Bạn đang xem bài viết Tổng hợp 30+ bài thơ về mùa đông hay và cảm xúc nhất tại Wikihoc.com  bạn có thể truy cập nhanh thông tin cần thiết tại phần mục lục bài viết phía dưới.

Mùa đông mang theo tiết trời se lạnh, làm cảnh vật như mang một vẻ huyền ảo, là nguồn cảm hứng bất diệt cho các nhà thơ, nhạc sĩ. Mùa đông như đẹp hơn lãng mạn hơn khi được mang vào những vầng thơ, lời nhạc. Dưới đây là tổng hợp 30+ bài thơ về mùa đông hay và cảm xúc nhất mà Wikihoc.com gửi đến bạn.

Thơ tình mùa đông lãng mạn nhất

1. Đêm đông

Thơ: Nguyễn Hường

Rét lạnh giấc ngủ ấm nồng

Chăn len gối đệm ánh hồng tình quân

Quên bao vất vả gian truân

Ngân nga điệu nhạc mưa tuôn mặc trời

Ngoài hiên sương đọng giọt rơi

Gió bấc nhẹ thổi chơi vơi côn trùng

Thượng tuần đêm tối mịt mùng

Ngọt êm thiếp ngủ lạ lùng chiêm bao

Mơ nào những ước cùng ao

Cuộc đời đẹp mãi trăng sao sáng ngời

Bài ca nốt nhạc muôn lời

Đi cùng năm tháng à ơi nụ cười

Điểm tô đất nước đẹp tươi

Bay trên đồng nội muôn người hò reo

Thẫn thờ nghiêng đứng trông theo

Du dương trằm bổng lưng đèo núi sông

Tình quê dào dạt mênh mông

Chân tình cởi mở hương đồng ngất say

Tham khảo thêm: Tổng hợp status Tết buồn, dành cho người xa quê, xa nhà dịp Tết

Thơ tình mùa đông lãng mạn nhấtThơ tình mùa đông lãng mạn nhất

2. Tình yêu mùa đông

Tác giả: Khuyết danh

Mùa đông năm nay có trọn vẹn niềm vui

Có trọn vẹn những điều anh mong ước

Có trọn vẹn những tháng ngày cô độc

Là đưa em về miền cổ tích nơi anh.

Hạnh phúc đủ đầy là khi ở bên em

Là khi em cười, mang niềm tin cuộc sống

Là ánh mắt em nhìn về anh một hướng

Là nỗi niềm em chia nửa cùng anh.

Hạnh phúc này liệu có mong manh?

Như cơn gió mùa đông kèm theo rét lạnh

Như cơn mưa mùa đông mang theo giá buốt

Câu trả lời anh dành trọn cho em.

Tham khảo thêm: 65 caption, status, câu nói về mùa đông hay, ý nghĩa

3. Đêm đông

Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune

Đêm đông buồn lắm thay

Sương trắng ngập trời bay

Lạnh lẽo canh dài ngóng

Chờ trông chẳng ai hay.

Đêm đông lạnh heo may

Trao nhau từng cơn say

Bóng ai qua ngoài ngõ

Chẳng biết rõ là ai.

Đêm đông chợt nhớ hoài

Bên đường đó là ai

Muốn trao gửi lời nhớ

Cho giảm bớt cơn say.

Đêm đông lạnh canh dài

Phảng phất bóng ai đây

Sao gửi hồn cho tới

Đôi lời tới tận tay.

4. Hơi ấm mùa đông

Tác giả: VuHungViet & P.Nam

Gió bấc từng cơn sắp thổi về

Mây đen trà xuống phía bờ đê

Thương người bận bịu bao công việc

Nhớ bạn lo toan khắp mọi bề.

Giá lạnh ập vào ôm gối lẻ

Buốt tê ùa tới đắp chăn mê

Ước mong Đông tới chung khăn ấm

Hạnh phúc đơm bông trọn ý thề.

5. Anh sẽ về viết tiếp tháng 12

Tác giả: Phạm Ngọc Giao

Anh sẽ trở về tháng 12

Để mùa đông chẳng tần ngần bên hiên cửa

Ngày chẳng xa và đêm qua chẳng vội

Anh sẽ về viết tiếp tháng 12.

Anh sẽ trở về tháng 12

Để được ôm vai gầy áo mẹ

Nghe những lời ru ầu ơ thủa bé

Khúc ca dao cổ tích nhiệm màu.

