Mời các bạn tham khảo tài liệu Văn mẫu lớp 7: Cảm xúc về một con vật nuôi được Wikihoc tổng hợp và đăng tải. Gồm 3 bài văn mẫu giúp các em có thêm tài liệu tham khỏa nâng cao khả năng viết văn điểm cao trong các bài kiểm tra, bài thi môn Ngữ văn 7. Để viết các bài tập làm văn lớp 7 tốt hơn các em cần phải luyện tập chăm chỉ cũng như tham khảo thêm ở các bài văn mẫu mà chúng tôi sưu tầm và giới thiệu trong bài viết này. Dưới đây là một số bài văn mẫu các em tham khảo nhé

Dàn ý cảm xúc về con vật nuôi lớp 7

I/ Mở bài

– Dẫn dắt giới thiệu về con vật nuôi.

Hè năm ngoái nhân dịp về quê, em được bà cho một chú mèo con tuyệt đẹp. Em đặt tên cho nó là Bún vì nó có bộ lông trắng tinh như sợi bún vậy. Từ đó đến nay, Bún đã trở thành người bạn thân thiết của em.

Tuyển chọn 4 bài Cảm xúc về một con vật nuôi hay chọn lọc

II/ Thân bài

a. Biểu cảm về vài nét nổi bật của con vật

  • Về nhà em đã được một năm rồi nên Bún đã quen với mọi người trong nhà.
  • Gần một năm trước, nó còn là một con mèo đỏ hỏn to bằng hai bàn tay em úp lại, giờ thì nó đã phổng phao hơn nhiều.
  • Ôi nhìn bộ lông của Bún mới đẹp làm sao. Bộ lông trắng muốt, mềm mại như tơ như lớp áo choàng bảo vệ Bún khỏi giá lạnh của thời tiết.
  • Đôi chân ngắn cũn cỡn có lớp đệm phía dưới nên chú mèo di chuyển rất nhẹ nhàng. Nhờ đặc điểm này mà bao con chuột đáng ghét đã bị tiêu diệt dưới móng vuốt của Bún rồi đấy.
  • Hai cái tai Bún lúc nào cũng vểnh lên để nghe ngóng âm thanh xung quanh.
  • Đôi mắt tròn xoe như hai hòn bi ve trông thật đáng yêu. Nhưng đừng coi thường nhé, đôi mắt ấy còn có thể nhìn rõ mọi vật trong đêm tối nữa đấy.
  • Cái miệng rộng thỉnh thoảng lại nhe ra mấy chiếc răng nhọn hoắt.
  • Em rất thích nhìn Bún làm trò với cái đuôi dài của mình. Lúc vui cái đuôi ấy xoắn tít lại, lúc buồn thì đuôi lại cụp xuống.
  • Bún quả thật là com mèo biết hưởng thụ. Sáng sớm, nó nằm dài trên bể nước để tắm nắng. Đôi mắt lim dim cùng mấy sợi ria thỉnh thoảng lại nhếch lên trông thật đáng yêu.

b. Biểu cảm về những kỉ niệm với con vật

  • Bún là chú mèo rất thông minh nên em thường dạy cho nó nhiều trò hay như đi bằng hai chân, kêu meo meo làm toán…
  • Bún gắn bó với em vô cùng. Lúc em ngồi học, nó dụi dụi đầu vào chân nũng nịu, lúc em đi ngủ nó cũng nhảy tót lên giường nằm.
  • Ở bên Bún em có cảm giác thật dễ chịu. Bún như một người bạn thật sự, không ồn ào và biết lắng nghe. Mỗi khi em có tâm sự, em lại ôm Bún vào lòng, nói hết ra những điều em muốn nói. Có lẽ Bún không hiểu đâu nhưng nó cứ ngồi im đấy, thỉnh thoảng lại gật gật cái đầu ra vẻ là mình hiểu hết đấy nhé. Có Bún, em như trở nên vui vẻ và hạnh phúc hơn.
  • Có lần Bún làm rơi vỡ mất món quà lưu niệm rất có ý nghĩa với em. Có vẻ như nó biết mình đã làm điều gì sai nên đôi mắt cứ mở to long lanh và cái miệng cứ luôn miệng meo meo khiến em không thể nổi giận được. Nhìn điệu bộ mắc cười của Bún em chỉ có thể bế nó vào lòng, vỗ nhẹ vào bộ lông mềm mại và nhắc nhở rằng lần sau không được nghịch như thế nữa nhé. Lúc đó cái miệng của Bún lại nhe ra và đôi mắt thì tít lại ra vẻ đồng ý và ngoan ngoãn vâng lời.

