Cảm nghĩ của em về nụ cười của mẹ là tài liệu Ngữ văn lớp 7 hay được wikihoc.com chọn lọc và gửi tới các bạn tham khảo. Tài liệu bao gồm dàn ý và 10 bài văn mẫu khác nhau, là tài liệu hữu ích giúp các em có thêm nhiều ý tưởng xây dựng cho mình bài văn hoàn chỉnh, đảm bảo yêu cầu bài ra và đạt điểm cao trong các bài kiểm tra Văn 7 sắp tới. Sau đây mời các bạn tham khảo chi tiết.

Lưu ý: Nếu bạn muốn Tải bài viết này về máy tính hoặc điện thoại, vui lòng kéo xuống cuối bài viết.

Dàn ý cảm nghĩ về nụ cười của mẹ

I. Mở bài

  • Dẫn dắt để giới thiệu về nụ cười của mẹ.
  • Cảm nghĩ chung về nụ cười của mẹ: nụ cười yêu thương, gần gũi, ấm áp…

II. Thân bài

1. Những đặc điểm nụ cười của mẹ

  • Nụ cười của mẹ rất dịu dàng, hiền hậu…
  • Nụ cười rất có duyên (tả nụ cười: tươi như hoa, lúm đồng tiền, hàm răng trắng ngời…)
  • Mỗi lần mẹ cười là những vết nhăn mờ quanh mắt nheo lại.
  • Hàm răng trắng sáng lộ ra, làm nụ cười ấy càng thêm hạnh phúc.

2. Các biểu hiện sắc thái nụ cười của mẹ

  • Nụ cười đem lại sự ấm áp và niềm tin tưởng cho em.
  • Nụ cười vui, thương yêu.
  • Nụ cười khuyến khích, động viên từng bước trưởng thành của con.
  • Nụ cười tha thứ, bao dung khi em mắc lỗi.
  • Những khi vắng nụ cười của mẹ, em cảm thấy buồn, trống trải và nhớ mẹ.
  • Bản thân em phải luôn chăm ngoan và học giỏi để luôn thấy nụ cười của mẹ.

3. Vai trò của nụ cười ấy

  • Giúp động viên những thành viên trong gia đình cùng vượt qua những trắc trở.
  • Mang lại sự ấm cúng cho không khí gia đình khi cần thiết
  • Tạo mối quan hệ thân mật, gần gũi với người khác.
  • Thể hiện tình yêu thương chồng con quá đỗi tha thiết.

4. Những kỉ niệm sâu sắc gắn với nụ cười của mẹ

  • Mẹ nhường áo mưa cho em, mẹ vẫn cười nói mẹ không sao nhưng mẹ đã ốm một tuần sau đó.
  • Nụ cười nhìn theo em vào lớp trong những ngày đầu tiên đến trường… – nụ cười quan tâm
  • Khi em buồn, nụ cười của mẹ an ủi, chia sẻ…
  • Là nguồn động viên để em vượt qua những khó khăn…
  • Cùng vui với những thành tích em đạt được… nụ cười đồng điệu
  • Làm sao quên được, lần đầu tiên đứng trên bục lãnh thưởng, nhìn mẹ cười – nụ cười tự hào..
  • Trong suốt quãng thời gian qua, nụ cười ấy luôn song hành cùng em…

III. Kết bài

Những cảm nghĩ về nụ cười của người mẹ.

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ mẫu 1

Mẹ của em là một người phụ nữ nội trợ bình thường như bao người phụ nữ khác ở cái xóm chài này. Thế nhưng, ở mẹ vẫn có một điều gì đó thật đặc biệt, để trong một biển người, nhìn lướt qua, em vẫn tìm thấy mẹ ngay. Điều đặc biệt đó, chính là nụ cười rạng rỡ, ấm áp của mẹ.

Nói về mẹ em, thì đó là một người phụ nữ tuyệt vời. Suốt ngày, mẹ bận bịu chăm lo nhà cửa, vườn tược, chăn nuôi và cả con cái nữa. Chẳng mấy khi mà mẹ thực sự được nghỉ ngơi. Lúc nào, mẹ cũng mặc những bộ đồ bà ba giản dị, mộc mạc, kết hợp với mái tóc đen tuyền được búi gọn phía sau đầu. .