Anh sẽ về con đường đôi lứa đợi chờ nhau

Mãi chạy dài trong tận cùng kí ức

Về một mùa hoa cải bên sông

Có cô gái đợi ai chưa lấy chồng.

Anh sẽ về ngang ngõ mùa đông

Để tìm về thời ấu thơ trẻ dại

Buổi chiều hôm ngóng trông mẹ đầu ngõ

Dáng liêu xiêu, mong manh tấm áo sờn.

Anh sẽ về để cảm nhận chút cô đơn

Tìm thấy mình trong bộn bề nỗi nhớ

Nỗi nhớ thời gian trong từng hơi thở

Để hiểu thế nào là hạnh phúc, niềm vui.

Anh sẽ trở để tìm lại bấy nhiêu thôi

Của một thời, ai đi rồi tiếc nuối

Để viết về những bộn bề kí ức

Anh sẽ về để viết tháng 12.

6. Nhặt

Thơ: Thanh Hùng

Nhặt nắng vừa loang ở cuối trời

Đem về hong lại nỗi chơi vơi

Chiều qua gió lạnh luồn tim nhỏ

Bất chợt làm ta lại nhớ người

Nhặt dăm chiếc lá nhẹ nhàng bay

Viết hết tình thư để tỏ bày

Thuở ấy quên rồi chưa kịp nói

Nên người phương đó chẳng hề hay

Dường như sót lại điều gì đó

Rỉ rả hạt buồn đọng khoé mi

Có lẽ mùa thu còn bỏ lỡ

Để ta nhặt lấy những thầm thì

Ta vừa mới bỏ nỗi hanh hao

Nó cứ cuồng dâng tựa sóng trào

Nếu gặp thì xem như chẳng thấy

Xin đừng nhặt lấy để nao nao

Nhặt chút heo may gió lạnh về

Bên thềm rêu phủ thật lê thê

Chớm đông vàng úa từng chiếc lá

Để lại trong ta chút não nề.

Chớm đông vàng úa từng chiếc lá - Để lại trong ta chút não nề.Chớm đông vàng úa từng chiếc lá – Để lại trong ta chút não nề.

7. Tình đông

Thơ: Dương Bích Hạnh

Nhớ anh à xuân về khắp mọi nơi

Đường phía trước vẫn xa vời đôi ngã

Sương khuya lạnh thấm bờ vai buốt giá

Đẫm hàng mi má hường đã bạc màu

Nhớ anh à tim nhức nhói quặn đau

Bởi xa cách tình uá nhàu phai nhạt

Tuyết vùi phủ ngọn lửa hồng lụi tắt

Giọt buồn giăng gió hiu hắt cuối chiều

Nhớ anh à khuê phòng vắng cô liêu

Em góp nhặt tìm lời yêu thủa trước

Tim thổn thức giá thời gian trở ngược

Dành cho nhau phút rạo rực hương nồng

Dấu yêu à anh có nhớ em không

Hay sóng vỗ tình trôi dòng bến lạ

Gió cuốn thổi bay về đâu chiếc lá

Lỡ yêu người ôm lạnh giá TÌNH ĐÔNG..!!!

8. Đông lạnh

Thơ: Hoàng Yến

Đông về rồi …anh có thấy lạnh không

Có buồn không …khi nhìn trời u ám

Tham khảo thêm:   Tiếng Anh 6 Unit 3: Project Soạn Anh 6 trang 35 sách Kết nối tri thức với cuộc sống

Hay tình chết rồi…lòng sẽ thành vô cảm

Chẳng thấy não nề khi gió lạnh …đông sang

Anh nhớ không…duyên mình đã lỡ làng

Ta xa nhau …từ mùa đông năm ấy

Bao đông rồi…mà vẫn đau biết mấy

Khi gió lạnh về …mưa bụi cứ rơi rơi

Gió đông về …lòng em cứ chơi vơi

Cơn gió vô tình cứ nhắc hoài …thủa ấy

Chẳng thể gom được nắng mùa hè bỏng cháy

Để đông về …đừng lạnh lẽo cô đơn

Tình cũ rồi…chẳng dám trách dám hờn

Trách cơn gió …cứ vô tình gợi nhớ

Gió đông ơi …đã chẳng mong gặp gỡ

Mùa đông này ….đừng lạnh nữa được không.