III/ Kết bài

  • Nêu cảm xúc của em về con vật

Em yêu quý Bún lắm. Chú mèo đáng yêu này sẽ mãi là người bạn thân thiết của gia đình em từ bây giờ và cả sau này nữa.

Cảm xúc về một con vật nuôi mẫu 1

Trong đời sống bộn bề của ngày tân tiến, mỗi người tìm cho mình một điểm dựa, để tâm hồn hoàn toàn có thể thanh thản mỗi khi căng thẳng mệt mỏi. Với một số ít người, đó là cảm xúc khi đọc sách, khi chơi đàn, khi bước đi những vũ điệu của đam mê. Còn với tôi, đó là những tích tắc thư giản bên chú mèo xinh đẹp của mình – Simba .

Simba đến với tôi một cách rất tình cờ. Vào một ngày đầy nắng, tôi vô tình đọc được một bài viết nhượng lại mèo, vì cô chủ cũ của nó chuyển ra nước ngoài. Thế là tôi đã nhận nuôi nó. Vốn ban đầu, nó không có tên là Simba, nhưng vì bộ lông đặc biệt của nó- màu vàng tươi, lông bông và xù, lông quanh cổ nhìn rất giống bờm sư tử, nên tôi lấy cái tên của chú sư tử Simba kiêu hãnh và mạnh mẽ, với mong muốn rằng nó sẽ mạnh mẽ vượt qua quãng ngày xa cô chủ cũ, bắt đầu ở bên tôi.

Mang trong mình dòng máu mèo Anh, nó thừa kế hết vẻ đẹp của một chú mèo Anh. Thân hình thon dài, khá mập, lúc ôm có cảm xúc rất vừa tay. Bốn chân cao thon dài, dưới chân có một lớp đệm thịt mỏng dính, giúp mỗi bước nó đi êm ai, không một tiếng động. Tôi thích ngồi ngắm nhìn nó chuyển dời. Chân nhỏ bước từng bước uyển chuyển như catwalk, cái đuôi thon dài khẽ rủ phía sau, đung đưa nhè nhẹ theo từng bước chân.

Tham khảo thêm:  

Thân mình giữa trên một đường thẳng, cái mũi đen tuyền hơi ướt hếch lên, hàng ria mép hơi dung rinh, hai tai nhỏ như mộc nhĩ khẽ vểnh nghe ngóng xung quang. Đôi mắt một bên xanh da trời nhạt, một bên vàng óng, trong suốt không dính chút tạp niệm nào của trần gian, khẽ ngơ ngác nhìn xung quanh. Từng bước, từng bước tiến của nó, ưu nhã quý tộc, nhưng vẫn mang chút gì đấy lười biếng .

Bạn có từng nghĩ, khi có một chú mèo, bạn sẽ làm gì sau khi về nhà ? Tôi thích cái cảm xúc vừa về đến nhà, Simba từ đâu chạy đến, lượn một vòng quanh chân tôi, cọ cọ vào chân tôi. Rồi tôi sẽ nhấc bổng nó lên, cả người và mèo đều xoay một vòng. Vì việc học, tôi phải xa cha mẹ, sống một mình một phòng, tuổi nhỏ như vậy, thật sự vừa có chút đơn độc, vừa có chút sợ. Nhưng may là tôi đã có Simba.

Đi học về, có nó cùng tôi nấu ăn, cùng tôi ăn, cùng tôi học bài, cảm xúc bớt đơn độc đi hẳn. Buổi tối, có một chú mèo đáng yêu nằm cuộn tròn trong lòng, khẽ cựa nhẹ vào bạn ngủ. Nếu bạn chưa từng xa nhà, chưa từng sống một mình, chắc bạn sẽ không cảm nhận được tích tắc như vậy ấm cúng như thế nào. Cũng có nhiều lúc tôi thầy buồn, thấy nhớ nhà, thường là những ngày mưa, vì ngày mưa thường buồn mà. Những lúc ấy, tôi sẽ ôm Simba ra ban công nhỏ, pha môt li trà hoa, vừa vướt ve nó, vừa uống trà, vừa ngắm mưa. Lòng lúc đó chợt có chút bình yên, quyên hết mọi muộn phiền .