Làng trên xóm dưới, ai ai cũng ngợi khen các phẩm chất tốt đẹp của mẹ. Không chỉ thế, mẹ còn là người vui tính, nhiệt tình với mọi người. Lúc nào trên khuôn mặt mẹ cũng là nụ cười tươi rói như ánh mặt trời. Gặp mẹ em, thì ai cũng thấy thêm vui vẻ, yêu đời, bởi nụ cười, ánh mắt thân thiện và những câu chào hỏi đon đả. Những lúc cười lên, mẹ em rất đẹp. Đó không phải là vẻ đẹp sang trọng, quyến rũ như các cô mẫu ảnh. Mà là vẻ đẹp của sự phúc hậu, dịu dàng và trìu mến. Nhờ khuôn mặt tròn phúc hậu, hàm răng đều như hạt bắp và đôi mắt hạnh đen lay láy, mà những nụ cười của mẹ thật là ấm áp. Khi cười nói với ai, mẹ sẽ nhìn chăm chú vào người đó, khiến người đó có cảm giác như mình là trung tâm của thế giới. Đặc biệt, mẹ em chẳng bao giờ cười giả lả, mẹ chỉ cười khi thật sự thấy vui vẻ, hạnh phúc và muốn lan tỏa điều đó đến mọi cười. Đó là một nét đẹp mộc mạc, chân chất của những người phụ nữ chốn làng quê.

Mỗi ngày, em luôn thích thú khi được nghe mẹ cười nói, quan tâm đến mình. Em cảm giác như đó chính là liều thuốc bổ quý giá mà mình được nhận. Em sẽ cố gắng là một người con ngoan, trò giỏi, khiến mẹ được tự hào, không phải phiền lo. Để nụ cười của mẹ mãi thắp sáng trên môi.

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ mẫu 2

Người ta thường bảo, ánh sáng mặt trời là thứ chói lóa và ấm áp nhất. Nhưng riêng em thì thấy không phải vậy. Thứ luôn tỏa sáng ấm áp, đem đến cảm giác hạnh phúc, tươi vui, đối với em chính là nụ cười của mẹ.

Nụ cười của mẹ vô cùng xinh đẹp, không phải vì mẹ là một người phụ nữ xinh đẹp. Vì thực ra, mẹ em có ngoại hình bình thường như bao người phụ nữ khác. Vẫn mái tóc đen, đôi mắt sáng, làn da rám nắng khỏe mạnh với bộ trang phục đơn giản. Thế nhưng, đối với em, nụ cười của mẹ đẹp như viên kim cương quý giá. Và có lẽ, trên thế giới này, bất kì người con nào cũng cảm thấy như vậy. Bởi mẹ thật sự là một thiên thần, từ trời cao giáng xuống chở che, bảo vệ cho đứa con thơ. Vậy nên, thật hiển nhiên khi em cảm thấy mẹ em đẹp nhất khi mỉm cười. Lúc ấy, khuôn mặt mẹ dãn ra, đôi mắt cong lên như vầng trăng. Đong đầy trong đôi mắt ấy là niềm vui, sự dịu dàng. Khiến em như chìm đắm vào chốn thiên đường ấy.

Mỗi khi được nhìn thấy mẹ cười, mọi mệt nhọc, lo âu trong em đều tan đi hết. Giống như một thần dược vậy. Vì thế, em luôn săn đón, mong chờ niềm vui ấy trong mỗi giây, mỗi phút. Em luôn dành thời gian để ở bên cạnh mẹ thật nhiều. Kể những câu chuyện nhỏ, múa hát, xoay quanh để ngóng chờ nụ cười của mẹ. Em cũng học làm những công việc nhà giúp mẹ, để mẹ được nghỉ ngơi nhiều hơn. Những khi đó, mẹ sẽ mỉm cười thật tươi, thật rạng rỡ – đó là nụ cười của niềm hạnh phúc.

