm cây tre của con người Việt Nam.

Nhã Đan

About The Author