9. Về đi anh

Thơ: Thanh Hiếu

Em lạnh rồi giờ anh ở nơi đâu

Có về nối lại nhịp cầu dang dở

Bao đông đến lời hẹn thề đã lỡ

Đêm tàn canh buồn vô cớ tim gầy

Anh hãy về mình cùng ngắm áng mây

Bồng bềnh gợn giữa trời đầy nắng gió

Chút e thẹn làm má em hây đỏ

Nụ hôn nồng ai đó đặt bờ môi

Tháng mười sang kìa đông ghé thật rồi

Em muốn được ngồi bên anh thủ thỉ

Kể ra hết những gì lòng đang nghĩ

Bao chờ mong âm ỉ dấu yêu à

Thu cúc vàng cũng mấy độ đi qua

Tim trăn trở bao nhiêu là nỗi nhớ

Trời ban tặng cho hai mình duyên nợ

Về đi anh xin người chớ chần chừ.

10. Đông về

Thơ: Lê Ngọc

Sáng thức giấc thấy trời se se lạnh

Mới hay thu đã tránh để đông về

Chợt giận mình sao nửa tỉnh nửa mê

Thời gian qua mà chẳng hề nhìn lại !

Chỉ mải miết đắm chìm trong hoang hoải

Ngắm mùa thu vàng lá trải trên đường

Thả tâm hồn phiêu lãng với mùa thương

Mà đâu biết má hường em nhạt nắng !

Ngồi nơi đây một mình nơi quán vắng

Ly cà fe từng giọt đắng rơi rơi

Góc thân quen giờ đây vắng một người

Lại nuối tiếc thưở đôi mươi khờ dại !

Phố ngày xưa khắc đậm sâu tim mãi

Nhìn dòng người qua lại dáng thân quen

Từ sáng mai cho tới lúc lên đèn

Lại lê gót tìm chút men cay đắng !

Ta tìm mãi một bến bờ phẳng lặng

Nơi ngọt ngào không đắng mặn bờ môi!

Tham khảo thêm: 50+ caption, status, câu nói hay về mùa đông Hà Nội

Thơ về mùa đông buồn, nhiều cảm xúc

1. Tôi và em

Tác giả: Khuyết danh

Tôi và em thân thiết

Đã bao ngày tháng qua

Những mến thương da diết

Chỉ giữ đấy như là…

Tôi thích vỗ vai phải

Nhưng đứng bên trái em

Em quay qua quay lại

Đánh tôi nhưng cười hiền.

Em thích hay nũng nịu

Đòi cái kia cái này

Tôi giả vờ không hiểu

Em giận dỗi buông tay.

Tôi thích xoa đầu em

Rồi chê người lùn quá

Em quay sang ăn vạ

Tôi chữa: Nhưng đáng yêu.

Em cứ giả vờ kiêu

Bỏ lại tôi sau tít

Tôi giả vờ thấm mệt

Chân ngắn bước nhanh ghê.

Tôi và em cứ thế

Hai đường thẳng song song

Ở giữa là mùa Đông

Tôi và em ly biệt.

Tôi đi, em cũng bước

Về hai góc trời riêng

Dẫu thế gian có chật

Chỉ gặp trong nỗi niềm.

2. Bài thơ cuối đông

Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune

Cuối đông lang đãng sương phủ mờ

Lòng vẫn ngóng ai vẫn đam mê

Ánh trăng cuối đông mờ mờ nhạt

Trong lòng khao khát lạnh bờ mi.

Cuối đông đã đến sắp chào đi

Lại thêm một mùa để lại gì

Trăng khóc đổ hạt sương trời đó

Gợn lòng nhớ em cõi đêm khuya.

3. Gió bấc

Tác giả: Hồ Văn Hảo

Gió bấc mang về nỗi nhớ nhung

Bờ lau xơ xác dưới mưa phùn

Nước tràn sông rộng, thuyền không bến

Lòng gởi chăn bông vẫn lạnh lùng.

Khi bóng hoàng hôn giục én bay

Hương buồn man mác lướt qua cây

Có ai nghe thấy gì trong gió?

Cả một thời xưa đọng ở đây.

Thơ về mùa đông buồn, nhiều cảm xúcThơ về mùa đông buồn, nhiều cảm xúc

4. Không tựa đề

Tác giả: Thơ sưu tầm

Ngoài trời khuya gió đông về lạnh buốt

Em một mình với gối chiếc cô phòng

Khóc cho đời dang dở một ước mong

Khi cố quên lòng càng thêm nức nở.