Tham khảo thêm:   Biểu cảm về cây phượng (17 mẫu)

Và em sẽ còn cố gắng hơn nữa, trưởng thành nhanh hơn nữa, để có thể trở thành niềm tự hào, thành điểm tựa cho mẹ. Để mẹ có thể luôn luôn luôn mỉm cười vui sướng.

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ mẫu 3

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ (10 mẫu)

Từ nhỏ, em luôn yêu thích những nàng công chúa với mái tóc óng mượt, chiếc váy lộng lẫy, khuôn mặt xinh đẹp. Thế nhưng dần lớn lên, em lại cảm thấy rằng những nàng công chúa ấy chẳng ai xinh đẹp bằng mẹ của em cả. Đặc biệt là khi mẹ mỉm cười.

Mẹ của em là một nhân viên bán hàng ở siêu thị, nên công việc của mẹ luôn rất bận rộn và vất vả. Dù thế, khi nào mẹ cũng luôn nở nụ cười rạng rỡ để chào đón mọi người. Mỗi ngày, khi trở về nhà sau tám tiếng làm việc vất vả, mẹ chẳng được nghỉ ngơi, mà lao vào làm ngay việc nhà, để em có bữa cơm ngon kịp giờ học bài buổi tối. Những lúc ấy, em sẽ ngồi cạnh mẹ, trò chuyện cùng mẹ để mẹ đỡ mệt. Gần đây, khi đã lớn hơn, em còn cùng mẹ làm các công việc nhà nữa. Em nấu cơm, nhặt rau, gấp áo quần, quét nhà… Khi ấy, mẹ em cười rất tươi, đó cũng là nụ cười đẹp nhất của mẹ. Khác hẳn nụ cười công thức lúc ở cửa hàng. Nụ cười ấy đi thẳng vào tâm hồn, trái tim của em. Khiến em cảm thấy lâng lâng vì vui sướng. Những mệt mỏi tự nhiên tan đi hết cả, chỉ để lại nguồn động lực lớn lao để em càng thêm ra sức giúp mẹ làm việc. Nụ cười của mẹ có sức mạnh lớn lao như vậy đấy.

Em đã tự phong cho mình danh hiệu “hiệp sĩ bảo vệ nụ cười của mẹ”. Giống như những chàng hiệp sĩ bảo vệ công chúa trong truyện cổ tích. Em sẽ cố gắng hết sức mình để giữ cho nụ cười luôn hiện hữu trên đôi môi mẹ. Mỗi ngày, em học tập chăm chỉ, không đua đòi hay bắt chước các thói hư tật xấu. Ngoài thời gian vui chơi cùng bạn bè, em dành thời gian ở bên mẹ. Giúp mẹ làm việc nhà, cùng mẹ tâm sự, chia sẻ những điều thú vị trong cuộc sống. Những lần như vậy, mẹ sẽ bảo em nghỉ tay, đi học bài hoặc đi choi cùng bạn đi. Nhưng xuyên qua ánh mắt của mẹ, em hiểu được mẹ thực sự muốn nói điều gì. Mẹ cũng muốn có em ở bên cạnh, cùng mẹ chia sẻ những điều nhỏ bé thôi. Vậy nên, những lúc đó, em sẽ mỉm cười rồi tiếp tục ngồi xuống cạnh mẹ, thủ thỉ, tỉ tê những điều vụn vặt, rồi nằm sà vào lòng mẹ. Sung sướng ngắm nhìn nụ cười hiền từ, dịu dàng trên khuôn mặt mẹ, tưởng như mình bé lại như ngày xưa.

Thời gian trôi nhanh, em đã lớn lên rất nhiều, mẹ cũng theo thời gian mà già đi. Những nếp nhăn trên khóe mắt của mẹ khi mỉm cười lại càng rõ hơn. Mọi thứ đều dần thay đổi. Nhưng em biết chắc một điều rằng, tình yêu của em dành cho nụ cười dịu dàng của mẹ sẽ mãi không thay đổi. Giống như tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý mà mẹ dành cho em vĩnh viễn không phai mờ.

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ mẫu 4

Người ta thường nói rằng: Một nụ cười là mười thang thuốc bổ. Nghe thật có lý. Nhưng em nghĩ rằng, nụ cười không chỉ là thuốc bổ cho chính người đó, mà còn là thuốc bổ cho người được nhìn thấy nụ cười đó. Giống như là nụ cười của mẹ là thuốc bổ của em.