Tôi cảm thấy rất suôn sẻ, vì lúc đó tôi đã nhận nuôi Simba. Sau này đôi lần nghĩ lại, tôi nghĩ đó là do duyên trời sắp đặt để tôi gặp nó. Nó cứ ở bên tôi như vậy, ngày qua ngày, rồi chợt trở thành người thân trong gia đình từ khi nào. Có nó tôi bớt buồn, bớt đơn độc, quạnh hiu, có nó tôi thầy mình được yêu thương, thấy mình cũng hoàn toàn có thể chăm nom cho người khác .

Một ngày nào đó trong tương lai, Simba sẽ già yếu đi, rồi nó sẽ rời bỏ tôi. Nhưng không sao, từng phút, từng phút bên nó tôi đều trân trọng. Nếu ngày ấy thật sự xảy ra, thì lúc đó, nó sẽ luôn sống trong tim tôi .

Cảm xúc về một con vật nuôi mẫu 2

Giữa cuộc sống tất bật hằng ngày, chắc ai cũng có một người bạn cùng đồng hành để xua tan những vất vả, lo lắng trong công việc, học hành. Những người bạn đó là ai? Đó là những con thú mà chúng ta vẫn nuôi. Đối với mỗi người, chúng có thể là những chú chim, hay những chú mèo. Còn đối với tôi thì chú chó “Bill” là một niềm vui lớn giúp tôi xua tan đi những mệt nhọc, lo toan sau một ngày học hành mệt mỏi.

Chú chó “Bill” được bác tôi cho từ khi tôi mới lên sáu tuổi. Nó trông rất to, bằng cái xe đạp của tôi. Nó khoác trên mình một màu nâu vàng rất dịu. Cái đầu của nó tròn tròn, lúc nò cũng lắc trông rất ngộ. Bill có đôi mắt tròn, màu nâu đậm. Chiếc mũi của Bill nhỏ nhỏ, xinh xinh lúc nào cũng ươn ướt. Những chiếc râu mép nhỏ, trắng như cước. Bill có những chiếc răng nanh nhỏ, trông rất sắt bén. Khi nó ngủ, lại nhe ra những chiếc răng trông rất dữ. Hai đôi tai của Bill lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Hai đôi chân của Bill hơi gầy có những chiếc móng đeo đi rất nhẹ nhàng. Bill có cái đuôi dài và xù lên giống như cây chổi lúc nào cũng phe phẩy, rất ngộ.

Tôi còn nhớ mãi vào mùa thu năm trước. Bill mắc một căn bệnh hiểm nghèo. Ba mẹ tôi đã cố gắng chạy chữa nhưng bệnh tình của Bill vẫng không hề suy giảm. Bill ngày càng yếu dần. Thấy Bill như vậy, tôi khóc nhiều lắm. Có lúc, tôi còn xin ông tiên cho tôi được thế bệnh cho Bill mắc dù biết đó chỉ là một ước mơ, một ước mơ không bao giờ có thể thực hiện được. Rôi một bổi chiều đầy mưa, Bill không còn ở trên thế gian này nữa.. Tôi ôm lấy Bill và khóc oà lên…

Tôi không bao giờ có thể quên được chú chó Bill thân yêu này này. Bởi nó đã giúp cho gia đình tôi rất nhiều. Mỗi khi đi học về, vừa bước qua cánh cổng thì thứ mà tôi thấy đầu tiên chính là Bill. Nó quấn quít lấy chân tôi, đuôi ve vẩy mừng rỡ làm cho tôi quên hết những mệt nhọc. Khi màng đêm buông xuống, mọi người đều chìm trong giấc ngủ, thì nó lại thức giấc canh nhà. Nhiều lúc chỉ nghe được tiếng động nhỏ, nó lại sủa lên làm cho cả nhà thức giấc. Không những thế, trong đời sống chó còn là một món ăn đặc sản. Đáng ca ngợi nhất là đức tín trung thành của chúng. Có những chú chó mà dù chủ có ở đâu thì chúng cũng có mặt ở bên cạnh. Lúc chỉ có một mình. chúng còn có thể là người bạn ở bên cạnh để xua tan đi cái cảm giác cô đơn đó.