5. Không tựa đề

Tác giả: Khuyết danh

Trời lập đông, tháng mười hai se lạnh

Một mình anh đi giữa phố đêm khuya…

Nghe thấm lạnh từ trong lòng nổi nhớ

Bóng hình người con gái đã thương yêu.

Tháng mười hai, còn chút gì vương vấn

Bao yêu thương, lưu luyến buổi ban đầu

Lần hò hẹn mắt nhìn nhau nồng ấm

Lời yêu thương đã nói tận đáy lòng.

Tháng mười hai, trời vẫn còn mưa muộn

Nhìn mưa rơi lất phất lại thêm buồn

Bao yêu thương dâng đầy theo ngày tháng

Sâu thẳm lòng anh nổi nhớ không nguôi.

Tháng mười hai, anh trầm ngâm lặng lẽ

Gom hết lại bao thương yêu, nhung nhớ

Anh mang theo trên đường đời vô định

Bóng hình em sâu thẳm tận lòng anh.

6. Mùa đông xa nhau

Tác giả: Khuyết danh

Trời lạnh rồi, mặc thêm áo nghe em

Gió thổi nhiều, nhớ quàng khăn kín cổ

Trời sương giá, đeo găng cho khỏi buốt

Mùa đông dài, sẽ lạnh giấc mơ quen.

Trời lạnh rồi, nơi ấy có buồn không?

Chiều vội vã nắng chưa vàng đã tắt

Lời ngọt ngào lời chưa trao đã mất

Mùa đông về em có lạnh lắm không?

Ở bên này trời vừa mới vào đông

Nửa trời kia trời lại trong mùa nắng

Chẳng ai nhớ, chẳng ai còn muốn nhớ

Bởi mùa nào gió cũng lạnh như nhau.

7. Nỗi nhớ mùa đông

Tác giả: Tùng Trần

Đông đã về trên từng con phố nhỏ

Lạnh vai gầy… anh chợt ngó mông lung

Mùa đông xưa ta sánh bước đi cùng

Nhưng đông này… anh lạnh lùng đơn lẻ.

Giờ nơi đâu… người yêu xưa nhỏ bé?

Nhớ em nhiều… anh khoé mắt lệ cay

Bước một mình trên phố vắng chiều nay

Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ.

Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trở

Giờ phương nào… em có nhớ anh không?

Tham khảo thêm:  

Có khi nào… nhớ kỉ niệm mùa đông

Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm?

Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm

Để đêm về… lệ ướt đẫm bờ môi

Đông đã sang nhưng phố vắng em rồi

Chợt tim anh… bồi hồi bao kỉ niệm.

Nhớ đến em… anh nghe hồn tắt lịm

Mất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu?

Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu

Để đông sang… anh đơn sầu… cô lẻ!

8. Nổi Buồn Chờ Đông

Mọi nỗi buồn em để dành đến Đông

Khi đất trời chìm trong làn gió lạnh

Em dang tay ôm buồn thương bên cạnh

Chắc sẽ chẳng hề thấy lạnh được đâu

Nếu giọt lệ lỡ đọng trên mắt nâu

Xin em giữ đến Đông hãy rơi xuống

Khi hoa cải đã rộ vàng từng luống

Nước mắt sẽ làm ngực trái ấm lên

Mọi nỗi buồn em gửi gió mùa Đông

Chắc gió lạnh và dài Lê thê thế

Sẽ cuốn đi rất nhanh va rất nhẹ

Chờ nắng lên hong khô đôi mắt nhoè

Mùa Đông qua phố xá đều vắng hoe

Em sẽ chẳng thấy riêng mình cô độc

Những nỗi buồn đã trở nên gai góc

Sẽ thôi đâm vào sâu thẳm tâm hồn

Ngọt nhạt chiều gầy nắng buổi hoàng hôn

Thèm Hương nắng còn Vương lại trên tóc

Thèm những dỗ dành để một lần được khóc

Khi trái tim mạnh mẽ đã mệt nhoài

9. Xa Em Mùa Đông

Tác giả: Nguyễn Quang Long

Mùa đông đến gợi nhiều nỗi nhớ

Em yêu giờ đang ở nơi xa

Đông mang cái lạnh thấu da

Một mình lạnh lẽo mắt nhòa lệ rơi

Phương trời xa em ơi có biết

Nhớ khi xưa thời tiết chuyển mùa

Mùa đông gió bấc rét lùa

Bên nhau anh quạt gió đùa trêu em

Đêm lạnh lẽo không em trống rỗng

Cho tim anh giấc mộng tan tành

Anh buồn thao thức tàn canh

Gửi vào nỗi nhớ để dành em yêu

Đã xa rồi bao điều mộng ước

Biết bao giờ mình được bên nhau

Mình anh với trái tim đau

Còn đâu lời ước, trước sau chung tình!