Nụ cười của mẹ, phải nói như thế nào nhỉ? Đó không phải là nụ cười đẹp như của hoa hậu, vì mẹ em không xinh đẹp, trẻ trung như thế. Trên gò má mẹ của mẹ em có vài vết đồi mồi. Làn da có màu mật khỏe mạnh. Khi cười, đôi mắt nheo lại để lộ ra những đường chân chim. Thế nhưng, đối với em nụ cười ấy luôn là đẹp nhất, rực rỡ nhất, tươi sáng nhất. Nụ cười của mẹ như một chiếc pin, truyền cho em vô vàn những năng lượng. Chỉ cần nhìn thấy nó, là em như đang bay trên mây, nhiệt huyết tràn trề để học tập.

Nụ cười của mẹ có công dụng như thần dược vậy, nhưng mẹ lại chẳng hề keo kiệt mà giữ nó riêng cho mình. Mẹ luôn hào phóng mà ban tặng nó cho tất cả mọi người. gặp ai, lúc nào mẹ cũng tươi cười rạng rỡ. Đặc biệt là với em. Mẹ gọi em thức dậy vào buổi sáng bằng nụ cười dịu dàng. Đón em ở cổng trường bằng nụ cười rực rỡ. Lúc nhìn em ăn cơm, học bài, xem tivi… chỉ cần là em mẹ luôn mỉm cười.

Để bảo vệ nụ cười như thiên thần ấy, em luôn nỗ lực hết sức mỗi ngày. Ở trường em là một học sinh chăm ngoan, nghe lời. Ở nhà em là đứa con hiếu thảo, biết phụ giúp bố mẹ làm công việc nhà. Em làm tất cả những điều đó, để mẹ vui vẻ và có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn.

Nhiều lúc em muốn mình cứ mãi là cô bé nhỏ xíu ngày nào, có thể cuộn tròn trong vòng tay mẹ, để được mẹ xoa đầu, kể chuyện. Nhưng lại có lúc, em muốn mình lớn thật nhanh, để có thể thay mẹ cáng đáng mọi việc, chở che mẹ giữa cuộc đời. Nhưng dù thế nào, thì nó cũng cũng chung một chiến tuyến: đó là tình yêu mẹ bất tận trong em.

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ mẫu 5

Hôm nay ở lớp, cô giáo ra đề văn là Em hãy kể về mẹ của mình. Vừa viết, em vừa nghĩ về mẹ. Một người phụ nữ suốt đời tần tảo sớm hôm vì con cái. Mẹ luôn mặc bộ áo quần lao động xanh xám, đội chiếc nón tơi. Chẳng đẹp như mẹ của các bạn, nhưng vẫn là đẹp nhất đối với em. Thế vì sao mẹ lại đẹp đến thế? Vì mẹ là mẹ của em.

Mẹ của em đẹp nhất chính là khi mẹ cười. Khuôn miệng giãn ra, đôi mắt khẽ nheo lại, đôi mắt sáng long lanh chất chứa cả ngàn yêu thương. Lúc ấy, trông mẹ như một cô tiên của niềm vui vừa ghé xuống trần gian. Lúc nào nhìn thấy em mẹ cũng cười. Mẹ cười vui vì con mẹ đã lớn lên khỏe mạnh, vì con mẹ biết suy nghĩ, đỡ đần công việc nhà. Chỉ vậy thôi đã đủ để làm mẹ vui lòng. Chính vì vậy, em từng nghĩ rằng, mẹ chẳng biết buồn đâu. Cuộc đời mẹ khi nào cũng màu hồng và vui vẻ. Vì mẹ chỉ muốn em nhìn thấy điều đó. Sau những nụ cười đó, bao buồn khổ, vất vả, đắng cay mẹ đem dấu đi. Mỗi ngày em học tập chăm chỉ, vâng lời cha mẹ thầy cô. Em bớt những buổi đi chơi với bạn, để ngồi cạnh mẹ, quan sát mẹ, tâm sự cùng mẹ. Dù không thể làm mẹ bớt mệt mỏi, nhưng em biết nó sẽ khiến lòng mẹ thêm vui, sẽ khiến những nụ cười càng thêm tươi sáng.