Tham khảo thêm:   Phát biểu cảm nghĩ về bài thơ Sông núi nước Nam (7 mẫu)

Gia đình tôi rất quý Bill. Biết bao kỉ niệm buồn vui của gia đình mà có có Bill cùng chia sẻ. Bố tôi nói: nó nó không còn là một chú chó, mà nó như một thành viên thân thiết trong gia đình. Dù đã đi xa khỏi thế giới này mãi mãi, nhưng hình ảnh của Bill lúc nào cũng hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi sẽ nhớ mãi Bill và giữ gìn những kỉ niệm giữa tôi và chú chó thân yêu này.

Cảm xúc về con vật nuôi mẫu 3

Con người, ai cũng có một đời sống tâm hồn, tình cảm riêng. Mọi thứ trong đó đều đẹp đẽ và đáng trân trọng cho dù đó là thứ tình cảm nhỏ nhất. Đối với tôi, tình cảm đối với các con vật nuôi trong gia đình đã chiếm một góc không nhỏ từ lúc nào tôi cũng chẳng rõ.

Hồi tôi năm tuổi, cũng vừa lúc nhà tôi phải chuyển đến nhà mới. Tôi đã được nội đồng ý cho bế” Xanh” – bạn mèo dễ thương của tôi theo cùng. Cả ngày tôi chơi với Xanh, chán thì ngồi trước cửa ngắm nhìn xe cộ vút qua mà tha hồ tưởng tượng, Vẽ vời ra vô vàn câu chuyện, Cũng là một cái thú. Tôi chỉ tự kể mình nghe. Nội biết tôi ưa tĩnh nên không bao giờ hỏi khi thấy tôi ngồi một mình ngoài cửa cùng chú bạn Xanh. Xanh của tôi trông rất tức cười, điều đặc biệt là trên người chú chẳng có tí xanh nào cả, kể cả đôi mắt cũng nâu hệt như bộ lông dày mượt, đuôi chúa chỉ ngắn một mẩu và thân mình tròn hết mực. Đó là do tôi vất vả nuôi nuôi nấng cậu bạn suốt mấy năm liền. Thú vị nhất là chú mèo Xanh hơn tôi những năm tuổi. Chắc vì già, càng lúc chú bạn càng ít chơi đùa, chỉ cuộn mình trong ổ, hết ngủ lại lim dim, tôi gọi sao cũng không dậy.

Không lẽ tôi cứ phải chơi một mình sao? Thật bất ngờ! Một bình minh trời đẹp, tôi tỉnh giấc bởi tiếng “meo meo” lạ tai. Trước mắt tôi là một cô mèo với bộ lông trắng muốt, cái đuôi dài cỡ bốn lần đuôi Xanh và đôi mắt đẹp vô cùng, xanh đại dương thăm thẳm. “Mèo mới lớn”- tôi gọi cô mèo như vậy, đó là món quà nội đã dành cho tôi nhân dịp tôi tròn sáu tuổi. Bà gọi cô mèo là Va, giống như khi đặt tên Xanh, là để hoài niệm về Xanh Pê Téc bua và Ma-xcơ-va, hoài niệm về nước Nga cổ kính, quật cường. Những điểu này về sau tôi mới hiểu. Hằng ngày, tôi và Va cùng đùa vui, ném bóng, trốn tìm. Va rất lạ. Có những lúc, nó nghịch ngợm vô cùng nhưng nhiều khi từ chối hẳn mọi trò chơi. Va đủng đỉnh dạo khắp nhà, đuôi cứ dựng lên trời trông rất ngộ. Lạ hơn cả là cô mèo rất yêu quý Xanh, còn Xanh thì lại ghét Va, sử sự như một bà già khó tính. Xanh không cho Va lại gần mình, hễ thấy Va lại gần là nó lại gầm gừ, rồi luôn ăn phần của Va, mặc đĩa cơm to phần Xanh, hãy còn nguyên vẹn. Rất hiền lành, Va sẵn sàng lùi ra để nhường cơm cho Xanh, chỉ khi Xanh đã ăn xong, Va mới dám mon men đến gần đĩa cơm thừa, nhiều bữa không còn gì thế là Va nhịn đói. Tuyệt nhiên, Va không hề lại gần đĩa cơm đầy của Xanh. Rồi cả những khi Xanh đang ngủ thì cô mèo Va lại chạy đến nép vào người Xanh, nhắm mắt lại. Xanh càng gầm gừ, càng đuổi đi thì Va càng tiến tới làm thân. Thế rồi một lần, Xanh cáu quá đã cào vào má Va. Nó chạy vụt đi, hai ngày liền không về.. Thật bất ngờ, ngày thứ ba Xanh đã đi tìm Va, và thấy cô mèo nằm trong gác bếp…Hôm ấy, Va được ăn phần cơm nguyên vẹn, lúc ngủ còn được tựa vào lưng Xanh. Nhưng tiếc rằng trời chỉ cho một ngày…