Thế là lại đến mùa đông - Lạnh lùng một bóng biết cùng ai đây?Thế là lại đến mùa đông – Lạnh lùng một bóng biết cùng ai đây?

10. Mùa Đông Buồn

Tác giả: Trung Dũng

Thế là lại đến mùa đông

Lạnh lùng một bóng biết cùng ai đây?

Em vui đùa giỡn với mây

Lối xưa gió hú có hay tôi buồn

Biển khơi sóng vỗ dập dồn

Lênh đênh thuyền nhỏ bồn chồn lo âu

Chân trời xa tít về đâu?

Sao không lên tiếng một câu yên lòng

Lúa chiêm xanh ngắt ngoài đồng

Thiếu tay em chậm trổ bông mất rồi

Khói lam chiều tím lưng đồi

Vô tình quên hết nụ cười luyến lưu

Đông về giá lạnh đìu hiu

Tái tê nhịp bước cô liêu một mình

Vắng em chỉ bóng không hình

Qua sông bỏ lại chuyện tình dở dang…

Thơ hay về mùa đông Hà Nội

1. Em ơi, Hà Nội phố

Tác giả: Khuyết danh

Em ơi, Hà Nội phố

Ta còn em mùi hoàng lan

Ta còn em mùi hoa sữa

Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ

Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm

Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông

Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông

Mảnh trăng mồ côi mùa đông

Mùa đông năm ấy

Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ

Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân

Ta còn em một màu xanh thời gian

Từng chiều phai tóc em bay

Chợt nhòa, chợt hiện

Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố

Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường

Ta còn em hàng phố cũ rêu phong

Và từng mái ngói son yêu

Nao nao kỉ niệm

Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng

Chợt hoàng hôn về tự bao giờ.

2. Nhớ kỷ niệm chiều đông

Tác giả: Dương Anh Dũng

Con phố nhỏ giờ đây lặng lẽ

Nét u buồn điểm nhẹ màu mây

Nhớ thương một thủa đong đầy

Hàng mưa nắng tỏa còn đây nỗi lòng

Từng kỉ niệm chờ mong sống mãi

Giữa Hồ Gươm biển ái nghiêng thuyền

Tháp rùa cũng tỏ tình duyên

Hai người nguyện ước, trăm miền mãi mơ

Cơn gió lạnh xô bờ vẫy gọi

Nụ hôn nồng khẽ gói tình ta

Áng mây nặn vẽ căn nhà

Ngày đêm hạnh phúc, rời xa cõi buồn

Đông ngập lối tình tuôn ảo não

Đám sương mù giả tạo đường đi

Bỗng nhiên bỏ lại xuân thì

Lòng anh vẫn đó tình si mặn mà

Ngày giã biệt lời ca héo rủ

Mộng tàn phai lối cũ Hà Thành

Dẫu rằng chẳng hận trời xanh

Đôi lần trách hỏi không đành vậy sao

Giờ trở lại ai nào đã thấy

Ngỡ người yêu sống dậy quay về

Chỉ cần một kiếp hoài mê

Mong rằng giữ trọn câu thề thuở xưa.

3. Quên rồi mùa đông

Tác giả: Khuyết danh

Anh ra thăm Hà Nội một chiều đông

Trời không lạnh nắng vẫn hồng góc phố

Nắng Sài Gòn đi theo cùng anh đó

Hay là mùa thu thương nhớ quay về

Hà Nội mùa đông thường lạnh tái tê

Chiều mùa đông buồn não nề gió bấc

Đêm đông lạnh khiến ai thường thức giấc

Giấc mơ buồn từng cung bậc nhớ thương

Cây me già mang nỗi nhớ vấn vương

Kỉ niệm xưa bên góc đường ngày ấy

Em đưa bàn tay cho anh nắm lấy

Hiểu nhau rồi mà sao thấy vẫn run

Về thủ đô mà anh vẫn thấy buồn

Dù không gió không mưa tuôn dâu bể

Hình như vắng em Hà Nội buồn như thế

Nghe tiếng côn trùng như thể khóc tình xưa

Xa Hà Thành em đã muốn về chưa

Anh vần còn chừa cho em góc nhỏ

Dù đi xa về đây anh vẫn nhớ

Nhớ góc đường nhớ hơi thở mùa đông.