Tham khảo thêm:   Nghị luận Chớ nên tự phụ (7 mẫu)

Em mong rằng dù thời gian trôi qua, thế sự xoay vần, thì mẹ vẫn mãi như bây giờ. Luôn yêu thương em, ở cạnh bên em. Và em, sẽ cố gắng hết sức để giữ gìn một báu vật vô giá được ông trời ban tặng: nụ cười của mẹ.

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ mẫu 6

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ (10 mẫu)

Con yêu ông, yêu bà, yêu cha, yêu em, yêu chị nhưng mẹ có biết người con yêu nhất là ai không? Vâng, người con yêu nhất chính là mẹ. Con yêu vóc dáng gầy gầy của mẹ, yêu mái tóc đã điểm bạc và đặc biệt điều con yêu nhất từ mẹ chính là nụ cười.

Nụ cười của mẹ đẹp lắm! nó đẹp như ánh trăng rằm, đẹp như nước hồ mùa thu. Con nghe bà ngoại kể: ” Vừa mới cất tiếng khóc chào đời, cháu đã được nhận món quà rất quý giá mà mẹ con ban tặng. Mặc dù lúc đó mẹ cháu vô cùng mệt mỏi, tưởng như đã kiệt sức nhưng mẹ vẫn đón cháu vào lòng, nở nụ cười yêu thưong trìu mến với con. Nụ cười đó làm sáng lên khuôn mặt xanh xao, đầm đìa mồ hôi của mẹ cháu – Lúc đó mẹ đã rất hạnh phúc khi sinh ra cô bé kháu khỉnh, đáng yêu như cháu”.

Cứ mỗi tối khi con học bài xong, ba lại kể cho con nghe hồi bé con đã vui bên mẹ như thế nào, mẹ ạ! “Hồi con bước sang tuổi đời đầu tiên là lúc con biết nói, biết đi. Có lẽ nào năm đó là thời gian con đáng yêu và dễ thương nhất. Cứ mỗi buổi tối trước khi đi ngủ con lại bi ba, bi bô đòi bú sữa. Giọng nói líu lo như con chim non của con khiến cho cha mẹ không khỏi bật cười. Chỉ có mẹ là biết con đòi gì, khi vào thời điểm đó, trong mẹ và con như có một cái gì đó mà chỉ có mẹ mới là người cho con ăn, con ngủ, con chơi. Bàn chân bé xíu non nớt của con cố bám chặt xuống nền gạch của căn phòng khách. Mẹ đặt con ở giữa phòng rồi dần dần lùi ra xa, ra xa. Lúc ấy con cố chập chững bước từng bước đi đầu tiên trong cuộc đời. Con đi được vài bước thì con loạng choạng tưởng chừng như sắp ngã, nhưng không đã có bàn tay mẹ đỡ lấy con, ôm con vào lòng, nở nụ cười tươi động viên con, mong con cố gắng vượt qua “cũng như lần trước mẹ đã ban tặng cho con món quà con coi là quý giá nhất – nụ cười mẹ, con cảm ơn mẹ!

Buổi tối của sáu năm về trước, mẹ đã bận bao lo toan sắm sửa cho con để mai con bước vào lớp Một. Buổi chiều mẹ đã dắt con đi siêu thị, mua biết bao là thứ: nào bút, nào vở, nào phấn, nào bảng… cái gì cũng có cả nhưng con cảm thấy mẹ vẫn lo lắng một điều gì đó. Tối đến mẹ cho biết bao nhiêu thứ vào cặp để con học hành cho tốt, mẹ mua biết bao nhiêu thứ để con bằng bạn bằng bè. Nghĩ đến đó con vui lắm, nhưng sao con vẫn cảm thấy một nỗi buồn, một niềm lo lắng ẩn sâu trong mắt mẹ. Sáng sớm hôm sau mẹ đèo con đến trường, nơi mà con sẽ học ở trong đó, nơi dạy con biết bao kiến thức.