Ngày lễ Nô-en năm đó, tôi được tặng quả cầu có tám quả chông vàng xinh xinh với dây rút buộc quanh. Mỗi lần đập xuống đất, chuông kêu boong boong nghe thật vui tai. Tôi lại cùng Va chơi ném bóng. Va chơi rất nhiệt tình vì còn đang vui vì chuyện hôm trước. Va kêu meo meo khiến cho tôi cười nắc nẻ. Nhưng rồi, thời gian ngừng trôi, quả cầu bay xa, Va phóng theo. Đây là lòng đường. Xanh lao ra từ trong ổ, đột ngột. K…ké…t…xôn xao..tiếng người …đám đông…Xanh, Va..! Muộn, muộn thật rồi! Trước mắt tôi là 1 vũng máu, rất nhiều máu đỏ tươi. Tôi lạc trong chân trời, bơ vơ giữa thinh không, vô tận. Tôi chạy mãi, mồ hôi lấm tấm, người nóng bừng lên như hòn lửa đỏ. Tôi lạc giữa sa mạc hoang sơ, môi rớm máu và cổ họng khô cháy. Tôi đã ốm đến một tháng. Mở mắt, Xanh lại gần giường vuốt vào má tôi, cái chân sau đi không vững vì đau. Còn Va, Va đã bay lên thiên đường, từ khi tôi còn lạc trong một chân trời vô tận. Va là thiên sứ hay sao mà vụt đến rồi lại vụt đi. Vội quá!

Cảm xúc về một con vật nuôi mẫu 4

Người bạn tuổi thơ của em không chỉ là những người bạn cùng trang lứa, những người cùng em vui chơi, học tập mà em còn có một người bạn vô cùng đặc biệt nữa, đó chính là chú chó nhỏ mà bố em tặng nhân dịp sinh nhật. Đối với nhiều người chó con chỉ là một loài vật nuôi trong gia đình nhưng đối với em, chú chó nhỏ là một người bạn thân thiết, chú chó nhỏ đã cùng em lớn lên, cùng em tạo ra nhiều kỉ niệm vui vẻ của tuổi thơ.

Tham khảo thêm:   Văn mẫu lớp 7: Cảm nghĩ về người mẹ thân yêu của em (2 Dàn ý + 29 mẫu)

Chú chó nhỏ của em tên là Micky, lần đầu tiên em gặp Micky là vào dịp sinh nhật tám tuổi của em. Từ đó cho đến nay, Micky vẫn là người bạn trung thành, cùng em chung sống dưới một mái nhà. Tình cảm của em dành cho Micky không chỉ dừng lại ở tình cảm của một người chủ nhân dành cho vật nuôi của mình nữa mà đó đã trở thành tình bạn thân thiết, gắn bó mà nếu như thiếu đi Micky thì cuộc sống của em sẽ trở nên tẻ nhạt hơn rất nhiều.

Em còn nhớ rất rõ, đó chính là sinh nhật đáng nhớ nhất trong cuộc đời của em. Vào sinh nhật tám tuổi, bố em đã tặng em Micky, khi đó còn là một con chó nhỏ với bộ lông trắng muốt, đó cũng là món quà mà em yêu quý nhất, em vẫn luôn cảm ơn bố vì đã tặng Micky cho em. Năm nào cũng vậy, cứ vào dịp sinh nhật thì gia đình em đều tổ chức sinh nhật mừng tuổi mới cho em, đó là những bữa cơm gia đình đầy đầm ấm, là những bữa tiệc liên hoan nhỏ vào buổi tối để em có thể cùng bạn bè thổi nến, nguyện ước cho tuổi mới.

Như thường lệ, sinh nhật năm tám tuổi của em được mọi người tổ chức vô cùng vui vẻ, ấp áp. Sau bữa cơm với gia đình thì thời điểm em vui mừng nhất cũng đến, đó là khi em cùng bạn bè thổi nến mừng sinh nhật, nhưng điều khiến em buồn nhất trong buổi sinh nhật này đó chính là bố em đi công tác xa nhà, không thể về kịp để cùng em mừng sinh nhật. Bố là người em rất yêu quý nên sự vắng mặt của bố khiến cho em vô cùng buồn bã. Buổi sinh nhật diễn ra vô cùng vui vẻ, em và bạn bè đã cùng nhau hát bài hát chúc mừng sinh nhật, cùng nhau thổi nến, cắt bánh và mở từng gói quà trong tiếng hò reo của các bạn.

Các bạn đã tặng em rất nhiều những món quà xinh xắn như: Chiếc bút chì hình thủy thủ mặt trăng, quyển vở đầy màu sắc hay một chiếc gọt bút chì xinh xắn… Em rất cảm động trước những món quà ấy, bởi đó không chỉ là những món quà thông thường mà còn là tình cảm của các bạn dành cho em. Khi buổi sinh nhật gần kết thúc thì sự xuất hiện của một người làm cho em vô cùng bất ngờ, mà trên hết là vui mừng và hạnh phúc. Đó là bố của em, em cứ ngỡ sinh nhật này không được ở bên bố nhưng bố đã dành cho em một sự bất ngờ lớn. Đặc biệt, bố còn tặng em một món quà vô cùng ý nghĩa và xinh xắn, đó là một chú chó nhỏ.

Chú chỏ nhỏ xíu, chiếc đầu của chú chỉ to hơn bàn tay của em một chút xíu, bộ lông trắng muốt vô cùng dễ thương, không hiểu sao lúc ấy em thấy chú chó nhỏ rất giống một chú chuột Micky mà em thường xem trên truyền hình. Vì vậy mà em đã đặt tên cho chú chó nhỏ là Micky. Micky là một chú chó thông minh và vô cùng lanh lợi, chỉ trong một thời gian ngắn thì em và Micky đã trở nên thân thiết mà cùng nhau đùa giỡn chạy nhảy như những người bạn thực sự.

Micky có bộ lông mềm mượt, trắng muốt mà khi chạm vào sẽ có cảm giác vô cùng dễ chịu, đôi mắt của chú tròn và đen lúng liếng như hai viên ngọc trai đen, lúc nào cũng long lanh đọng nước khiến cho Micky trở nên khả ái vô cùng. Hai chiếc tai nhỏ trên đầu bé xinh lúc nào cũng lúc lắc khiến cho đám lông mềm mượt bay qua lại vô cùng xinh xắn. Đôi chân của Micky cũng ngắn ngủn và nhỏ xíu, bộ lông dày và mượt che khuất khiến cho Micky càng trở nên nhỏ bé. Vẻ ngoài dễ thương của chú chó nhỏ khiến cho em và mọi người trong gia đình đều vô cùng yêu quý và thường xuyên nựng nịu chú.

Micky vô cùng thông minh, chú có thể nhận biết tất cả các thành viên trong gia đình chỉ trong một thời gian ngắn, để khi có ai về nhà thì chú chó nhỏ lại chạy ra mừng rỡ, dùng bộ lông mềm mượt của mình để cọ cọ vào chân chủ như để làm nũng. Micky cũng rất hiền, và ngoan ngoan, khi em ôm chú vào lòng thì chú chỉ lim dim mắt hưởng thụ những cái vuốt ve nhè nhẹ, thỉnh thoảng lại dụi đầu vào lòng em như một thói quen khó bỏ. Tuy nhiên, đối với những người lạ vào nhà, Micky thường kêu để mọi người trong nhà biết đến sự xuất hiện của những vị khách này.

Micky là một chú chó vô cùng dễ thương mà bất cứ ai chỉ cần nhìn một lần đều cảm thấy yêu thương, đối với em thì Micky còn là một người bạn, mỗi khi có những chuyện buồn trong học tập, cuộc sống thì em thường tâm sự với Micky, những lúc ấy Micky luôn im lặng lắng nghe, thỉnh thoảng dụi đầu vào chân em và ngước đôi mắt long lanh lên như muốn an ủi em vậy

Micky là món quà vô cùng ý nghĩa mà bố đã tặng cho em, đó là một người bạn cùng em trưởng thành, cùng em trải qua những vui buồn của cuộc sống. Em rất yêu quý Miky và mong muốn Micky mãi ở bên cạnh em như bây giờ.

About The Author