Thơ hay về mùa đông Hà NộiThơ hay về mùa đông Hà Nội

4. Hai nửa mùa đông

Thơ: Thu Sám

Về hà thành …

Ghép hai nửa mùa đông

Tròn một chuyện tình yêu không đoạn kết

Rong rêu nhớ bám lòng hoài đã mệt

Nay rửa hồn để đón tết uyên ương .

Hà Nội ơi ..

Ta yêu nhỏ biết nhường !

Bao nhiêu phố lê mòn đường tình tự

Tham khảo thêm:   KHTN 8 Bài 40: Quần xã sinh vật Giải KHTN 8 Cánh diều trang 186, 187

Thương em lắm .. anh làm người lữ thứ

Trọ đời nàng ở mãi chứ không đi .

Hạnh phúc em …

Sớm tối cứ thầm thì

Trong giá lạnh ươm mầm si cùng nhỏ

Đợi xuân đến hoa yêu hương đầy ngõ

Hái tặng nàng trái tim đỏ tình nhân .

Em yêu ơi ..!

Nhật nguyệt có xoay vần

Thì anh vẫn thương bội phần không đổi

Mình hai nửa ..hẹn một ngày Hà Nội

Vén trời đông mượn nắng mối mai tình .

Bởi đêm ngày …

Cõng nỗi nhớ đẹp xinh

Một nửa nhỏ …

Đã thành .. hình yêu bóng.

5. Tìm lại những mùa đông Hà Nội

Thơ: Đỗ Kim Quang

Hà Nội đêm mùa đông !

Lành lạnh heo may phía sông Hồng thổi tới,

Ngọn đèn vàng ngóng ai mà đứng đợi

Hương sữa thoảng nồng nàn dệt sợi nhớ, sợi thương…

Hà Nội trải mù sương,

Những con đường khoác lên màu áo cũ,

Những nóc phố thâm nghiêm xô nghiêng cả một thời quá khứ

Bước chân người cô lữ chợt hanh hao.

Lòng bâng khuâng nhớ kỷ niệm năm nào:

Tiếng tàu điện leng keng…leng keng vọng về trong hư ảo,

Hương Ngọc lan lối hẹn hò nhuộm thơm mùi nếp áo

Thoảng đâu đây hơi ấm mối tình đầu…

Vẫn còn đó, những hàng cây im lặng, dãi dầu

Vẫn còn đó, giọng rao đêm lắng sâu miền ký ức

Ánh trăng mờ thao thức

Để bàn chân người ra đi day dứt lối xưa về

Chợt thấy lòng tái tê !

Nào ai hiểu quãng thời gian lê thê nơi đất khách

Nhưng còn đó Hà Nội thân thương khiến tâm hồn gột sạch

Để cánh chim trời sau bao năm xa cách về tìm lại những mùa đông…

6. Hà Nội Mùa Cúc

Thơ: Mộc Miên

Cúc hoạ mi rực rỡ gọi đông sang

Mắt nâu chạm mênh mang những cánh trắng

Heo may dịu dàng buông mình khoe nắng

Cho ai mơ màng, thầm lặng những nhớ mong

Chiều Hà Nội thênh thang một bãi sông

Áo lụa thướt tha quyện thơm nồng mùa mới

Gió của đông cũng ngọt ngào thơ thới

Bên cúc hoạ mi phơi phới những dáng thơ

Bãi cỏ lau nghiêng nắng gió mộng mơ

Bước chân tình si thẫn thờ in bờ cát

Nắng sông Hồng cũng rộn ràng ca hát

Khúc hát chào mùa ngan ngát những hương bay

Hà Nội mùa đông, mùa cúc hoạ mi, cho lòng mê say!