Khi bước đến cổng trường, mẹ cúi xuống hôn con và nói: “Từ tối hôm qua mẹ đã lo lắng, ngày mai con sẽ buồn, sẽ khóc đòi về theo mẹ, nhưng bây giờ mẹ mới thấy con gái mẹ mạnh mẽ biết nhường nào. Con hãy bước qua cánh cổng trường này đi, rồi con sẽ thấy một thế giới đầy thú vị của tri thức, của trí tuệ”. Mẹ lại nở nụ cười sung sướng, ôm con vào lòng rồi dắt con bước qua cánh cổng. Nụ cười của mẹ như tiếp thêm sức mạnh cho con, giúp con đủ nghị lực can đảm để vượt qua các thử thách trong cuộc sống, con cảm ơn mẹ!

Con biết sức khỏe của mẹ rất yếu nên mỗi khi trái gió trở trời, mẹ lại mệt, lại yếu. Có một lần mẹ ốm nằm liệt giường, ngủ thiếp đi trong con sốt cao. Khi mẹ ngủ dậy trời đã chập choạng tối, mẹ gọi con vào, ôm con vào lòng, cười nói: “con gái của mẹ mang sách vở ngày hôm nay cho mẹ xem nào. Có bài nào khó nhớ hỏi mẹ nhé”… mẹ biết lúc đó con thương mẹ nhường nào không. Nhìn gò má xanh xao, khuôn mặt gầy con lại càng thương mẹ nhiều hơn. Mẹ ốm như vậy mà vẫn lo lắng cho con, nở nụ cười với con khi mẹ đang bị dày vò vì con sốt cao. Con thấy mẹ thật vĩ đại! cảm ơn mẹ đã sinh ra con để con nhìn thấy nụ cười của mẹ.
Con không biết con phải cám ơn mẹ bao nhiêu lần để cảm ơn công ơn dưỡng dục của mẹ. Con không biết con phải xin lỗi mẹ bao nhiêu lần để mẹ tha lỗi cho những lỗi lầm của con đã gây ra. Con không biết con phải im lặng bao nhiêu lâu để suy nghĩ con yêu mẹ biết chừng nào. Con không biết con sẽ ra sao trên cuộc đời này, nếu không có nụ cười mẹ. Còn bây giờ con chỉ biết nói rằng: Con yêu mẹ và yêu nụ cười mẹ nhiều lắm!

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ mẫu 7

Trong gia đình, không ai có thể thay thế được người mẹ. Người mẹ đã nuôi nấng, chăm sóc ta được như ngày hôm nay. Và thật hạnh phúc khi ta thấy được trên khuôn mặt mẹ là nụ cười rạng rỡ và hạnh phúc.

Từ khi em nhỏ, nụ cười của mẹ đã khắc sâu vào tâm trí em, nụ cười của người phụ nữ đảm đang, nhân hậu. Nụ cười đó theo em trong suốt những năm học mẫu giáo, tiểu học rồi đến trung học. Nụ cười luôn khích lệ, động viên em, và cũng chính nụ cười đó đã an ủi em khi em vấp ngã. Nụ cười của mẹ thật là đẹp, nụ cười hiên hòa.

Và em chỉ mong sao nụ cười đó luôn thường trực trên môi. Mỗi khi em học bài khuya, mẹ thường đến bên em, xoa đầu và nở nụ cười động viên khích lệ: “Cố gắng lên con!” Những lúc đó, em cảm thấy như mẹ đã tiếp thêm sinh lực cho em trên con đường học tập. Và em thường chạy đến bên mẹ, ôm chặt mẹ vào lòng và nói:” Con yêu mẹ!”. Mẹ đã lại cười xòa. Có lần em ốm nặng, mẹ đã chăm sóc em thật chu đáo. Từ việc móm cho em từng thìa cháo đến việc đút cho em từng múi cam. Nhưng em không còn nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt tươi vui của mẹ mà thay vào đó là khuôn mặt ủ rũ, âu sầu. Luc đó, em chỉ mong khỏi bệnh thật nhanh để lại thấy được nụ cười của mẹ.

Tham khảo thêm:   Phát biểu cảm nghĩ về bài thơ Sông núi nước Nam (7 mẫu)

Ôi! Nụ cười! Nụ cười của mẹ! Nó theo ta suốt cuộc đời, động viên khích lệ ta vững bước trên đường đời. Và có lẽ đến hết đời, em sẽ không bao giờ quên được nụ cười nhân hậu của mẹ.

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ mẫu 8

Nụ cười của mẹ mãn nguyện khi con bắt đầu chập chững bước đi. Nụ cười của mẹ rạng ngời khi con đạt điểm tốt. Nụ cười của mẹ hạnh phúc khi con đạt danh hiệu học sinh xuất sắc, … và cứ thế, nụ cười ấy đã đi sâu vào tận tâm hồn con, đưa con vượt qua những gian lao thử thách khó khăn nhất trong cuộc đời.

Nghĩ về nụ cười của mẹ là nghĩ về những gì tươi đẹp nhất trong cuộc đời con. Hình ảnh đẹp nhất ấy chính là đóa hồng thắm đỏ nở trên môi mẹ, rạng rỡ như nắng ấm trong những ngày đông băng giá. Lần đầu tiên con cảm nhận được tình yêu của mẹ trong nụ cười là ngày con tập đi. Ngày ấy xa lâu rồi nhưng con vẫn nhớ. Bất cứ lúc nào mẹ cũng cười. Mẹ nở nụ cười khích lệ nâng đôi chân bé nhỏ của con đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Mẹ lại cười, nụ cười giống như vâng trăng sang nhất, mượn ánh sang của mặt trời để soi rõ đường con đi, càng sang hơn mỗi lúc thấy bước chân con them rắn giỏi. Đôi khi trong vòng tay yêu thương của mẹ, con thấy nụ cười của mẹ là tuyệt diệu nhất trên đời. Mẹ cũng cười như thế mỗi lúc con được điểm cao. Lần đầu tiên cầm bài kiểm tra điểm mười của con trên tay, mẹ vui sướng đến bật khóc. Con không muốn mẹ khóc đâu, nhưng vì cố ngắm rõ khuôn mặt mẹ mà con đã thấy nụ cười ẩn sâu trong dòng nước mặn. “Mẹ đẹp lắm!” Con nói nhẹ khiến cho nụ cười kia biến thành vòng tay ôm chặt con vào lòng. Mẹ cười cả những lúc con xin tiền mẹ cho ông lão ăn xin, nụ cười mẹ khen con đã lớn, khen con mang tấm long nhân hậu, biết thương người. Và nụ cười khiến cho lòng con ấm áp…

Mẹ của con đâu chỉ cười những lúc con vui, mà nụ cười của mẹ vẫn luôn hiện diện cả trong lúc con buồn, con that bại. Sao con quên được năm học lớp Ba, lần đầu tiên con đi thi học sinh giỏi của trường. Mẹ cũng nhớ chứ? Trong khi tất cả các bạn trong lớp con dự thi đều đạt giải cao thì con lại chẳng được gì. Không niềm vui, không sự an ủi và chia sẻ của các bạn. Nhưng mẹ đã đến bên con. Mẹ bảo rằng: “Con phải cố gắng lên, gắng mà học, gắng mà chiến đấu với thất bại, rồi có ngày con sẽ thành công”, rồi mẹ ban tặng cho con nụ cười đẹp nhất. Thử hỏi còn bông hoa diễm lệ nào đẹp hơn nụ cười ấy, còn hạt sương mai nào long lanh hơn vậy? Chỉ một thời gian ngắn sau hôm ấy, con đã đoạt ngay giải Nhì toàn quốc trong đợt thi “Trạng Nguyên nhỏ tuổi”. Nụ cười của mẹ không chỉ mang con ra khỏi thất bại, mà với con, nó còn là điều kì diệu, ý nghĩa nhất trong đời.

Sau này, khi rời khỏi vòng tay mẹ, con sẽ bay khắp bốn phương trời bằng chính đôi cánh hạnh phúc được kết nên từ nụ cười của mẹ ngày xưa. Nhưng mẹ ơi, dù con có đi tới tận nơi chân trời góc biển, dù con có gặp những ánh mắt và nụ cười của bao người con yêu đi chăng nữa, thì nụ cười của mẹ vẫn mãi là đẹp nhất, mãi là hình ảnh cao quý, thiêng liêng mà con trân trọng nhất cuộc đời.

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ mẫu 9

Mẹ! Tiếng gọi đầu tiên lúc rời nôi khi còn thơ bé. Mẹ là con đò rẽ nước, xuôi ngược dòng đời, chở gánh nặng qua bao ghềnh thác. Dẫu biết con là gánh nặng của đời mẹ nhưng sao môi kia không ngừng nở nụ cười? Nụ cười ấy đối với tôi là một món quà vô giá, đã tiếp cho tôi thêm niềm tin, sức mạnh và nghị lực để vươn lên trong sống.

Từ thuở còn thơ, tôi đã có cái may mắn được nhìn thấy nụ cười của mẹ: một nụ cười tràn đầy tình cảm. Đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trên đời. Thật bất hạnh thay cho bao người không được ngắm nụ cười của mẹ. Đau đớn thay cho những kẻ lại vùi dập, hắt hủi nụ cười ấy.

Có ai đó bảo rằng: “Nụ cười làm con người ta được cuộc gần nhau hơn”. Vâng, chính nụ cười ấy đã giúp tôi thấu hiểu hết tình thương con vô bờ bến của mẹ, một tình cảm mà không gì có thể mua được. Và nụ cười ấy là cả một vũ trụ bao la mà tôi không khám phá hết được. Nhưng tôi biết nó là sức mạnh dìu tôi đứng dậy mỗi khi vấp ngã, là niềm tin, là lẽ sống của đời tôi.

Nhưng đâu phải lúc nào nụ cười của mẹ cũng giống nhau. Mỗi khi tôi ngoan, mẹ cười, một nụ cười yêu thương, vui vẻ. Nó làm tôi thấy rằng mình đã làm cái gì đó lớn lao cho mẹ. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao.

Nụ cười ấy làm cho niềm vui nhân lên gấp bội, làm cho tôi thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao khi có mẹ trên đời. Đôi lúc tôi có chuyện buồn, mẹ vẫn cười nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như ngọn lửa hồng, sưởi ấm con tim non trẻ đang lo lắng, thổn thức…

Có gì đẹp trên đời hơn thế, khi biết rằng mẹ đang ở bên tôi. Nụ cười mẹ sưởi ấm lòng tôi, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Nhưng cũng có lúc vắng nụ cười của mẹ! Và khi ấy, tôi càng nhận ra nụ cười mẹ là một “gia tài” lớn đối với tôi…

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ mẫu 10

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ (10 mẫu)

Từ thuở ấu thơ cho đến bây giờ, em ghi nhớ mãi có lẽ là nụ cười của mẹ. Nụ cười của mẹ luôn nở trên môi trong suốt thời gian chăm sóc nuôi em lớn lên như hôm nay. Nụ cười của mẹ là cả một tình yêu đối với em.

Từ lúc nhỏ em đã thấy mẹ làm công việc vất vã cho gia đình em nhưng trên khuôn mặt mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ và hạnh phúc. Nụ cười của mẹ đã an ủi em khi ba đánh. Nhiều lần, em bị ốm nặng, mẹ đã chăm sóc em thật chu đáo. Mỗi khi mẹ buồn rầu, em cảm thấy khuôn mặt mẹ vắng nụ cười. Lúc ấy em lo lắng biết bao. Em đến bên mẹ :”Mẹ ơi! Sao mẹ buồn thế, mẹ buồn con phải không?” Mẹ nói:”Không sao, mẹ chỉ hơi mệt. Mẹ nghĩ ngơi một chút sẽ khỏi” Em mong mẹ khỏi bệnh thật nhanh để em lại thấy nụ cười của mẹ. Em luôn giúp đỡ mẹ để mẹ vui lòng, luôn có nụ cười trên môi.

Và nụ cười của mẹ theo suốt cuộc đời, động viên khích lệ em vững bước trên đường đời. Em sẽ tự hào về nụ cười của mẹ. Một người mẹ kính yêu của em.

About The Author