7. Nhớ đông Hà Nội

Thơ: Hồng Nguyễn

Hà Nội đông về gió lạnh tái tê

Em một mình vẫn nhớ về Hà Nội

Thèm được nghe lời yêu thương nhắn gởi

Của ai đó nơi đâu nghĩ tới mình …

Mùa đông về cúc hoạ mi trắng tinh

Nở e ấp như nụ cười thiếu nữ

Liễu hồ Tây vẫn thì thầm buông rủ

Như tóc ai xanh mướt tuổi học trò …

Giọng nói Hà thành dịu nhẹ âu lo

Như gió thổi vi vu qua đầu lưỡi

Con gái Hà Nội da như hoa bưởi

Ngan ngát hương trinh níu bước ai nhìn …

Tôi là kẻ quê mùa lắm yêu tin

Yêu Hà Nội và tin người Hà Nội

Yêu cái đẹp không tiền nào mua nổi

Xa xăm rồi nhớ mãi góc trời Quê.

8. Hà Nội và Anh

Thơ: Mộc Nhiên

Hà Nội bây giờ đang rét phải không?

Anh nhớ mang theo áo khăn đủ ấm

Em thấy người ta bảo rằng lạnh cóng

Bỗng lo cho anh những lúc ra đường

Chúng mình bây giờ không phải người thương

Mà đã gọi nhau bằng người yêu cũ

Nhớ mùa đông trước anh còn nhắn nhủ

“Mình phải bên nhau đến lúc bạc đầu”

Vậy mà đông này mình đã xa nhau

Hà nội và anh trở thành nỗi nhớ

Kí ức mùa đông bên anh còn đó

Em với hoạ mi hôm ấy rộn ràng

Hà Nội đông về nỗi nhớ miên man

Muốn được lang thang qua từng con phố

Kỉ niệm ngày yêu vẫn còn đâu đó

Chỉ mới đây thôi chưa thể xoá nhoà

Em ước một ngày nào đó không xa

Sẽ được đón đông trong lòng Hà Nội

Dẫu rằng chúng mình không còn chung lối

Hà Nội vẫn là nỗi nhớ trong em.

9. Hà Nội chờ Anh về

Thơ: Hoàng Anh

Đông đã tới bên hiên nhà anh ạ

Mùa sang mùa chiếc lá thẫn thờ rơi

Về thôi anh giăng mắc những nụ cười

Nơi ta hẹn rợp trời hoa cúc nở

Em muốn gửi lời thầm thì trong gió

Chở đại ngàn nỗi nhớ vẫn hằng mang

Gọi anh về Hà Nội vẫn chứa chan

Cho say nhé miên man mùa trăng mật

Thơ em viết đâu phải vì niêm luật

Tấm chân tình xin cất một lời yêu

Kề bên em anh nhuộm tím cung chiều

Môi với mắt gợi bao điều êm ả

Về anh nhé yêu tưởng chừng như đã

Bài thơ tình chất chứa vạn niềm mong

Em nhớ anh đến khô cạn máu hồng

Nghe trăn trở thương mùa đông lạnh giá

Anh có thấy mưa cuối mùa vội vã

Tháng mười hai .. hối hả … giục anh về.

10. Gửi nắng cho Anh

Thơ: Kiều Trang

Gió đầu mùa rét lắm phải không anh

Đêm Hà Nội sương giăng mành đặc quánh

Mùa đông bấc vén rèm hơi thở lạnh

Đông lại về mình sánh bước cùng nhau

Bên Hồ Gươm hai đứa chụm mái đầu

Nắm tay dạo ngày sau tình nồng ấm

Mặc gió thổi giữa trời đông rét đậm

Ước nợ duyên cau thắm nghĩa vợ chồng

Dấu yêu à đêm nay lạnh nữa không?

Em gom nắng gửi mây hồng anh nhé

Nhớ sưởi ấm ngoài kia trời mưa nhẹ

Nhớ giữ mình kẻo cảm lạnh giữa đông

Dấu yêu à em sẽ gửi chăn bông

Đắp vào nhé sưởi tim hồng quyện ấm

Trời mưa gió ngoài hiên giờ rét đậm

Tựa vai nhau nghĩa thắm mãi thơm nồng.

Trên đây là tổng hợp 30+ bài thơ về mùa đông hay và cảm xúc nhất mà Wikihoc.com tổng hợp được. Hy vọng bạn sẽ tìm được cho mình một áng thơ hay, đầy lãng mạn trong ngày đông sắp đến.

Wikihoc.com

Cảm ơn bạn đã xem bài viết Tổng hợp 30+ bài thơ về mùa đông hay và cảm xúc nhất tại Wikihoc.com  bạn có thể bình luận, xem thêm các bài viết liên quan ở phía dưới và mong rằng sẽ giúp ích cho bạn những thông tin thú vị.

About The Author

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *